Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 65: Chương 65: Tôn Ngộ Không – NGÔ KHẢO KÝ – NHƯ LAI PHẬT TỔ- LÝ TỪ HUY




Lại nói về máy nghiền đá bột dạng đứng đây vừa là kiệt tác thiết kế của Ngô Khảo Ký lại vừa là kiệt tác công nghệ gồm tất cả những gì tinh túy nhất mà Bố Chính có lúc này, và có lẽ về rất lâu sau đó chắc cũng khó có thể phát triển hơn.

Nói về máy này thì rất đơn giản nhưng để có thể xây dựng lên là một quá trình hết sức khó khăn và mệt mỏi.

Đầu tiên máy này dạng trụ đứng đường kính chỉ là 3m cao tầm 5m. Với công nghệ cán thép tấm ngày càng hoàn thện của Bố Chính thì việc tạo nên một vở thép kim loại không cần quá độ dày rất dễ dàng, thật ra vỏ máy chỉ có chức năng cản bụi nên Ngô Khảo Ký lúc đầu còn định chế tạo bằng gỗ cho đỡ chuyện.

Phần trái tim của máy chính là ba chiếc bánh nghiền đặt đứng trên ba góc của một mặt nghiền trụ tròn. Khi ba bánh nghiền này quay tròn cũng chính là khiến cho mặt nghiền nằm cũng xoay theo trục của nó.

Vì ba bánh xe chỉ có bề dày là 70 cm cho nên ở trung tâm của mặt nghiền nằm là trống rỗng và hơi nhô lên.

Đá răm sẽ được đổ từ phía trên vào vùng trung tâm của mặt nghiền, lực ly tâm cùng góc độ hơi nghiên sẽ khiến cho đá răm từ từ trượt về phía ba bánh nghiên dang xoay. Từ đó đá răm sẽ bị trọng lực cũng như chuyển động của các bánh xe nghiền này cán nát. Và cũng theo lực ly tâm chúng sẽ được đẩy ra ngoài khỏi bề mặt của mặt nghiền có đường kính 3 m trên.

Phía dưới của chúng là phễu để hứng cả đá răm vẫn chưa thành bột lẫn bột đá có chất lượng đủ để nung clinker. Phễu này sẽ tụ tập vật liệu đá, bột đá vào băng truyền và một lần nữa được đưa lên cao để thả xuống trung tâm của mặt nghiền để lặp lại quá trình nghiền đang còn dang dở.

Nhưng sự biến hóa của Ngô Khảo Ký nằm ở chỗ này. Nếu là một máy nghiền đứng của thế giới hiện đại cần một hệ thống cực kỳ cầu kì phức tạp để tách bột đá và đá dăm thì Ngô Khảo Ký đã nghĩ ra cách đơn giản và khá hiệu quả.

Khi đá dăm cùng bột đát lẫn lộn từ băng truyền đổ xuống thì nó không thực tiếp rơi và trung tâm của mặt nghiền. Đầu tiên hỗn hợp này sẽ đi qua một phễu lớn. phễu này có đáy không phải ống hình trụ mà là một khe dài nhỏ. Điều này khiến cho hỗn hợp trên biến hành một dàn mỏng đá cùng bột đá rơi suống.

Nhưng kế bên “ thác” bột đám đá dăm này chính là hệ thống cánh quạt, một thổi một hút, dĩ nhiên những bột đá nhẹ, đủ yêu cầu sẽ bị thổi về phía đối diện và vị cánh quạt hút bên này đưa vào đường ống dẫn đi tới khu nguyên liệu thành phẩm. Còn đá dăm lớn dĩ nhiên rơi vào đoạn phễu thứ 2 dể tiếp tục vào máy nghiền. Tất nhiên đá dăm mới bổ xung cũng đi vào máy nghiền từ tầng phễu thứ hai này.

Kể từ đó quá trình nghiền liên tục không gián đoạn và không cần chờ đợi từng mẻ nghiền. Hiệu suất tăng đến chóng mặt.

Đơn giản nguyên lý. Nhưng để bố trí động lực cho từng khâu này rất phức tạp và khó khăn. Một cỗ “động cơ” khá khổng lồ do 8 con trâu xoay trục được lắp ráp. Đây có lẽ là “động cơ” lớn nhất của Bố Chính trong lúc này.

Công xuất của chiếc máy nghiền đá đứng này lên tới cả trăm tấn bột đá mỗi ngày nếu như liên tục thay thế trâu kéo khi chúng mệt mỏi.

Có thể nói đây chính là tinh hoa chết tạo tay nghề của cả một tập thể các thợ “cơ khí “ của Bố Chính. Nhưng kể cả như vậy cỗ máy này vẫn chưa thể đáp ứng việc sản suất công nghiệp xi măng của nơi này.

Nói đương cử Ngô Khảo Ký sơ tính toán. Móng của ngoại thành Bố Chính dài 7km rộng 5m sâu 2m. tính lung tung cũng lên tới 21 ngàn tấn xi măng. Nghe công suất mỗi ngày trăm tấn bột đá nghĩ là ghê gớm nhưng thực tế nó chẳng đủ để làm một thứ gì.

Tất nhiên nếu sản xuất xi măng nhỏ lẻ xây dăm ba cái nhà vệ sinh, thì chừng ấy sản lượng một ngày đã là rất cừ rồi.

Khó khăn thứ hai của Ngô Khảo Ký trong việc chế tạo Xi măng là lò nung.

Lò nung xi măng không phải là cái bếp lò, quăng bột đá vôi lẫn lộn đất sét sau đó đốt lửa là xong.. Thật không hiểu mấy người xuyên không nghĩ gì khi có thể xây lò xi măng như bếp lò hay lò luyện gang.

Lò xi măng là một lò trụ nằm ngang, khí nóng sẽ được thổi vào lò và lò phải quay để bột đá vôi hỗn hợp đất xét nhận được nhiệt lượng đều nhất ở từng mm khối. Sau đó tạo thành clinker.

Chế tạo lò đối với Ngô Khảo Ký là một thách thức, vì lò này vừa phải chịu lửa vừa phải chuyển động xoay vòng. Còn hệ thống cấp nhiệt có thể coi là khó có thể coi là không. Khó là tận dụng triệt để nhiệt lượng của nguyên liệu còn nếu không thì cấu tạo bễ thổi cũng như lò rèn mà thôi nhưng sẽ thất thoát nhiệt và tốn nguyên liệu.

Vật liệt chịu nhiệt mà Ngô Khảo Ký và người cổ đại dùng lúc này là cao lanh, đất sét, nếu ở trạng thái tĩnh như lò cao thì khá tốt. Nhưng nếu để chuyển động như lò nung xi măng thì rất dễ đổ vỡ và hỏng hóc.

Ngô Khảo Ký không có cách nào khác, hắn không thể chế tạo lò quá lớn chỉ là một lò nung tầm 5 tấn xi măng một lần. Bên ngoài bọc thép bên trong là cao lanh, đất xét bồi cực dày để chịu lửa. Sau vài ba lần cũng thành công chế tạo thành, nhưng lòng lò chỉ dùng vài ba lần là nứt vỡ hết cả.

Thân lò bằng thép có đai được đỡ trên các bánh xe nhỏ, khi bánh xe quay thì lò cũng quay theo. Nung clinker cũng không phải quá phức tạp, bởi vì nguyên liệu được nghiền rất kĩ cho nên clinker cũng dễ thành.

Cuối cùng là cho clinker vào máy nghiền bi quen thuộc và dã nó thành những bột nhỏ xi măng, tất nhiên có trộn cùng thạch cao cho xi măng nhanh đông.

Hai tháng qua là những chuỗi ngày dài vất của các công nhân xi măng, họ phải mày mò từng bước thep hướng dẫn chay của Ngô Khảo Ký mà làm việc. Từ chỗ không biến clinker là gì từ từ họ tìm ra bí quyết của thời gian clinker thành hình.

Sau nhiều lần nung không đủ thời gian cho ra những sản phẩm hỏng, họ cũng đã sản xuất được clinker tạm chấp nhận được, xi măng sau khi khô cũng có độ cứng nhất định.

Những chuỗi ngày dài tiếp theo đó chính là thay đổi tỉ lệ bột đá vôi, bột đất sét và một chút bột quặng sắt để so sanh các sản phẩm xi măng.

Hàng trăm sản phẩm ra lò với nhiều chất lượng khác nhau, họ so sánh cẩn thận và ghi chép lại. Còn Ngô Khảo Ký thì khuân hết sản phẩm mẫu về nhà. Ba bảy hai mốt hắn dùng để xây nhà vệ sinh. Xét cho cùng kém chất lượng xi măng cũng là xi măng. Hắn không cất nhà cao tầng, không xây cầu đường, không sợ tai nạn chết người.

Vậy là một nhà vệ sinh hoàn hảo phong cách hiện đại ra đời. Gạch tráng men, xi măng ốp, bồn tắm to lớn cũng là dùng gạch men xanh của oxit đồng, nhìn rất đẹp mắt khi đổ nước vào. Có xi măng thì làm được hố xí tự hoại. Đúc một cái xí bệt với côt phốt uốn lượn không khó gì. Vậy là vẹn toàn… Ngô Khảo Ký rất sung sướng với khu nhà vệ sinh này, ít nhất hắn cảm thấy mình vẫn chưa biến thành người nguyên thủy.

Ngô Khảo Ký cầu kỳ vô cùng. Hắn đã có nhà tắm xịn dĩ nhiên phải có nước xịn. Một tét nước khổng lồ được làm từ Gỗ tốt đai thep trên cao. Hằng ngày hạ nhân phải dùng bơm tay để bơm nước từ giếng lên. Vòi nóng lạnh cũng có, vòi lạnh tực tiếp từ tét nước chảy xuống nhà tắm, còn vòi nóng phải đi qua một đoạn ống đông ruột mèo lằng ngoằng mà ở đó lò than luôn sẵn sàng.. Nói chung là rất thủ công và tốn sức người nhưng lại tạo ra một sự tiện nghi gần như tiếp cận hiện đại nhà tắm.

Lý Từ Huy rên rỉ nằm trong bồn tắm, nàng cảm giác sống như vậy mới là sống. Nươc bồ kết gội đầu đã chuẩn bị, nàng cũng không khách khí mà vùng vẫy sung sướng trong làn nước sạch sẽ ấm áp.

“ Phải để hắn xây một khu nhà tắm như vậy bên Chính Hòa… cũng may hắn nói xây nhà là nghĩa vụ không đòi tiền…”

“ Tên này quá keo kiệt… đảm bảo kiếp trước chưa có bạn gái..”

Lý Từ Huy mơ màng tận hưởng, đã bao lâu nàng không có cảm giác này… đã rất lâu rồi.

“ Phải tìm cách chiếm hữu hết tài sản của hắn, phải tìm cách điều khiển hắn… nhưng làm cách nào đâu?”

Lý Từ Huy hai mắt tròn lung linh đảo loạn bắt đầu mưu mô….

“Cánh nhanh nhất là…..”

Lý Từ Huy đỏ mặt…

“ Phi phi không biết xấu hổ Từ Huy… sao có thể dùng cách đó được… với lại tên này tiếng rất thối, háo sắc thành tánh… mình sao chịu nổi cảnh một chồng tam thê tứ thiếp… Nam nhân cổ đại không ai tốt… không cưới… không nghĩ bậy”

“ Nhưng làm cách nào để khống chế hắn…. hay là…..”

Lý Từ Huy gian xảo ánh mắt liếc liếc, sau đó là cười cười… rồi lẩm bẩm tính toán… rồi….

“ Ngô Khảo Ký… ngươi sẽ không thoát khỏi bàn tay của bản cung….. khì khì….”

Đúng lúc này tiếng lộc cộc vang lên…

“ Từ Huy cô làm cái gì vậy, tính ngủ trong đó à, nhanh lên tôi còn tắm…”

Từ ngoài là tiếng của Ngô Khảo Ký vọng vào…

“ Anh không biết con gái tắm lâu sao…gắng chờ…” Từ Huy không thua kém nói vọng ra.

“ Phiền phức…” tiếng cằn nhằn vang lên sau đó bước chân rời đi xa.

“ Hì Hì… còn lâu ta mới ra, cứ ở đó mà chờ…”

Từ Huy ‘xong việc’ đi ra cũng là cả tiếng đồng hồ hơn. Ngô Khảo Ký thực không thể ngồi không mà chờ đợi lâu hơn, hắn tranh thủ thời gian miệt mài kẻ vẽ một số thứ mà hắn đang dang dở thiết kế.

Ngô Khảo Ký gần đây cảm giác mình dường như ngoài Y học còn có thú vui bất tận đối với cơ khí các hoại hình thiết kế, hắn tự nhủ không biết nếu quay về hiện tại có khi nào hắn có thêm một ngành phụ tay trái không nữa.

Người ta có câu cái khó ló cái khôn không có sai lầm, kiếp trước ai nghĩ rằng bản thân hắn phải ngồi kẻ vẽ thiết kế máy móc này nọ. Cho nên bản thân Ngô Khảo Ký cũng là không biết mình có tiềm năng trong ngành này.

Nhưng sau thành công về máy nghiền đá dạng đứng thì Ngô Khảo Ký đặc biệt tự tin và có nhiều hơn những ý tưởng về cơ giới nhằm tăng năng suất lao động của con người. Hắn là bị ép buộc, vì Bố Chính quá thiếu người, quá thiếu nhân công. Nếu hắn không chế tạo cơ giới hóa thì Bố Chính không bao giờ có thể đủ các điều kiện để phát triển.

Ví dụ đơn giản nhất đó là Tống quốc, họ cường đại, giàu có, đơn giản một câu vì họ đông. Nếu chỉ tính gang luyện mà thôi, mỗi năm họ có thể sản xuất tới 2 triệu tấn với công nghệ thủ công toàn phần. Còn Về Bố Chính, dù cố hết sức thì một ngày cũng chỉ được tầm 50- 60 tấn thép. Tuy máy móc có nhưng số lượng người lại giới hạn. Biết bao nhiêu việc phải phân bổ người để làm, nhóm chế tạo máy, nhóm chế tạo vũ khí, nhóm chế tạo giáp, nhóm chế nông cụ, nhóm nung luyện gang, thép.

Nhân lực đối với Bố Chính luôn luôn và mãi mãi là vấn đề, cho nên chỉ có cách cơ giới hóa mới tạm thời kéo lại đôi chút vấn đề trên mà thôi.

Có thể nói, xưởng luyện thép lúc này chính là trái tim của Bố Chính, cơ giới hóa không thể thoát ly sắt thép. Cũng may lúc này dây truyền sản xuất đã thành hình, việc tuyển công nhân mới được diễn ra một cách náo nhiệt. Những thợ cũ đáng tin tưởng thì được làm ở những khâu quan trọng như luyện gang lò cao, phối chế thép lò bessemer, hay những khu lắp ráp thành phẩm cuối cùng.

Còn những người mới sẽ ở những khu chế tạo linh kiện đầu vào của các máy móc trang bị. Từ đó thực tế có rất nhiều người mới trong xưởng luyện thép nhưng các khu được cẩn mật phân các cho nên việc dò rỉ công nghệ là hoàn toàn bị chặn đứng.

“ Anh đang làm gì vậy…?” Từ Huy tò mò.

“ À hửm… cô xong rồi…? Tôi đang xem lại bản vẽ lò nung xi măng…” Ngô Khảo Ký cũng không dấu diếm vì cái phòng tắm của hắn là toàn xi măng xây dựng mà thành, thực tế không cần quá che che lấp lấp với một người cũng là dân xuyên.

“ Anh dối trá… sao anh nói không chế tạo được xi măng… tự mình xây dựng cả một khu nghỉ ngơi xa hoa.. tôi không biết Chính Hòa huyện tôi phải có một phòng tắm y như của anh..” Từ Huy xì mũi coi thường kẻ dối trá này.

“ Cô nghĩ chế tạo xi măng là dễ, tôi nói thật thứ tôi chế ra gọi là xi măng cho sang mồm.. thực tế chúng chỉ là chất kết dính tốt hơn so với vôi gạo nếp các thứ… và có phần bền chắc một chút, chống thấm một chút… nếu đem so sánh với xi măng thực thì còn cách xa một vạn tám ngàn dặm. Điểm căn bản là thứ này chế tạo vất vả vô cùng không thể sản xuất số lượng lớn được đâu…” Ngô Khảo Ký lắc đầu cười khổ.

“ Nhưng lão Hãn Ken viết…” Từ Huy chu mỏ phản bác…

“ Tôi đã nói cô đừng tin hắn… tên này một là viết láo… hai là có lý do khác… nhưng tôi đã nói, xi măng quyết không dễ chế tạo như vậy.. thứ này chỉ coi là xi măng fake đi..” Ngô Khảo Ký cười khổ dọn dẹp chút tài liệu rồi đứng lên đi về phía phòng tắm.

Phải nói thật, từ khi xây dựng xong nơi này, hắn dành ra khá nhiều thời gian thư giãn trong đó. Mỗi lần tiến vào không gian hiện đại này Ngô Khảo Ký cảm thấy mình bớt đi lạc lõng khi là một lãng khách nơi thế giới này.

Từ Huy không ngồi yên một chỗ, cô ta mặc bộ quần áo Giao Lĩnh lùng thùng chạy khắp nơi thăm thú. Hạ nhâ dĩ nhiên không ai ngăn cản, vị này đầu tiên là một công chúa, thứ hai đó chính là bà chủ của họ. Tât nhiên việc ông chủ bà chủ ở riêng, một người Bố Chính, một người Chính Hòa cũng không thể lam cho hạ nhân có cái nhìn khinh thị với vị nữ chủ này.

Chỉ có tầng lớp cao của Bố Chính mới biết quan hệ hôn nhân của hai người Lý Từ Huy, Ngô Khảo Ký chỉ là danh nghĩa. Còn lại các tầng lớp đây vẫn là thông tin mà họ không được phép tiếp cận và bàn tán.

“ À vị cận vệ quân này.. Ngươi làm ơn chạy đến quân doanh một chuyến đưa lá thư này cho thân vệ của ta…” Lý Từ Huy rất lịch sự và có phần dịu dàng nói chuyện cùng một cận vệ.

Cái bẳn mặt này rất là khác biệt so với sự đanh đá, ham bạo lực mà nàng liên tục thể hiện mấy ngày qua.

“ Dạ, thư phu nhân…” Tên cận vệ nghiêm túc cúi người nhận lấy phong thơ sau đó rời đi.

“ Bước một khởi động” Lý Từ Huy ánh mắt giảo hoạt, mím môi bấm bụng cười sau đó nhảy nhót nhâm nhâm bài hát trong miệng …

“ Ăn cơm thôi…. Chiều này tôi còn có việc tiếp vương tử của Medang một lần nữa. Cô tạm thời nghỉ ngơi nơi này, lúc tôi về đến nơi thì chúng ta bàn chuyện xây dựng phủ đệ công chúa cho cô ở bên Chính Hòa…” Ngô Khảo Ký làm ra vẻ bâng quơ nói chuyện phiếm, nhưng ánh mắt hắn thi thoảng bẹp bẹp kín đáo liếc cái … áo yếm.. hơi bị trễ kia.

Áo giao lĩnh hai vạt lệch bắt chéo nhau tạo thành chữ V trước ngực dĩ nhiên là lộ yếm đào rồi. Nhưng không biết vô tình hay cố ý, cái yếm này có vẻ buộc hơi lỏng phần vổ hay là hơi rộng so với Lý Từ Huy cho nên… khụ khụ…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.