Lâm Uyên Hành

Chương 131: Chương 131: Sóc phương thánh nhân (2)




Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

- ----------------

Tiết Thanh Phủ suy nghĩ xuất thần, đột nhiên thở dài:

- Nếu ngươi là đồ đệ của ta thì tốt rồi. Đáng tiếc, năm đó ta nhặt được tiểu hài là Tiểu Lâu. Hắn ở rất nhiều nơi cũng không bằng ngươi, nơi duy nhất tốt hơn ngươi đại khái chính là năng lực gây chuyện của hắn cũng không bằng ngươi. Đây là may mắn đáng giá nhất.

Tô Vân hậm hực không nói.

- Bất quá ngươi đoán cũng không hoàn toàn đúng.

Tiết Thanh Phủ cười nói:

- Ta trả nhân tình Cầu thái thường là đương nhiên, cũng không phải là mục đích. Mục đích của ta là muốn biết rõ ràng thế lực thứ hai điều tra ngươi đến cùng là ai.

- Cỗ thế lực thứ hai?

Tô Vân giật mình, hắn đột nhiên nhớ tới đêm hôm đó mông hắn thụ thương, nằm nhoài trên giường bệnh tiệm bán thuốc, bên ngoài xảy ra hai trận chiến đấu, một trận là Nhàn Vân đạo nhân giao đấu Võ Thần Thông, một khác trận là Đổng y sư giao đấu với Dục Thiên Tướng khu không người cũ!

Đại thủ Dục Thiên Tướng bị Đổng y sư chặt đứt, chiếm cứ một nữa đường đi, cho hắn ấn tượng rất sâu!

- Chẳng lẽ cỗ thế lực thứ hai điều tra ta là đến từ Thiên Thị viên khu không người cũ?

Hắn thầm nghĩ trong lòng.

Tiết Thanh Phủ nói:

- Ta đã từng một mình xâm nhập khu không người cũ, từng có giao thủ cùng giao dịch cùng yêu ma và thần thánh nơi đó, theo lý tới nói, bọn hắn sẽ không xâm lấn Sóc Phương.

- Mà bọn hắn hết lần này tới lần khác làm, hơn nữa còn đến điều tra ngươi. Cho nên mục đích thứ hai của ta là...

Lão nhìn xem Tô Vân, trên mặt dáng tươi cười, lộ ra vẻ cổ vũ.

Tô Vân đành phải thuận hắn ý tứ, nói:

- Mục đích thứ hai của Thánh Nhân chính là mang theo ta cùng đi đến Thiên Thị viên khu không người cũ.

- Bất quá, lão đại đứng đầu sẽ không cho phép ngươi mang theo ta đi khu không người cũ. Hắn đối với Thánh Nhân cũng không yên tâm.

Tiết Thanh Phủ thản nhiên nói:

- Không phải do hắn. Lúc Tô sĩ tử lên xe lẫn nhau trêu chọc cùng Nhân Ma, đại khái là không có đi chú ý xa phu có thay người hay không?

Tô Vân giật mình, vội vàng hướng đến cửa sổ nhỏ cuối thùng xe. Hắn quay kính xe xuống, thấy được Chu bá. Chu bá mà lần đầu gặp mặt đã ra tay độc ác đối với Hồ Bất Bình kia!

Tô Vân quay cửa xe lên, trở lại trên chỗ ngồi, nói:

- Thánh Nhân tất sẽ cam đoan an toàn của ta.

Tiết Thanh Phủ cười nói:

- Ta không dám hứa chắc.

Trong lòng Tô Vân máy động.

Tiết Thanh Phủ cười nói:

- Chúng ta đi trước dịch trạm Sóc Phương thành, từ dịch trạm Sóc Phương thành đón xe tiến về Thiên Thị viên.

- Thời gian còn sớm, Tô sĩ tử cố gắng tu hành, nói không chừng đến Thiên Thị viên khu không người cũ còn có ác chiến.

Tô Vân kêu lên một tiếng đau đớn, thầm nghĩ:

- Ta đi vào trong thành ngày thứ bảy đã làm ba trận đại án, chẳng lẽ hôm nay cũng không thể nghỉ ngơi, muốn đi làm trận đại án thứ tư?

Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần



Văn Xương học cung, Văn Xương điện.

- Tú thành - Thiện Cô Thành, gặp qua lão đại đứng đầu!

Xa phu Phụ Sơn Liễn chở Tô Vân lúc này đã đi tới Văn Xương học cung, hướng Tả Tùng Nham khom người nói:

- Ta gặp được Thánh Nhân, nói sau đó sẽ có tồn tại dạng như Đồng Khánh La xuất thủ, nói ta sớm trở về.

Sắc mặt Tả Tùng Nham biến hóa:

- Lão gia hỏa kia cũng dự định xuất thủ? Bất quá hắn mặt mũi lớn, thanh danh vang dội, nói không chừng không cần xuất thủ là bãi bình được việc này.

Lão phun ra một ngụm trọc khí, cười nói:

- Có Sóc Phương Thánh Nhân ở đó, ta gối cao không lo, không cần lo lắng tiểu tử kia lại gây án bốn chỗ... À, tra án chứ.

Xa phu Thiện Cô Thành nói:

- Thánh Nhân đã từng nói một câu, hắn muốn mượn thượng sứ mấy ngày đi thăm viếng khu không người cũ, còn xin lão đại đứng đầu không cần lo lắng.

Sắc mặt Tả Tùng Nham đại biến, đi tới đi lui, lo lắng:

- Chỉ mong đừng lại gây ra chuyện gì, lão đại đứng đầu như hắn che không được...

Trong Phụ Sơn Liễn, Tô Vân lẳng lặng mà ngồi ở nơi đó, đối với Thánh Nhân bên người làm như không thấy, cẩn thận cảm ngộ tâm pháp Uẩn Linh cảnh giới Hồng Lô Thiện Biến. Cầu Thủy Kính khai sáng Hồng Lô Thiện Biến quả thật bác đại tinh thâm, ẩn chứa ảo diệu không thể tưởng tượng nổi, kỳ lạ nhất chính là dùng hỏa chủng tại Linh giới chủng hỏa, nhóm lửa Linh Giới Hồng Lô!

Hắn chưa bao giờ nghĩ tới, Cầu Thủy Kính lại có thể dùng loại biện pháp này đem hai cảnh giới không chút nào tương quan liên hệ tới với nhau!

Bởi vì nhìn về cơ bản mà hai cảnh giới này muốn tu luyện đến xem, hoàn toàn tìm không thấy bất cứ liên hệ gì. Trúc Cơ cảnh giới tu luyện là võ học, là thân thể, tăng lên nguyên khí. Mà Uẩn Linh cảnh giới lại là tu luyện thần thông, tu luyện tính linh. Cầu Thủy Kính tìm được liên hệ giữa hai cảnh giới, thông qua một loại công pháp đem hai cảnh giới này liền cùng một chỗ, không còn cắt đứt lẫn nhau!

Qua thật lâu, Tô Vân mới chậm rãi thôi động Hồng Lô Thiện Biến, thiên địa nguyên khí lập tức vọt tới mười hai thần thánh, tại phía sau hắn hiện ra hư ảnh mười hai thần thánh. Cùng lúc đó, trên vách lò hồng lô của hắn trong cơ thể, Ứng Long, Khai Minh, Đào Ngột, Thao Thiết - lạc ấn mười nhị thần thánh nổi lên, bôn tẩu nhảy vọt chơi đùa tại trên vách lò, hình thái không đồng nhất. Dần dần, lạc ấn bay ra từ trên vách lò, hội tụ hướng trong lò. Khí huyết của hắn như là lô hỏa thiêu đốt, không ngừng dũng mãnh lao tới mười hai thần thánh, dung hợp cùng mười hai loại lạc ấn này!

Mười hai thần thánh lạc ấn kia cũng càng ngày càng gần, nhưng từ đầu đến cuối không cách nào giống như Cầu Thủy Kính truyền thụ cho hắn công pháp nói, dung hợp lại cùng nhau hóa thành hỏa chủng. Cầu Thủy Kính mặc dù là người khai sáng, nhưng hắn cũng chưa từng tu luyện qua loại công pháp này. Hồng Lô Thiện Biến chủng hỏa Linh giới hỏa chủng, dựa theo loại phương pháp này là có thể luyện thành hay không, hắn chỉ làm ra loại phỏng đoán này, cảm thấy luyện dạng này có khả năng luyện thành nhất. Mà bây giờ Tô Vân lại phát hiện, hoàn cảnh mình hiện tại là lâm vào đâm lao phải theo lao, khí huyết của hắn cơ hồ đã điều động toàn bộ, nhưng vẫn như cũ không cách nào làm cho mười hai thần thánh lạc ấn dung hợp hóa thành hỏa chủng!

Tương phản, dung hợp nhiều khí huyết lạc ấn như vậy, ngược lại có xu thế nổ tung lên!

Sắc mặt Tô Vân ngưng trọng, chầm chậm trầm tĩnh lại, mười hai thần thánh lạc ấn từ từ phân ra, hắn không dám buông lỏng quá nhanh, nếu như quá nhanh, chỉ sợ hồng lô trong cơ thể đều sẽ bị chống nổ tung!

- Cầu thái thường dạy ngươi?

Đối diện, Thánh Nhân Tiết Thanh Phủ cười hỏi.

Tô Vân đem khí huyết tản ra, lúc này mới nhẹ gật đầu.

Tiết Thanh Phủ mỉm cười, nói:

- Là cao minh hơn ta một chút, nhưng cũng có lỗ thủng rất lớn, không có cao minh hơn ta bao nhiêu.

Tô Vân nghe ra một tầng ý tứ khác trong lời nói của lão, thử dò xét nói:

- Thánh Nhân cùng Thủy Kính tiên sinh có khúc mắc?

- Không tính khúc mắc.

Tiết Thanh Phủ nói:

- Lúc Đại Đế kế vị, Cầu thái thường nói ta lộng quyền, cầm giữ triều chính, thế là Đại Đế liền cách chức ta, đuổi về Sóc Phương.

Tô Vân chần chờ một chút, hỏi:

- Như vậy, Thánh Nhân lộng quyền sao?

- Có chứ.

Tiết Thanh Phủ rất sảng khoái cười nói:

- Đại Đế còn trẻ tuổi liền biểu hiện ra đặc chất của một đời hôn quân, ta không thể không cầm giữ triều chính.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.