Mặt Trời Trong Tim Anh

Chương 184: Chương 184: Quyết không từ bỏ




Trương Bá Thái còn nhớ như in từng câu từng chữ mà Trương Mỹ Vân gửi cho anh ta qua tin nhắn.

Cô nói với anh trai của mình rằng: "Không phải ai cũng tốt đẹp, nhưng luôn có điều gì đó tốt đẹp trong bất cứ ai.Em tin rằng thắm sâu trong anh cũng có một điều tốt đẹp đang chờ đợi để được anh khai phá.Em không trách anh, cũng không phán xét anh vì những điều anh đã làm trong quá khứ.Bởi vì em tin răng, vị thánh nào cũng có một quá khứ và kẻ tội đồ nào cũng có một tương lai." . Truyện Khác

Kèm theo lời nhắn nhủ đó, là một bức ảnh chụp đoạn trích trong cuốn sách "Tâm an ắt bình an".

Trương Bá Thái đã đọc đi đọc lại không biết bao nhiêu lần đoạn trích đó: "Mọi hạt giống chân thành mà ta gieo ở thời điểm hiện tại sẽ đổi lấy một cơ hội cát lành cho vạn sự ở tương lai.Gửi bạn, một người đang bần thân bâng khuâng trên dòng đời ngược lối.Hãy kiên cường!"

Những lời động viên, khích lệ của Trương Mỹ Vân quả thật đã có tác động rất mạnh mẽ tới nội tâm của Trương Bá Thái.

Anh ta đã năm thao thức suốt một đêm dài, vắt tay lên trán suy nghĩ, tự kiểm điểm lại bản thân.

Trương Bá Thái cảm thấy hổ thẹn với Trương Mỹ Vân.

Anh ta thật lòng muốn thay đổi, muốn trở nên tốt đẹp hơn, sống khỏe, sống có ích cho xã hội.

Thế nhưng càng suy nghĩ Trương Bá Thái càng cảm thấy bế tắc, vì anh ta không biết phải bắt đầu từ đâu.

Một kẻ học hành dang dở, chẳng có tài cán gì như anh ta liệu có thể làm được việc gì đây? Quay trở lại với tình huống đang xảy ra trong hiện tại, Trương Bá Thái đang đứng đối mặt với mẹ và một người em gái khác của mình.

Trải qua cơn hoạn nạn suýt mất mạng vừa rồi Trương Bá Thái đã nhận ra ai mới là người thật sự quan tâm tới mình.

Khi Trương Bá Thái đã bị dồn tới bước đường cùng, không biết phải nhờ cậy ai nên anh ta mới cầu cứu Trương Cẩm Đan thì đáng buồn thay cô em gái này đã lạnh lùng tắt điện thoại đi.

Cô ta coi anh trai mình là một sự phiền toái cân phải tránh xa.

Ngược lại Trương Mỹ Vân miệng thì nói không giúp Trương Bá Thái nhưng tới cuối cùng, người ra mặt cứu anh ta lại chẳng phải ai khác mà chính là cô.

Có lẽ từ nay cho tới cuối đời Trương Bá Thái sẽ không bao giờ quên được hình ảnh Trương Mỹ Vân một thân một mình đi vào nhà kho bỏ hoang đó, hiên ngang đối đầu với ba tên giang hồ cộm cán, thương lượng với chúng để cứu anh ta.

Cô ta ngang nhiên mở túi xách, lấy tai nghe ra bịt vào hai lỗ tai, rôi mở list nhạc trong điện thoại lên nghe, phớt lờ Trương Bá Thái, coi như anh ta là không khí.

Nếu như là Trương Bá Thái trước đây thì chắc chắn với thái độ ngang ngược của Trương Cẩm Đan hôm nay cô ta sẽ bị anh mình cho vài cái bạt tai.

Nhưng Trương Bá Thái bây giờ sẽ không cư xử như vậy.

Anh ta sẽ dùng hành động thực tế của mình để chứng minh.

Không nói được Trương Cẩm Đan nên Trương Bá Thái quay sang góp ý với mẹ mình: "Mẹ càng nuông chiều Cẩm Đan, càng bao che cho nó thì sau này sẽ càng khiến nó phải chịu khổ thôi."

Không chỉ mình Trương Cẩm Đan mà ngay cả bà Nguyễn Ngọc Linh, người kề cận bên Trương Bá Thái cũng nhận thấy hôm nay con trai mình cư xử hết sức lạ lùng.

Lẽ nào thuốc giảm đau vẫn chưa hết tác dụng nên Trương Bá Thái mới nói sảng như vậy? Thậm chí bà Nguyễn Ngọc Linh còn đưa tay lên sờ trán Trương Bá Thái kiểm tra nhiệt độ xem con trai có bị sốt không.

"Vẫn bình thường mà."

Bà Nguyễn Ngọc Linh lẩm bẩm.

Trương Bá Thái gạt tay mẹ ra, nghiêm túc cảnh báo: "Tốt nhất là từ giờ trở đi, mẹ và Cẩm Đan đừng giở trò gì với Mỹ Vân nữa.

Nếu không con sẽ không tha thứ cho hai người đâu."

Bà Nguyễn Ngọc Linh trợn tròn mắt nhìn Trương Bá Thái, không hiểu vừa rôi con trai mình đang nói gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.