Không Làm Thế Thân!

Chương 71: Chương 71: Chương 68




Lâm Hi giống như học sinh trung học bị bắt gặp chuyện yêu đương, không hề chuẩn bị mà bị phụ huynh đụng phải, vừa vặn bắt được.

“Tốt, mẹ nhìn thấy con.” Tay chân Lâm Hi cũng không biết nên để nơi nào, căng da đầu nói, “Con ra liền.”

Vội vàng cúp điện thoại, Lâm Hi ngẩng đầu đối mặt với ánh mắt yên tĩnh của Tưởng Lâm Dữ. Tưởng Lâm Dữ đẩy mắt kính trên mũi, rũ lông mi dày xuống, nhận hành lý Hình Lộ đẩy tới.

“Buổi tối tôi muốn tới nhà em ăn cơm, chính thức gặp mặt hành lễ. Chúng ta lấy tiền đề kết hôn để kết giao, sớm muộn gì cũng phải gặp cha mẹ em, chọn ngày không bằng đụng ngày.”

Vừa rồi Lâm Hi mới ném hắn rất dứt khoát.

Lâm Hi muốn lấy vali của mình về, Tưởng Lâm Dữ giơ tay chắn ngang, đè thấp tiếng nói, “Tôi là bạn trai em, Lâm tổng, những việc này tôi vì em mà làm là chuyện đương nhiên.”

Lâm Hi trầm mặc đi về phía trước, đi được khoảng hai ba mét, cô đưa tay cho Tưởng Lâm Dữ.

“Muốn cái gì?” Tưởng Lâm Dữ nhìn ngón tay xinh đẹp của cô, không biết cô duỗi ra làm gì.

Hắn với người Lâm gia rất quen thuộc, nhưng lấy thân phận bạn trai Lâm Hi gặp mặt bọn họ lại là lần đầu tiên. Đột nhiên nhìn thấy cha mẹ Lâm gia nên sửng sốt một chút, không nghĩ tới Lâm Hi không chút do dự ném hắn ra.

Đột nhiên Lâm Hi nắm chặt tay hắn, bước nhanh chân hướng cửa ra vào, “Muốn anh.”

Tưởng Lâm Dữ ngẩn ra, kịp phản ứng lại, là Lâm Hi muốn cùng hắn tiếp tục nắm tay. Khóe môi giơ lên nụ cười nở rộ ra, phản ứng lại nắm lấy tay Lâm Hi, hắn nắm vội vàng, kéo theo vali chân dài mở rộng bước đi về phía trước, trong thanh âm tràn đầy ý cười, “Chính là cho em.”

“Lâm Hi.” Hắn nhìn sườn mặt xinh đẹp của Lâm Hi, cười nói, “Cảm ơn.”

“Không phải yêu đương lấy kết hôn làm tiền đề, chỉ là yêu đương.” Lâm Hi uốn nắn hắn nói, “Chúng ta đang yêu đương.”

“Đúng vậy, chúng ta đang yêu đương.” Đơn thuần là yêu đương, bởi vì thích cho nên ở bên nhau.

Chính thức gặp cha mẹ, chính thức giới thiệu quan hệ của bọn họ. Yêu đương thẳng thắn, quang minh chính đại.

Lâm Hi đặc biệt khẩn trương, trong lòng bàn tay có mồ hôi. Bản thân cô đối mặt với cha mẹ có áp lực nhất định, cô không giống với Lâm Hạo Dương tùy tâm sở dục với cha mẹ. Lúc này còn mang theo Tưởng Lâm Dữ, áp lực tăng lên gấp mười lần.

Cô cùng Tưởng Lâm Dữ vừa mới xác định quan hệ, cô liền đưa Tưởng Lâm Dữ tới trước mặt cha mẹ, tốc độ hỏa tiễn.

Di động vang lên một tiếng, Lâm Hi nhìn Lâm Hạo Dương tin nhắn tới WeChat, “Ba mẹ đi đón em, anh không đi.”

Người cũng đã gặp được, Lâm Hạo Dương mới gửi tin nhắn tới, tin nhắn này gửi tới muộn lát nữa, bọn họ cũng về đến nhà.

Lâm Hi dở khóc dở cười, anh ruột hố mình như vậy.

Lâm Hi đi đến trước mặt Chu Oánh, Chu Oánh nhìn Lâm Hi lại nhìn Tưởng Lâm Dữ.

“Ba mẹ.” Lâm Hi đứng thẳng, kéo căng tinh thần chiến đấu, “Cái kia —— bạn trai con, Tưởng Lâm Dữ.”

Tưởng Lâm Dữ vươn tay, hắn cố gắng kiềm chế, “Chú, dì, con cùng Hi Nhi đang kết giao, hai người vẫn khỏe chứ?.”

Lâm Thế cùng Chu Oánh liếc mắt nhìn nhau, Lâm Thế thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Chu Oánh cười đè ông lại, mỉm cười đối mặt với Tưởng Lâm Dữ, cùng hắn bắt tay, nói, “Các con cùng nhau trở về?”

“Vâng.” Tưởng Lâm Dữ gật đầu, đứng bên cạnh Lâm Hi, buông hành lý ra giơ tay đẩy mắt kính.

Lâm Thế nhìn qua Tưởng Lâm Dữ, ánh mắt chìm xuống, đi tới lấy hành lý. Tưởng Lâm Dữ vội vàng buông tay Lâm Hi ra cản lại, nói, “Để con cầm.”

Lâm Thế cũng không tranh với hắn, thừa cơ hội này ôm lấy bả vai Lâm Hi, “Sao cảm giác như con gầy đi?”

“Khả năng gần đây hiệu quả giảm béo của con tương đối tốt.” Đại não Lâm Hi trống rỗng, hoàn toàn theo bản năng cùng bọn họ nói chuyện phiếm, xoay người ôm mẫu thân, “Mẹ, sao mẹ lại tới đây?”

Chu Oánh nắm lấy tay Lâm Hi, tới gần lỗ tai cô cười nói, “Đừng khẩn trương, sớm muộn gì cũng phải thấy, sợ hãi? Không phải sợ.”

Bà lôi kéo tay Lâm Hi đi về phía trước, Lâm Hi muốn quay đầu lại, Chu Oánh đang còn nắm lấy cô, nói, “Mẹ đem cổ phần danh nghĩa của mẹ chuyển cho con, hôm nay hội nghị, mụ mụ cũng sẽ tham gia, liền tới đây đón con thuận tiện nhìn con.”

Trong phút chốc Lâm Hi ngẩng đầu, Chu Oánh cũng là một trong những người sáng lập tập đoàn Lâm thị, năm đó vì bảo vệ Lâm Thế có thể lên cầm quyền, bà đem phần lớn cổ phần chuyển qua danh nghĩa Lâm Thế. Còn một ít cổ phần tuy rằng so ra kém với Lâm Thế, nhưng cũng là đại cổ đông.

“Mẹ, con không cần.”

“Mẹ muốn cho con, con có cần hay không không quan hệ, muốn cho bảo bối của chúng ta nhiều đồ vật một chút.”

Một tin tức nối tiếp một tin tức, nối gót đập tới, đập Lâm Hi choáng váng, không có không gian suy nghĩ.

Phía sau Tưởng Lâm Dữ với Lâm Thế đi cùng nhau, cảnh tượng vô cùng xấu hổ.

Lâm Thế biết khả năng Lâm Hi cùng Tưởng Lâm Dữ ở bên nhau là một chuyện, tận mắt nhìn thấy lại là một chuyện. Hai người tay cầm tay đi từ sân bay ra.

Khi Lâm Hi còn nhỏ ông cũng đã nghĩ tới tương lai nữ nhi yêu đương, tâm tình của ông sẽ là dạng gì. Đáng tiếc ông không có cơ hội tham dự quá trình trưởng thành của Lâm Hi, trực tiếp nhìn cô nắm tay một người đàn ông khác đi tới.

“Hai người ở bên nhau khi nào?” Lâm Thế nhíu mày, sống lưng thẳng tắp, vẻ mặt nghiêm túc.

“Trước đó đã ở bên nhau, bởi vì một ít hiểu lầm nên tách ra, hiện tại một lần nữa ở bên nhau.” Tưởng Lâm Dữ cũng đứng thẳng tắp, bước đi nghiêm chỉnh không kém.

“Không nghe nói hai người còn có một đoạn thời gian này.” Lâm Thế nhìn qua hắn, ánh mắt dò xét ý vị mười phần, có mấy lời ông muốn nghe chính bản thân Tưởng Lâm Dữ tự mình nói ra, “Ở bên nhau đã bao lâu?”

Lâm Hi đã làm thư kí mấy năm cho Tưởng Lâm Dữ, vấn đề này Lâm Thế vẫn luôn canh cánh trong lòng, rất khó chịu. Biết Lâm Hi cùng Tưởng Lâm Dữ vẫn còn ở bên nhau, Lâm Thế càng khó chịu đạt tới đỉnh điểm.

“Năm năm ở bên nhau.” Tưởng Lâm Dữ cẩn thận dùng từ, nói, “Ban đầu muốn khi kết hôn mời mọi người, sau này lại xảy ra rất nhiều việc.”

Tưởng Lâm Dữ đột nhiên dừng bước chân lại, quay đầu nhìn về phía Lâm Thế, ánh mắt nghiêm túc, “Con đảm bảo với ngài, đời này con nhất định sẽ đối tốt với cô ấy, sẽ không để cô ấy chịu một điểm ủy khuất nào.”

“Anh nên hướng tới con bé mà cam đoan, muốn cùng anh trải qua cả đời người là con bé.” Thân phận Lâm Thế đột nhiên chuyển biến, nhìn Tưởng Lâm Dữ tâm tình liền phức tạp, nơi nào cũng không vừa mắt.

Thậm chí muốn dùng kính lúp soi ở trên người hắn chọn ra khuyết điểm.

Lâm Thế không khỏi hoài nghi ánh mắt của chính mình, rốt cuộc trước kia nghĩ như thế nào, mới có thể cảm thấy Tưởng Lâm Dữ ưu tú.

Tưởng Lâm Dữ đem tất cả âm thanh đều nuốt trở về, kéo hành lý ra khỏi sân bay.

Xe của Lâm Thế chạy qua, Tưởng Lâm Dữ đem hành lý bỏ vào trong cốp xe, bên kia Lâm Hi đã lên xe, không có hôn tạm biệt cũng không có lưu luyến.

Chu Oánh dừng ở phía sau, Lâm Thế bước nhanh tới mở của xe cho lão bà, Chu Oánh quay đầu lại nhìn về phía Tưởng Lâm Dữ.

“A Dữ.”

Tưởng Lâm Dữ cung kính đứng thẳng, trịnh trọng nói, “Dì, người nói.”

“Buổi tối tới nhà ăn cơm.” Chu Oánh nắm lấy tay Lâm Thế, ấn lòng bàn tay Lâm Thế xuống, trấn an trượng phu, “Con cũng thật lâu không có tới nhà ăn cơm.”

“Vâng, cảm ơn dì.” Xe của Tưởng Lâm Dữ cũng đã lái qua đây, dừng ở phía sau hắn cách đó không xa.

“Vậy được, chúng ta đi trước.” Chu Oánh lên xe, Lâm Thế ngồi xuống ghế phụ.

Xe Lâm thế lái đi ra ngoài, hoàn toàn biến mất không thấy.

Tưởng Lâm Dữ hạ mi mắt, đứng trong chốc lát mới xoay người lên xe.

————

Lâm Hi ngồi trên xe, Chu Oánh mở bình giữ nhiệt ra đưa cho cô, bên trong là canh hầm ngọt thanh, bà cẩn thận đánh giá Lâm Hi nói, “Chính là gầy, cằm cũng nhọn hơn rất nhiều.”

Đừng lừa cô, cân nặng cũng sẽ không nói dối, một khắc Lâm Hi cũng chưa thiếu cân.

Cô uống một ngụm canh, “Uống rất ngon.”

“Nếu là con trở về Yến Thành thì tốt rồi, mỗi ngày hầm canh cho con uống.” Chu Oánh nói, “Hạng mục ở Hoài Thành thuận lợi không?”

Lâm Hi gật đầu, “Tạm ổn, sang năm hạng mục này liền kết thúc.”

“Kết thúc liền quay trở về tổng bộ, về nhà ở một thời gian, cố gắng bồi bổ cho con.” Chu Oánh có rất nhiều điều muốn hỏi, nhưng lại không biết nên mở miệng như thế nào.

Bình tĩnh mà xem xét, Tưởng Lâm Dữ là đối tượng rất ưu tú. Có năng lực có thủ đoạn, sự nghiệp ổn định, lớn lên cũng rất đẹp. Điểm này Lâm Hi hoàn toàn là di truyền Chu Oánh, nhan khống.

Bọn họ nhìn Tưởng Lâm Dữ lớn lên, hiểu tận gốc rễ. Cha mẹ Tưởng Lâm Dữ qua đời, đám người Tưởng gia kia đều bị Tưởng Lâm Dữ chỉnh cho thất điên bát đảo, nếu thật sự Lâm Hi cùng hắn kết hôn, cũng sẽ không có người can thiệp vào cuộc sống của bọn họ.

Lâm Thế với Chu Oánh ở trước mặt Lâm Hi nói chuyện đều rất cẩn thận, bọn họ muốn nói lại thôi, vì thế không khí dọc đường đi cũng rất xấu hổ. Lâm Hi không biết nên nói như thế về chuyện tình cảm của mình với cha mẹ, khó có thể mở miệng. Tới tổng công ty, Lâm Hi muốn đi tìm Lâm Hạo Dương lấy văn kiện, tạm thời cùng tách khỏi cha mẹ.

Cô cũng muốn suy nghĩ kỹ, nên giới thiệu Tưởng Lâm Dữ như thế nào với cha mẹ.

Văn phòng ở tổng bộ của Lâm Hạo Dương là lầu 19, Lâm Hi ấn thang máy đi lên lầu 19, điện thoại vang lên, người gọi là Tưởng Lâm Dữ.

Lâm Hi dựa lưng vào thang máy nghe điện thoại, đầu điện thoại bên kia trầm mặc, Lâm Hi cũng trầm mặc, ước chừng khoảng nửa phút, Tưởng Lâm Dữ mở miệng, “Lâm Hi, tôi cam đoan với em, đời này tôi sẽ đối tốt với em, tuyệt đối sẽ không để em chịu một chút ủy khuất.”

Thang máy đinh một tiếng mở ra, Lâm Hi quay đầu nhìn cao ốc đối diện. Bầu trời Yến Thành đầy mây, giống như tuyết lại muốn rơi, không khí âm u đè trên đỉnh đầu, một tay Lâm Hi vỗ vào túi áo, “sao lại đột nhiên nói chuyện này?”

“Muốn nói cho em biết, tôi sẽ làm được.”

Khóe môi Lâm Hi giơ lên, rũ mắt xuống, “Tôi biết.”

“Vậy buổi tối gặp.”

“Được.”

Lâm Hi nói xong cầm di động, cô không có cúp điện thoại, Tưởng Lâm Dữ cũng không có. Lâm Hi nghe được tiếng bước chân của hắn cùng với thanh âm nói chuyện với người xung quanh, cô dựa vào trên tấm kính, lẳng lặng nghe.

Một lát sau, thanh âm Tưởng Lâm Dữ truyền tới, “Sao không tắt điện thoại?”

Lâm Hi rút tay ra khỏi áo khoác, chọc chọc lên phía trước mặt kính, “Hôm nay ở sân bay, không phải tôi cố ý ném tay anh ra, là nhất thời khẩn trương, động tác sai xót. Tôi cũng quên mất, anh là bạn trai của tôi, chúng ta có thể quang minh chính đại nắm tay.”

Đầu điện thoại bên kia một mảnh yên tĩnh.

Lâm Hi nghe được nhịp tim đập của chính mình, những lời này nói ra khả năng có chút qua loa, nhưng trong nháy mắt cô ném ra, nhìn thấy thất vọng trong mắt Tưởng Lâm Dữ. Cô liền mềm lòng, cô trải qua qua giai đoạn mẫn cảm, không muốn để Tưởng Lâm Dữ hiểu lầm, “Tưởng Lâm Dữ ——”

“Tôi yêu em.”

Rất đột ngột, đột nhiên không kịp chuẩn bị, không có chuẩn bị một cái gì, hết thảy giống như một cơn gió lốc thổi quét qua cô. Lâm Hi đang đi trên đường, đột nhiên rơi xuống một rổ tiền vàng trước mặt, tất cả ở trước mặt cô, kim quang loá mắt, sáng chiếu lấp lánh. Lâm Hi đứng trong thang máy, nắm chặt di động, đứng ngẩn ngơ.

“A?”

Tưởng Lâm Dữ không có nói qua những lời này, Lâm Hi cũng chưa nói qua, cô cho rằng cả đời này hai người bọn họ cũng sẽ không nói.

“Trước kia tôi cảm thấy những lời này thực làm ra vẻ, cũng rất tuỳ tiện, nói ra rất sến súa.” Tiếng nói Tưởng Lâm Dữ trầm thấp, nhưng câu chữ rõ ràng, đem mỗi một chữ đều nhả ra rất rõ ràng, “Nhưng ở một thời khắc nào đó, không có lời nói nào so với ba chữ tôi yêu em rõ ràng hơn hết thảy. Lâm Hi, tôi yêu em.”

Lâm Hi há miệng thở dốc không phát ra âm thanh.

“Tôi đang bận, buổi tối tôi đi qua tìm em.”

Tưởng Lâm Dữ cúp điện thoại, Lâm Hi hậu tri hậu giác phát hiện mặt mình nóng như thiêu. Cô che mặt quay đầu lại, phát hiện thang máy sớm đi đến lầu một.

Có người tiến vào thang máy, hướng Lâm Hi gật đầu, “Lâm tổng.”

Lâm Hi buông tay, vẫn duy trì mặt vô biểu cảm, “Xin chào.”

Lùi về phía sau một bước, một lần nữa ấn lên lầu 19, cầm điện thoại nắm chặt trong lòng bàn tay. Ngón tay run nhè nhẹ, cô vẫn luôn đang đợi Tưởng Lâm Dữ nói những lời này.

“Lâm tổng, mặt cô rất đỏ, là bị cảm sao?”

“Nóng.” Lâm Hi vẫn duy trì ngữ điệu bình tĩnh, kéo khóa áo lông vũ xuống, cô có chút thở không nổi, cô cũng muốn khóc một chút, “Nhiệt độ độ ẩm năm nay thật cao.”

Ngài nói thật sao?

Người tới nơm nớp lo sợ nắm tư liệu trong tay, trên tay cô đang cầm chính là tổng hợp về nhiệt độ độ ấm năm nay các ban nghành phản ánh không đạt tiêu chuẩn, gần đây độ ấm chỉ có mười chín độ, thật sự rất lạnh.

Thang máy dừng lại ở lầu 19, Lâm Hi bước nhanh ra khỏi thang máy, cô ở hành lang đụng phải Lâm Hạo Dương. Lâm Hạo Dương mặc áo sơ mi màu xám khói phối hợp với áo ghi- lê, máy sưởi trong phòng, hắn không mặc áo khoác.

“Sao mặt em lại đỏ như vậy?” Lâm Hạo Dương nói hướng lên trán Lâm Hi sờ soạng, sờ vào tay nóng bỏng, “Bị cảm? Có phải phát sốt hay không?”

“Không có.” Lâm Hi xoa xoa mặt, nói, “Ba mẹ đã tới rồi, em lại đây nói cho anh. Bên ngoài rất lạnh, tiến vào phòng có máy sưởi nóng lạnh luân phiên, trên mặt liền nóng.”

“Vậy sao em không cởi áo khoác ra?” Lâm Hạo Dương đưa một phần văn kiện cho Lâm Hi, xoay người tay lanh mắt lẹ giữ chặt cổ áo Lâm Hi kéo tới bên cạnh, “Muốn đâm vào tường, ngủ không được? Tại sao trạng thái tinh thần kém như vậy?”

Lâm Hi ngẩng đầu nhìn Lâm Hạo Dương, lông mi vừa động, đem tất cả cảm xúc áp xuống, hít sâu ôm văn kiện đi vào thang máy.

“Buổi sáng khởi hành quá sớm.”

“Vậy họp xong em về nhà ngủ bù.” Lâm Hạo Dương lại nhìn Lâm Hi, cảm thấy Lâm Hi hôm nay rất quái lạ, “Thật không có phát sốt? Muốn đi bệnh viện xem thử hay không?”

“Không có.” Lâm Hi lật văn kiện trong tay, dời đi lực chú ý, “Cận Thừa bên kia, ba ba nói như thế nào?”

“Tạm thời không cần rút dây động rừng, tìm tài xế của hắn, chỉ cần bắt được tài xế của hắn, hết thảy đều dễ nói chuyện.” Lâm Hạo Dương hạ mi mắt, ánh mắt âm trầm xuống, “Lòng người khó dò.”

Chu Oánh đem cổ phần chuyển cho Lâm Hi, Lâm Hi sẽ lấy thân phận cổ đông gia nhập hội đồng quản trị. Tiến vào trạng thái làm việc, cô hoàn toàn bình tĩnh lại, tạm thời để Tưởng Lâm Dữ qua một bên.

Buổi chiều còn có hội nghị, cô muốn báo cáo tiến triển hạng mục vườn công nghệ, bận xong là 6 giờ tối. Lâm Hạo Dương cùng mẫu thân về nhà trước, cô ngồi xe Lâm Thế.

“Con xác định là hắn?” Lâm Thế suy xét dùng từ, nói, “Không suy nghĩ lại một chút?”

“Con cảm thấy tình yêu không phải cân nhắc so sánh mà, có thể là ánh mắt đầu tiên nhìn thấy hắn, là hắn.” Lâm Hi dùng từ cũng rất cẩn thận, nhưng tất cả đều là lời nói thật tình, “Con muốn yêu đương với anh ấy, sẽ không còn suy nghĩ qua phương diện khác.”

Trong lúc nhất thời Lâm Thế không biết nên nói cái gì, đại khái tình cảm của ông cũng là như thế. Nhất kiến chung tình, là bà ấy, đời này chính là bà ấy, một cái liếc mắt đó là cả đời.

Lâm Thế vuốt tóc Lâm Hi, cảm khái vạn phần, con cái của ông tất cả đều như thế, “Hắn dám cô phụ con, ba ba đánh gãy chân hắn.”

Lâm Hi cười ra tiếng.

Lâm Hi rất cảm tạ Lâm Thế cùng với Chu Oánh đã cho cô hậu thuẫn đủ cường ngạnh, cô mới có dũng khí yêu người, dùng tất cả dũng khí để lựa chọn. Vô luận yêu hay là không yêu, lựa chọn hoặc là từ bỏ, cô đều có tự tin tuyệt đối đi đến quyết định.

Xe lái vào tiểu khu, khi dừng lại, xe hơi màu đen xuyên qua màn đêm chậm rãi lái qua đây. Lâm Hi xuống xe quay đầu nhìn lại, xe hơi màu đen dừng lại, chân dài Tưởng Lâm Dữ bước xuống xe trước, ngay sau đó một bó hoa hồng champagne ưu nhã cùng hắn rời khỏi xe.

Vào mùa đông trời ngắn ngày, hoàng hôn trầm lắng, ánh đèn trong tiểu khu yếu ớt sáng lên.

Tưởng Lâm Dữ mặc một bộ âu phục màu xanh biển, thập phần chỉnh tề. Mang mắt kính màu bạc, mái tóc màu đen tỉ mỉ không chút cẩu thả, đôi chân thon dài bước tới chỗ Lâm Hi. Trong ánh hoàng hôn, khuôn mặt anh tuấn của hắn khắc sâu, mắt đen chuyên chú.

Lâm Hi nghĩ đến thời điểm buổi chiều hắn nói tôi yêu em, tiếng nói thấp thuần gợi cảm cháy bỏng lỗ tai cô. Cô dựa vào trên thân xe, đôi mắt sáng như sao hơi cong, đưa túi để trước người, cười nhìn Tưởng Lâm Dữ.

Rất chờ mong, hắn nói một lần nữa nhận thức tình yêu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.