Linh Vực

Chương 314: Chương 314: Tam bảo U Minh giới




- Về dị tộc, không biết Huyết Lệ tiền bối có cao kiến gì không? Ta xin rửa tai lắng nghe.

Huyết Lệ xuất hiện đã biểu hiện tu vi cảnh giới của bản thân, rồi lại nhắc đến thế lực cấp Bạch Ngân. Tống Vũ lúc này đã thật sự tôn kính.

Đại lục Xích Lan, đại lục Lưu Vân và đại lục Thiên Vận đều chỉ là thế lực cấp Xích Đồng, không thể mạnh bằng thế lực cấp Bạch Ngân.

Hơn nữa, Huyết Lệ đã tồn tại từ một ngàn hai trăm ba mươi năm trước, đạt tới cảnh giới Niết Bàn. Điều này làm cho Tống Vũ không thể coi thường ý kiến của ông ta.

Tần Liệt nhìn về phía huyết sắc u hồn, tinh thần hơi chấn động. Hắn cũng không ngờ Huyết Lệ đã đạt tới cảnh giới Niết Bàn.

Cảnh giới Niết Bàn, ở đại lục Xích Lan, đại lục Lưu Vân và đại lục Thiên Vận đều chỉ là cường giả trong truyền thuyết. Nếu thời kỳ hưng thịnh của Huyết Lệ, trên khắp đại lục này có phải là đi mây về gió hay không?

Cấp bậc như Huyết Lệ lại bị người phong ấn trong trụ Linh văn suốt hơn một ngàn năm. Có thể thấy người phong ấn ông ta mạnh biết bao nhiêu?

Đủ loại nghi vấn xuất hiện, vẻ mặt Tần Liệt dần dần ngưng trọng. Ánh mắt hắn nhìn Huyết Lệ cũng có một tia kiêng kỵ.

- Ở chỗ chúng ta, các thế lực lớn thường xuyên lui tới với các dị tộc. Chặt chẽ tới mức chỉ sợ các ngươi không thể tưởng tượng được.

Huyết ảnh của Huyết Lệ giống như ngọn lửa, thanh âm sâu kín:

- Tống minh chủ, ngươi và Giác Ma tộc của U Minh giới tranh đấu nhiều năm, nhưng ngươi có từng chân chính trao đổi cùng với đối phương hay không? Ngươi có hỏi, vì sao bọn họ lại muốn tấn công đại lục Xích Lan? Ngươi có hỏi và trao đổi với họ những gì mà bọn họ muốn làm?

Sắc mặt Tống Vũ không được tự nhiên, nói:

- Chúng ta cũng giống như Bát Cực Thánh Điện, sau khi phát hiện ra Tà tộc ở U Minh giới, lập tức đã ra tay chặn giết, ngăn không cho chúng xuất hiện. Qua nhiều năm như vậy, ta, các bậc cha chú của ta, tổ tông của ta, bao gồm luôn cả mấy đời Thánh chủ của Bát Cực Thánh Điện đều kiên trì một phương châm. Tuyệt không cho dị tộc bước chân vào đại lục Xích Lan.

- Nói cách khác, các ngươi chưa bao giờ nói chuyện với đối phương?

Huyết Lệ nở nụ cười.

- Có thể nói gì với bọn chúng chứ?

Tống Vũ cau mày.

- Kỳ thật, đối với rất nhiều Tà tộc ở U Minh giới mà nói, Linh Vực cũng không phải là nơi tu luyện tốt nhất. Bọn họ chỉ quen với hoàn cảnh ở U Minh giới. U Minh ma khí ở U Minh giới mới thích hợp với bọn họ. Cho nên, đại đa số chủng tộc U Minh giới đều không muốn đến sống ở Linh Vực.

Huyết Lệ giải thích.

- Thế thì vì sao tộc nhân Giác Ma tộc những năm gần đây đều không ngừng đánh vào chiến trường U Minh, muốn đặt chân vào Xích Lan đại lục?

Tống Vũ hỏi lại.

- Ta nói, tuyệt đại đa số chủng tộc U Minh giới không thích Linh Vực, chứ không phải toàn bộ.

Huyết Lệ nở nụ cười:

- Cũng có số ít Tà tộc, có lẽ là lúc trước đã đặc biệt tu luyện ở Linh Vực. Tà tộc này cố thổ ở Linh Vực bởi vì nơi này có gì đó còn sót lại của tổ tông, truyền thừa tế đàn bí điển….

- Một số nơi kỳ lạ thật ra là những thế lực cường đại nhất của Linh Vực chúng ta đặc biệt tìm cho bọn họ. Hơn nữa cũng là để quản lý bọn họ. Những thế lực cường đại đó lại muốn dựa vào lực lượng Tà tộc, đối đãi với Tà tộc như những thế lực dưới trướng, giống như Huyền Thiên Minh các ngươi đối đãi với Thất Sát Cốc, điện Sâm La…

Tống Vũ giật mình, quát khẽ:

- Bảo Tà tộc thần phục mình?

- Theo ta được biết, có một bộ phận thế lực cường đại, khi đối đãi với những dị tộc nhỏ chứng thật là đã làm như vậy.

Huyết Lệ cười gật đầu, lại nói:

- Chẳng qua, nếu như là dị tộc cường đại cắn không được thì thường sẽ áp dụng phương pháp tương đối êm dịu, ví dụ như phương thức hợp tác để kết giao.

- Hợp tác?

Ánh mắt Tống Vũ lóe lên.

- Không sai, chính là hợp tác.

Huyết Lệ vẻ mặt nghiêm túc, sau đó bỗng nhiên nói:

- Tống minh chủ đã nghe qua ba loại linh tài là Minh ngục ma quả, Huyền âm Cửu diệp liên và Mặc ngọc hồn tinh chưa?

- Ta chỉ nghe nói đến Huyền âm Cửu diệp liên. Đây là một loại linh tài Thiên cấp. Công hiệu cụ thể thì ta không rõ ràng lắm.

Tống Vũ nghi hoặc hỏi:

- Huyền âm Cửu diệp liên có quan hệ gì với U Minh giới?

Huyết Lệ cũng không lập tức trả lời, mà nhìn Tống Vũ thật sâu. Một lát sau mới nói:

- Xác thực, Huyền âm Cửu diệp liên chính là linh tài Thiên cấp tam phẩm. Kỳ vật như vậy chỉ có Huyền Âm Minh Hải mới có thể có được. Công dụng của Huyền âm Cửu diệp liên rất nhiều, nhưng hôm nay ta chỉ nói một.

- Tống minh chủ, có ngày ngươi sẽ bước vào cảnh giới Phá Toái đỉnh phong, gần chạm tới cảnh giới Niết Bàn. Trong giai đoạn phá giai, nếu như ngươi có thể ăn được một cây Huyền âm Cửu diệp liên, như vậy linh hồn của ngươi sẽ được một đóa hoa sen do Huyền âm khí ngưng tụ thành bảo vệ. Bên cạnh đóa hoa sen có thể phát ra chín hư hồn. Chín hư hồn này có thể mê hoặc thiên cơ, giúp ngươi nhanh chóng đốt cháy giai đoạn đạt tới cảnh giới Niết Bàn. Đồng thời giảm xóc cho thực hồn của ngươi. Ta nói như vậy, Tống minh chủ hẳn là hiểu rõ trong lòng chứ?

Lời nói này của Huyết Lệ cũng không phải dễ hiểu. Tần Liệt và Tống Đình Ngọc lắng nghe nhưng cũng chẳng hiểu bao nhiêu.

Nhưng, Tống Vũ thì lại chấn động mạnh. Cho dù cố bình thản trấn định, nhưng cảm xúc rõ ràng không khống chế được, nói lớn:

- Huyền âm Cửu diệp liên có ở đâu?

Tần Liệt và Tống Đình Ngọc không hiểu lời nói của Huyết Lệ là bởi vì cảnh giới của bọn họ không đủ.

Nhưng Tống Vũ thì lại khác.

Đạt tới cảnh giới Phá Toái trung kỳ như ông ta sẽ hiểu rất rõ khi đột phá cảnh giới Niết Bàn sẽ gặp trước những gì.

Niết Bàn Nghiệp Hỏa thực có thể đốt cháy thực hồn, khiến cho cường giả cảnh giới Phá Toái đỉnh phong trong nháy mắt hồn phi phách tán.

Mười võ giả cảnh giới Phá Toái khi đột phá cảnh giới Niết Bàn, thì có đến bảy người thực hồn đã bị Niết Bàn Nghiệp Hỏa đốt thành tro tàn.

- Cha của Tống Vũ, gia gia của Tạ Diệu Dương, còn có đám thúc bá của Niếp thúc, trăm năm trước đều đạt được cảnh giới Phá Toái đỉnh phong, bắt đầu nếm thử phá giai ở Huyền Thiên Minh. Tuy nhiên, cũng đã bị Niết Bàn Nghiệp Hỏa đốt cháy thực hồn mà chết.

Bị Niết Bàn Nghiệp Hỏa thiêu chết, ngay cả cơ hội sống lại cũng không có. Đây chân chính là hồn phi phách tán. Mà Tống Vũ thì đã tận mắt chứng kiến hình dạng của những người đó trước khi chết.

Có không ít trưởng bối của Tống Vũ đều không đột phá giai ở Huyền Thiên Minh, sau đó đều biến mất một cách khó hiểu, và không bao giờ trở về Huyền Thiên Minh.

Theo như ông đoán, những người đó hẳn cũng không thể tránh được bị Niết Bàn Nghiệp Hỏa đốt cháy. Không thể Niết Bàn thành công thì không còn thấy người.

Nay, trăm năm qua đi, Tống Vũ cũng đã đạt tới cảnh giới Phá Toái, ngày càng tiếp cận với cảnh giới Phá Toái hậu kỳ. Mà từ cảnh giới Phá Toái tới cảnh giới Niết Bàn cũng không xa.

Niết Bàn Nghiệp Hỏa trong lòng ông thủy chung vẫn là một bóng ma, một ma chướng, khiến cho cuộc sống của ông ta hàng ngày khó an.

Hiện tại, Huyết Lệ bỗng nhiên nói cho ông ta biết, trước khi phá giai chỉ cần có thể ăn sống một gốc Huyền âm Cửu diệp liên thì có thể thoát khỏi bị Niết Bàn Nghiệp Hỏa đốt cháy, giảm xóc được một kỳ, ông ta làm sao mà có thể trấn định được?

- Trước đây ta có nói qua, Huyền âm Cửu diệp liên chỉ có ở Huyền Âm Minh Hải. Mà Huyền Âm Minh Hải thì nằm ngay tại U Minh giới.

Huyết Lệ biết Tống Vũ sẽ kích động, tiếp tục cười bổ sung:

- Nói cách khác, chỉ có U Minh giới mới có Huyền âm Cửu diệp liên. Nó chính là một trong những kỳ vật mà chỉ U Minh giới mới có. Ngoài ra, Minh ngục ma quả, Mặc ngọc hồn tinh cũng chính là linh tài của U Minh giới. Tất cả đều có công dụng, đối với tu luyện của chúng ta cũng tạo được được hiệu quả khác biệt.

- Kính xin Huyết Lệ tiền bối chỉ giáo.

Tống Đình Ngọc mắt đẹp rạng rỡ nói.

- Minh ngục ma quả, Huyền âm Cửu diệp liên, Mặc ngọc hồn tinh là tam bảo U Minh giới. Ba loại tam bảo độc nhất này chẳng những hữu ích đối với tu luyện của Tà tộc mà còn có rất nhiều chỗ tốt đối với chúng ta.

Huyết Lệ cười hắc hắc.

- Minh ngục ma quả sinh trưởng trong Cửu u hồn ngục của U Minh giới. Loại quả ma này hấp thu những linh hồn thuần khiết, trải qua ngàn vạn năm mới kết thành quả. Minh ngục ma quả có thể ngưng luyện thực hồn thứ hai, khiến cho những võ giả ngoại trừ linh hồn bổn mạng thì còn có nhiều linh hồn khác, tương đương với rất nhiều mạng sống, phi thường quý hiếm.

- Mặc ngọc hồn tinh lại là tài liệu chủ yếu để tạo ra Mặc ngọc hồn đàn. Tống minh chủ, ngươi có nghe qua Mặc ngọc hồn đàn chứ?

Huyết Lệ cười hỏi.

Tống Vũ khiếp sợ, nhẹ nhàng gật đầu:

- Cảnh giới Bất Diệt, một trong bảy chủng loại hồn đàn hiếm thấy. Mặc ngọc hồn đàn, đứng hàng thứ năm.

- Haha, nếu Tống minh chủ đã biết rõ, ta đây cũng không muốn nói nhiều.

Huyết Lệ gật đầu, nói:

- Minh ngục ma quả, Huyền âm Cửu diệp liên và Mặc ngọc hồn đàn được xưng là tam bảo U Minh giới. Nó độc nhất vô nhị và rất hiếm lạ. Ngoài ra, U Minh giới còn có rất nhiều linh tài khác. Tuy không quý hiếm bằng ba loại này, nhưng đối với võ giả cảnh giới Thông U, Như Ý, Phá Toái thì công dụng rất nhiều. Ta không tiện thuật lại hết.

- Huyết Lệ tiền bối, người nói…Giác Ma tộc có thể lấy được Huyền âm Cửu diệp liên?

Tống Vũ chậm rãi trấn định lại, nhưng trong mắt lại phát ra một tia liệt quang như thiêu đốt.

- Chưa chắc, nhưng ngươi muốn tìm Huyền âm Cửu diệp liên, vậy thì cũng chỉ có thể thông qua bọn họ.

Huyết Lệ cười nói.

- Lăng gia có lai lịch như thế nào? Có quan hệ gì với Tà tộc U Minh giới?

Tống Vũ nhìn về phía Tống Đình Ngọc.

Tống Đình Ngọc cười gượng, lắc đầu:

- Cha, tạm thời ngay cả Lăng gia cũng không biết lai lịch của bọn họ. Việc này còn phải cần một khoảng thời gian để tìm hiểu. Ngay lập tức thì không thể khẳng định được.

- Chuyện Lăng gia là dị tộc có ai biết không?

Tống Vũ hỏi lại.

- Không có nhiều người biết. Những người biết được ở Thất Sát Cốc đã bị con và Tần Liệt giết chết. Còn có hai nhi tử của Đồ Thế Hùng thuộc Sâm La điện và một số người dưới trướng. Mà Đồ gia Sâm La Điện lại là người của Tống gia chúng ta.

Tống Đình Ngọc giải thích.

Tống Vũ nhẹ nhàng gật đầu, trầm ngâm một lát, rồi nói:

- Việc này ta phải cẩn thận suy nghĩ lại.

- Vâng, vậy con đi an bài cho Tần Liệt trước.

Tống Đình Ngọc nói.

- Đi đi!

Tống Vũ nhìn Huyết Lệ, rồi lại nhìn Tần Liệt, nói:

- Ta cần có thời gian.

- Hiểu rồi!

Tần Liệt nhếch miệng cười.

Huyết Lệ cười hắc hắc, rồi nhanh chóng rút vào mi tâm của Tần Liệt. Lóe cái biến mất.

- Đúng rồi, Tần Liệt, ngươi xác định lấy thân phận làm khách khanh gia nhập vào Tống gia ta?

Trước khi Tần Liệt bước ra khỏi cửa điện, ông ta lại hỏi một câu.

- Phải, tuy rằng dùng thân phận khách khanh thì không thể mượn tài nguyên của Tống gia, nhưng có thể tự do hơn, cũng ít đi một chút hạn chế.

Tần Liệt trả lời.

- Kỳ thật, Tống gia ta cũng không thiếu nha đầu chưa gả. Nếu ngươi chịu sửa thành họ Tống thì ta sẽ chọn cho ngươi một người thích hợp để làm vợ. Như vậy, ngươi thực đúng là người của Tống gia chúng ta, có thể tùy tiện sử dụng tài nguyên của Tống gia. Có muốn thử một chút hay không?

Tống Vũ mỉm cười:

- Rất nhiều khách khanh, tộc phụ khi nằm mộng cũng muốn lấy con gái Tống gia làm vợ, chân chính biến thành người của Tống gia.

- Hảo ý của Tống tiền bối ta xin nhận.

Tần Liệt đáp lại:

- Ta không thích bị quản thúc, chỉ thích tự do. Cho nên, việc này xem như xong.

- Vậy thì coi như xong.

Tống Vũ khẽ cau mày.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.