Lâm Uyên Hành

Chương 134: Chương 134: Tiên thuật




Hắn cùng Hoa Hồ có suy đoán, đó chính là sau khi lĩnh đội học ca đạt được « Chân Long Thập Lục Thiên », luyện thành mười sáu thiên, đến mức tuổi thọ rõ ràng kéo dài, sống đến nay!

Nếu như Đồng gia lão thần tiên là lĩnh đội học ca mà nói, như vậy sống qua hai đời hai vị Thánh Nhân Tiết gia chỉ sợ cũng không nói chơi!

Lão giả mặc bạch bào kia cười ha ha, âm thanh vang dội, không chút nào trông có vẻ già, thản nhiên nói:

- Nói không chừng lão hủ còn có thể cố gắng nhịn chết một vị Thánh Nhân.

- Tiết Thanh Phủ, ngươi không nên tới đây.

Tiết Thanh Phủ lộ tươi cười đầy mặt, ánh mắt nhìn chằm chằm Đồng lão thần tiên, hướng Tô Vân nói:

- Đi. Càng nhanh càng tốt!

Tô Vân không cần nghĩ ngợi, lập tức phóng về hướng Dục Thiên Tướng, thân pháp của hắn giống như Du Long, bỗng nhiên lại hóa thành Linh Viên, đột nhiên lại vỗ cánh mà đi.

Oanh!

Phía sau hắn, ba động mãnh liệt không gì sánh được truyền đến, Tô Vân nhìn thấy cái bóng của mình giờ khắc này trở nên rõ ràng không gì sánh được, hắc ám không gì sánh được, lại trong nháy mắt bị kéo đến rất dài!

Hắn lập tức như Linh Viên vọt lên phía trước, trốn ở sau một tảng đá lớn, ba động khủng bố đánh tới, giống như núi lửa bộc phát, hỏa diễm và sóng khí dễ như trở bàn tay đánh thẳng tới, nhóm lửa bốn phía. Đợi cho đợt trùng kích này qua đi, Tô Vân lập tức nhảy ra, hai tay chấn động ở trong biển lửa, phía sau vô số hỏa vũ tung bay, giương cánh xông vào biển lửa. Đột nhiên biển lửa vỡ ra, cánh chim Tô Vân quấn thân người vù vù xoay tròn, xông ra từ trong biển lửa. Hắn còn chưa rơi xuống đất liền gặp Cự Nhân Dục Thiên Tướng cao tới mấy chục trượng kia khom thân thể xuống, lấy tay chộp tới. Cự nhân kia không phải yêu ma quỷ quái, cũng không phải loài người, giống như trời sinh liền cao lớn như thế, trên cánh tay của hắn mọc đầy hoa văn kỳ dị xoắn ốc, hẳn là hậu đại chủng tộc thiên ngoại theo Thiên Thị viên cùng một chỗ rơi xuống.

Thực lực Dục Thiên Tướng cường đại không gì sánh được, bàn tay ước chừng nửa mẫu đất, từ trên lúc rơi xuống, để Tô Vân cơ hồ không có cơ hội ẩn núp!

Ngay tại thời điểm hắn sắp bắt lấy Tô Vân, đột nhiên Dục Thiên Tướng kêu lên một tiếng đau đớn, thân hình bay lên cao cao, nhập vào trong dãy núi. Trong lòng Tô Vân biết là Tiết Thanh Phủ xuất thủ, thế là vùi đầu tiếp tục chạy như điên. Đột nhiên, có kình lực kinh khủng sượt qua từ hai bên thân thể của hắn, chỉ thấy mặt đất răng rắc răng rắc vỡ ra, xuất hiện hai đạo vực sâu.

Tô Vân nhảy vọt như bay, có hơn một đạo vực sâu trong đó, thôi động Thần Tiên Tác trong tay áo, hưu một tiếng, Thần Tiên Tác mang theo hắn xông lên bầu trời. Một khắc ngay khi hắn dâng lên từ trong núi rừng, một đạo ba động vô hình kề sát đất đánh tới, chỉ thấy từng mảnh từng mảnh sơn lâm cây cối bị chặt đứt, nhao nhao bay lên không trung. Người Tô Vân ở giữa không trung, một cỗ phong bạo đáng sợ đánh tới, đem hắn thổi đến lăn lông lốc hướng đến chỗ sâu Thiên Thị viên khu không người cũ.

Hắn đưa tay bắt lấy Thần Tiên Tác, thu hồi Thần Tiên Tác, hộp làm bằng gỗ như là cát chảy đồng thời bay ra từ trong tay áo, kết hợp cùng Tất Phương Biến hóa thành một đôi Tất Phương Thần Dực, vỗ cánh mà đi tại trong gió lốc cuồng bạo. Bốn phía không khí chấn động kịch liệt, sấm sét vang dội, khắp nơi trên không trung đều là vòng xoáy phong bạo, đó là thần thông của hai đại cao thủ va chạm hình thành dị tượng đáng sợ!

Tô Vân kiệt lực ổn định thân hình, hoàng chung lên đỉnh đầu xoay tròn, bất kỳ động tác gì của hắn đều vô cùng chính xác, tránh đi nguy hiểm trên không trung, không có lãng phí bất luận thể lực thể năng gì. Hắn thậm chí còn có dư lực quay đầu nhìn lại phía sau, chỉ thấy Đồng gia lão thần tiên bay ở trên không trung, hai con Thần Điểu Tất Phương nương theo tả hữu tấn công Tiết Thanh Phủ!

- Đó là Tất Phương chân chính... Không đúng!

Tô Vân thu hồi ánh mắt, phóng đi về phía dưới, thầm nghĩ:

- Đó là thi thể Tất Phương bị hắn luyện thành Linh binh.

- Vị lão thần tiên này từ đâu lấy được Tất Phương chân chính? Loại thần thánh này, hẳn là hiếm thấy giống như Chân Long vậy.

Tất Phương Thần Hành Dưỡng Khí Thiên, chính là Đồng gia quyên ra, giao cho Sóc Phương các đại học cung làm công pháp Trúc Cơ, hiển nhiên tại thời đại Nguyên Đế, Đồng gia cũng đã đạt được Tất Phương Thần Điểu.

- Nếu như lão thần tiên chính là lĩnh đội học ca, nói không chừng hắn thật có thể giết chết Tất Phương Thần Điểu.

Tô Vân lao xuống, trốn ở phía sau một tòa sơn phong khu không người, tránh đi phong bạo, đột nhiên chỉ nghe răng rắc một tiếng vang thật lớn, hắn ngẩng đầu nhìn lại, liền gặp đỉnh núi trên đỉnh đầu đột nhiên bay ra, bay đến ra hơn vài dặm lúc này mới rơi xuống đất.

- Không nên ở lâu!

Hắn lập tức xông về trước ra, đột nhiên xuất hiện từng đầu Giao Long dưới chân, chở hắn trèo đèo lội suối, thầm nghĩ:

- Nếu như Đồng lão thần tiên là lĩnh đội học ca mà nói, như vậy Tiết Thánh Nhân không phải đối thủ của hắn.

- Lĩnh đội học ca nắm giữ Chân Long thần thông, có thể đem của mình luyện như là Chân Long, lại thêm tu vi thấp nhất một trăm năm mươi năm, có thể nói là tồn tại cấp độ tứ đại thần thoại.

Bầu trời đột nhiên trở nên hắc ám không gì sánh được, tiếp đó là hai đạo quang mang sáng tỏ không gì sánh được đâm rách hắc ám, như là quang mang cùng liệt hỏa hình thành lợi kiếm, cắt ra mặt đất.

Tô Vân rung động tâm thần, vội vàng tránh né.

- Đồng lão thần tiên, ta muốn biết vì sao ngươi nhất định phải đạt được Tô tiểu ca đây?

Âm thanh Tiết Thanh Phủ từ trên bầu trời truyền đến.

Ánh lửa biến mất, Tô Vân ngửa đầu nhìn lại, chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện một vầng minh nguyệt (trăng sáng), một vầng đại nhật (mặt tời), hai con Tất Phương Thần Điểu một con vờn quanh trong minh nguyệt, một con vờn quanh trong mặt trời, thân ảnh Tiết Thanh Phủ đứng ở giữa trong nhật nguyệt.

- Bởi vì tiên thuật.

Đồng gia lão thần tiên đột nhiên thôi động thần thông, hai con Tất Phương Thần Điểu tung bay cánh chim, ngạnh sinh sinh cắt ra phong ấn thần thông của Tiết Thanh Phủ, Tất Phương ngao du, vô số linh vũ bay ra từ trong cánh, từng chiếc như đại kiếm dài trượng hai, quay xung quanh tung bay trên dưới Tiết Thanh Phủ!

- Bởi vì trên người hắn có tiên thuật!

Đồng gia lão thần tiên tự mình giết vào trong kiếm trận, chủ trì kiếm trận, âm thanh xa xa truyền đến:

- Đồng Khánh Vân báo cáo với ta, nói hắn phá vỡ áp chế của Thập Cẩm Tú Đồ, thi triển ra pháp lực Uẩn Linh cảnh giới, trọng thương Nhân Ma. Chỉ có tiên thuật mới có thể đột phá áp chế của Đại Thánh Linh binh!

Tô Vân vùi đầu phi nước đại, từng cây to bốn phía thiêu đốt lên hừng hực Thần Hỏa Tất Phương lông vũ, như là đại kiếm, gào thét ghé qua từ trong sông núi, làm cho hắn không thể không cẩn thận. Đột nhiên một cây Tất Phương thần vũ hướng hắn chém tới, Tô Vân không cần nghĩ ngợi vỗ cánh xoay người, dạo qua một vòng trên không trung, hai cánh sau lưng hóa thành một thanh kiếm gỗ, một kiếm vung đi!

Tiên Kiếm Trảm Yêu Long!

Xùy ——

Lông vũ Tất Phương Thần Điểu kia bị một kiếm của hắn bổ ra, bay qua hai bên thân thể của hắn, Tô Vân rơi xuống đất, bước chân lảo đảo lui lại, lực lượng giấu giếm trong một kích này tan mất. Mà Tất Phương thần vũ bị hắn bổ ra kia thì thẳng bay lên, đi vào trước người Đồng gia lão thần tiên trên không trung. Đồng gia lão thần tiên vẫn như cũ điên cuồng công tới Tiết Thanh Phủ, cười nói:

- Đây là một người có tu vi Uẩn Linh cảnh giới có thể làm được chuyện sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.