Ma Vương Độc Phi

Chương 17: Chương 17: Huyết Ma Vương




Chương 16: Huyết Ma Vương

Editor: Tịnh Vũ

Khí tức tiêu điều lại vô cùng mãnh liệt tràn ngập trong không gian đêm tối .

Nơi đây vô cùng an tĩnh, thậm chí ngay cả tiếng gió xào xạc cũng không hề tồn tại.

Lục Ly đứng yên tại chỗ, chất lỏng mát lạnh chậm rãi chảy xuống, mang theo nhàn nhạt mùi máu tanh, lặng lẽ thấm vào sam y mỏng .

Trên khuôn mặt tinh xảo của nàng không thấy chút vẻ hoảng sợ nào, chỉ là trong đôi mắt kia che giấu ánh sáng chói mắt .

“Ngươi bị thương.”

Bóng người ẩn trong bóng tối lãnh đạm mở miệng.

Trong không gian tĩnh lặng này, Lục Ly có thể cảm nhận rõ ràng được người trước mặt này hô hấp không ổn định, tựa như đang cố gắng đè nén cái gì đó, chẳng qua cả người hắn tản ra khí tức so với ngày thường càng muốn cuồng bạo hơn, thậm chí nồng đậm hơi thở tử vong.

“A, việc này chẳng phải càng khiến ngươi dễ dàng động thủ hơn sao?”

Theo thanh âm trầm thấp vang lên, Lục Ly cảm giác được lưỡi kiếm sắc bén đè trên vai bỗng nhiên biến mất.

“Dĩ nhiên, cũng có thể đem mạng ngươi lưu lại.”

Sát khí bức bách áp lại gần, Lục Ly chỉ cảm thấy trước mắt chợt lóe, bỗng nhiên thanh kiếm lạnh lẽo tấn công tới trước mắt, nhưng khi nó sắp đâm vào lồng ngực, nàng liền nhanh chóng rút chủy thủ ra chống đỡ, trong đêm tối phát ra tiếng va chạm thanh thúy.

Lục Ly bị lực đạo mạnh mẽ đánh tới khiến thân thể có chút không vững, nhưng việc này càng khiến nàng có thể cảm nhận được dã tính trên người Hiên Viên Lăng tựa hồ sắp bùng phát .

Hiên Viên Lăng dường như không cảm thấy ngạc nhiên khi nàng có thể cản một kích này, thân hình chợt lóe, lần nữa tiến đến trước mặt, “Ngươi biết người bước vào khu vườn này sẽ có kết cục gì không ?”

Hắn đột nhiên đến gần, sát khí lạnh lẽo đột nhiên ập tới, Lục Ly trong lòng cả kinh, cúi người tránh khỏi công kích, nhưng không nghĩ tới còn có một đạo kiếm khác đâm vào đầu vai.

“Đến nhìn một chút những đóa hoa mẫu đơn trên tường kia, sở dĩ hoa nở kiều diễm như vậy, là vì “phân trồng” thượng đẳng đi.”

Bốn phía vang vọng tiếng cười điên cuồng của Hiên Viên Lăng, hắn chậm rãi đến gần, Lục Ly lúc này mới hoàn toàn thấy rõ hình dáng người trước mắt, hắn lại không đeo mặt nạ bằng bạc.

Ánh mắt thâm thúy tĩnh lặng trước kia giờ phút này tựa như dã thú lộ ra khí tức cuồng ngạo, khuôn mặt tuấn mỹ vô song tựa như điêu khắc không bị mặt nạ che giấu hiện rõ, phong mi lãnh mục, đuôi mắt hơi nhếch, nụ cười tà mị khiến cho cả người hắn phi thường mị hoặc, nhưng lại mang theo nguy hiểm trí mạng. Duy có điểm kỳ quái chính là phía dưới mắt trái có một vết đỏ kéo dài, giống như máu vậy, một mực kéo dài xuống, dọc theo cổ, ẩn dưới lớp y phục.

“Thấy bộ dáng này của ta, ngươi không sợ sao?”

Hiên Viên Lăng một tay bóp cằm nàng, ánh mắt mang theo sự xâm chiếm mãnh liệt, nhìn thẳng đôi mắt rốt cuộc nổi lên sự rung động kia nhưng không phải ánh mắt sợ hãi mà bản thân mong muốn, “Thật là một đôi mắt mê người a, không biết nếu như lấy ra còn có thể xinh đẹp như lúc này hay không.” Hơi thở phả lên da thịt trắng ngọc, trong thanh âm đầy vẻ mập mờ, tựa như là đôi tình nhân cúi đầu thì thầm với nhau, nhưng lời nói lại khiến người ta lạnh lẽo đến thấu xương.“Ta không muốn giết ngươi.”

Thanh âm như cũ hết sức trầm tĩnh, Lục Ly nhẹ nhíu mày một cái, nam nhân trước mắt vô cùng khác thường, nếu như lúc trước có thể cảm giác được nguy hiểm ẩn chứa trong lời nói của hắn, thì thời khắc này Hiên Viên Lăng giống như lưỡi kiếm sắc bén đã tuốt vỏ, quá mức cuồng bạo mà thiếu trầm tĩnh. Người như vậy nếu xuất thủ chỉ có thể thập tử nhất sinh, đồng dạng, cũng có khuyết điểm trí mạng. Nhưng Lục Ly nàng phải thừa nhận người nam nhân này quá mức cường đại, mình chết trong tay hắn ước chừng tỷ lệ còn cao hơn bản thân cho hắn một kích trí mạng. Huống chi, bản thân nàng rất có thể đã trúng bẫy của hắc y nữ nhân, nàng cũng không muốn giết hắn, mặc dù đối với mình mà nói đây thực sự là một nguy hiểm, nhưng chỉ cần nàng không chủ động xuất thủ, vẫn có thể bình an làm một Vương phi. Cho nên, trước mắt chỉ có thể trấn áp tính khí của hắn.

“Phải không?” Ngón tay lạnh lẽo chậm rãi dời xuống, ở trên thân thể yếu ớt của nàng nhẹ nhàng vuốt ve, giống như dã thú kiểm tra trước khi ăn.

“Ta bị trúng kế.” Lục Ly bỗng nhiên giương môi cười một tiếng, ánh mắt không trốn tránh chút nào, nhìn thẳng vào mắt hắn, “Ngươi một mực ở phía sau đổ dầu vào lửa không phải sao? Nữ nhân kia từ lúc bắt đầu đã bị ngươi phát hiện đúng không? Ngươi lệnh cho thị vệ của ngươi cố ý để cho nàng ta cùng ta chạm mặt sau mới ra tay, hơn nữa, ngày hôm qua Hà Thiêm tới nói cho ta không nên vào Tây viện, chỉ là cố ý khơi gợi hứng thú của ta sao? Sau đó, có thể danh chánh ngôn thuận ở nơi này giết chết ta.” Rất rõ ràng, những người bên ngoài phòng kia cũng không có đánh nhau với nữ nhân che mặt, nàng ta cố ý tạo ra cảnh giả ,chỉ để cho bản thân phát hiện ả chạy trốn vào Tây viện, chẳng qua muốn cho mình đi vào phát hiện ra việc gì. Chỉ là, lẽ nào ả muốn nàng biết chỉ là dung mạo thực sự của Hiên Viên Lăng? Hay là nói, trên người hắn cất giấu bí mật gì.

Hiên Viên Lăng ánh mắt chợt lạnh lẽo,tay chậm rãi bóp chặt cổ nàng , “Rất thông minh, “ ngừng một chút, lại nói tiếp: “Dĩ nhiên, nữ nhân kia khi xông vào đây đã chết. Tiếp theo, chính là ngươi.” Tầm mắt một mực chăm chú nhìn nữ nhân sinh tử đang ở trong tay mình, ngoài suy đoán, phát hiện cho dù trên mặt đã tái nhợt bởi không có cách nào hô hấp, nhưng từ đầu đến cuối không có một chút sợ hãi cùng thỏa hiệp. Tâm vừa động, bỗng nhiên buông tay ra.

Lục Ly trong lòng buông lỏng một chút, biết bản thân đã đi dạo qua quỷ môn quan một vòng, nhất thời cảm giác được khí tức cuồng liệt lại lần nữa ập tới, ngay sau đó, chỉ cảm thấy trên cổ nơi đó truyền tới cảm giác đau nhói, hơi thở ấm nóng phả lên trên cổ.

Hiên Viên Lăng cư nhiên hút máu nàng!

“Ngươi muốn phản bội chủ tử của ngươi sao?”

Hiên Viên Lăng chưa thỏa mãn liếm liếm môi, khó trách mỗi đêm trăng tròn đều muốn hút máu người, thì ra mùi máu tươi lại thơm ngon như vậy.

Lục Ly lần nữa ngạc nhiên, nguyên lai bản thân đã đánh giá thấp hắn sao? Hắn thậm chí ngay cả nàng bị người nào sai khiến cũng nắm rõ. May mắn người chân chính gả vào Lăng vương phủ không phải là Lục Ly trước kia, nếu không, người nam nhân này nhất định sẽ giết chết nàng.“Ngươi cũng biết, ta thiếu chút nữa chết ở trong cung. Nhưng hắn từ đầu đến cuối cũng chưa từng xuất hiện, mà bây giờ, ngoài ý liệu của hắn ta vẫn còn sống, cho nên, có lẽ bản thân ta tiếp tục làm một quân cờ cũng chẳng sao .” Lục Ly mi mắt khẽ rũ xuống, che giấu tia sáng lạnh lẽo chợt lóe lên rồi biến mất trong mắt. Khóe miệng nâng lên nụ cười thản nhiên, tựa như trào phúng. Kẻ gọi là “Chủ tử”, ngay cả bản thân nàng cũng không biết. Nhưng có một ngày, nàng sẽ bắt hắn phải trả món nợ mà hắn đã tính nàng.

Ánh mắt Hiên Viên Lăng rơi trên người nàng, tựa hồ đang suy tư tính chân thật theo như lời nói của nàng. Chốc lát, lại lần nữa cúi đầu, cắn một phát trên cổ bạch ngọc .

Lục Ly ngược lại hít một hơi lạnh, trong lòng oán hận cắn răng, nam nhân này thật sự là dã thú sao?

“Nữ nhân, ta tạm thời tin tưởng ngươi một lần .” Ngẩng đầu, bên môi vẫn còn dính máu tươi, giống như tu la ở sâu nơi địa ngục, lại vô cùng tà mị dụ hoặc, môi mỏng sát lại gần khuôn mặt tinh xảo, khẽ liếm môi, sát ý bao trùm toàn thân, “Nếu như, ngươi phản bội ta, ngươi sẽ nhận kết cục sống không bằng chết.” Dứt lời, sức lực trên người hắn cũng giao phó trên người nàng.

Cả người Lục Ly trong chốc lát có chút cứng ngắc, ngăn ý nghĩ muốn đẩy hắn ra, nhưng không ngờ cảm nhận được cơ thể hắn đột nhiên vô lực, tựa như mới vừa rồi khí tức cường đại chẳng qua chỉ là một trận ảo ảnh.

“Ngươi làm sao thế ?” Lục Ly nhẹ nhíu mày một cái, bất kể nói thế nào, cùng nam nhân này trở thành đồng minh so với thành địch nhân còn tốt hơn rất nhiều lần.

Hiên Viên Lăng khẽ cười một tiếng, “Ngươi thật không biết sao? Hắn thậm chí ngay cả những thứ này cũng không nói cho ngươi, lại phái ngươi ẩn mình bên cạnh ta.”

Lục Ly trong lòng thầm nghĩ, là chính ngươi đánh giá vị trí Lục Ly quá cao ở trong lòng kẻ đó . Hơn nữa, hắn tựa hồ cũng không hài lòng bản thân gả vào Lăng vương phủ.

“Ngươi bị trúng độc?” Liên tưởng đến các loại tin đồn về Ma Vương, thích uống máu giết người, chẳng lẽ là độc tính gây ra? Nhưng hắn cẩn thận lại cường đại như vậy, như thế nào tùy tiện trúng độc chứ ?

“Là độc ở tim.” Trong thanh âm mơ hồ có chút mệt mỏi, “Khi vệt đỏ ở dưới mắt bên trái này kéo dài đến tim, vô luận thế nào ta đều chết.”

Lục Ly hơi ngạc nhiên, hắn lại đem những thứ này nói cho mình. Là bởi vì tin tưởng mình hay là lợi dùng điểm yếu này để uy hiếp mình chứ ? Dẫu sao bản thân biết rõ nhược điểm của hắn, một khi có hành động khác thường, tất nhiên sẽ bị hắn hoài nghi. Nghĩ đến, có thể là loại thứ hai đi. Người nam nhân này, quả nhiên không đơn giản.

“Ngươi ngàn vạn lần chớ lợi dụng những thứ này để giết ta.” Hiên Viên Lăng sắc mặt bắt đầu có chút tái nhợt, nhưng đáy mắt vẫn là một mảnh lạnh lẽo, “Bởi vì dù cho ta ở trong thời điểm suy yếu nhất, cũng có năng lực giết chết ngươi.”

“Ta không muốn giết ngươi.”

Lập lại đáp án ban nãy . Lục Ly một tay nâng thân hình Hiên Viên Lăng đang đè ở trên người, một mực nắm chặt thanh chủy thủ, một tay khác buông lỏng một chút, nhẹ nhàng nâng dậy, dùng sức đặt thân hình nam nhân tựa trên người mình.

. . .

Trong một góc tối tăm hoang vắng , Hiên Ngũ tay cầm kiếm đâm vào thân thể hắc y nữ nhân, lại nhanh chóng rút ra, từ cánh tay áo lấy ra khăn gấm lau lưỡi kiếm dính máu đỏ tươi. Nghiêng đầu nhìn Hiên Nhị đang trầm mặc một cái .

“Đang nghĩ chủ tử có hay không sẽ giết nàng?”

Hiên Nhị gật đầu một cái, “Xem ra cần phải nghĩ cách giải thích qua loa với người kia, dẫu sao, là hắn chính miệng ban hôn.”

Không giống với Hiên Nhị một bộ hắc y thường nhật gọn gàng, Hiên Ngũ nhưng là thân vận trường sam màu xanh ngọc đầy hoa lệ, thu kiếm, không biết từ nơi nào móc ra một cái quạt xếp đong đưa, cười híp mắt nói: “Ta thấy cũng chưa chắc. Nếu không chúng ta đánh cuộc một lần đi, Hiên Nhị, nếu nàng còn sống, ngươi liền đem tiền lương tháng sau cho ta, như thế nào?”

Hiên Nhị nhìn hắn một cái, “Nhảm nhí.” Dứt lời, xoay người hướng bên ngoài rời đi.

Hiên Ngũ bị nghẹn một cái, nhìn bóng lưng biến mất liền lẩm bẩm nói: “Quả nhiên cùng khúc gỗ Hiên Nhất kia là huynh đệ, thật không thể thích nổi .”

----------------------------------

Lời tác giả :

Tác giả: “Hì hì ... Thật ra thì Tiểu Lăng Lăng ngươi không nỡ giết Tiểu Ly nhà ta đúng không, có phải luyến tuyến liền không xuống tay được phải không, há há há há há...”

Hiên Viên Lăng ( liếm liếm miệng) : “ Máu người mùi vị quả thật không tệ... “

“ ....... “(Tác giả bị dọa đến vội vàng trốn luôn :v).

~ Lời của Vũ ~

Năm mới vui vẻ nha các nàng, chúc mấy nàng sức khỏe dồi dào, hạnh phúc bên gia đình, công việc ngày càng thăng tiến, cuộc sống gặp nhiều may mắn nha, và cũng mong mọi người vẫn tiếp tục theo dõi và ủng hộ bộ truyện này. Đó chính là động lực lớn nhất để làm truyện của mình đó ^^. (Hóng một lời chút :v )

P.s: Qua năm sẽ phát mỗi chap mỗi tuần như bình thường nha ^^

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.