Huynh Hữu Đệ Cung (Lam Lâm)

Chương 4: Chương 4




CHƯƠNG 4

“Anh ngoan như vậy, trước phải thưởng cho anh.”

Thanh âm hảo ngọt ngào, thật sự sẽ có chuyện tốt gì sao ?

Một bàn tay mò đến giữa hai chân, theo đùi chậm rãi vuốt ve lên trên, từng chút từng chút xoa nắn âu yếm, nơi bị sờ mó trở nên năng nắc đến độ thiêu cháy, tôi hớp nhanh từng ngụm từng ngụm hô hấp, chỉ mong hạ nhiệt xuống, nào biết cái đường đi sờ sờ mó mó, đến giữa bộ vị đột nhiên ngừng lại, bàn tay chặt chẽ bao trùm căn bộ ngay đùi.

Tôi hớp một ngụm không khí.

Bởi vì…. cái tay kia nó, nó……

Nó lại nhúc nhích đi lên ! Theo phương thức quen thuộc của nam nhân….

Oa, không được sờ như vậy, ta, ta định lực kém cỏi, lại chà xát như vậy !

Quả nhiên….

Chưa đầy ba chuông đồng hồ…..

“Anh à, anh thật nhanh đó.”

Cái thanh âm quen thuộc ghê tởm cười cười bên tai.

Cười cái gì ! Ta hiệu suất caocó gì không tốt.

Phóng thích một lần, tay chân càng thêm mềm nhũn, nghe nói loại chuyện này hao tinh lực, quả nhiên đầu óc càng mơ hồ, phản ứng cùng năng lực nhận biết đại khái thanh tỉnh một phần mười cũng không tới.

Cho nên cứ việc ngón tay của Lạc Thiệu Cung đi đến cái nơi kỳ quái kia, tôi còn ngơ ngác không phản ứng.

“Anh à, chúng ta tiếp tục nhé.”

Một bàn tay khác trước người vuốt ve làm cho người ta cảm thấy thật thoải mái. Tôi “ừm” hai tiếng, thoải mái nhắm mắt lại.

“Anh à, chỗ này anh thực là mềm mại….”

Một đầu ngón tay dò xét đi vào, tôi hoảng sợ. Có hơi đau, nhưng là không phải….. rất đau, lực đạo rất nhanh liền chuyển dời đến nơi đang bị vỗ về chơi đua, rõ ràng mới vừa bắn ra, nhanh thế nào lại ngẩng đầu nhanh như vậy.

Cơ mà, thực sự rất thoải mái…. Mau môt chút cũng được… so với tự mình lấy tay làm thì thoải mái hơn nhiều…..

Lại một ngón tay nhét vào, trướng đến mức khó chịu. Hưởng thụ đang hết sức chuyên chú bị ngắt ngang, tôi mếu máo, muốn khóc : “Lấy ra đi……”

“Được rồi, ổn ngay thôi, nhẫn nại một chút nữa, anh à…..”

Cư nhiên lại chen vào một cái !

Lạc Thiệu Cung, ngươi không được quá phận !

“Gạt người, ngươi mau lấy ra đi !” Ta khóc nức nở.

Ngón tay ở nơi nào đó nhích tới nhích lui làm gì ? Không được xoa bóp loạn xạ như thế ! Ngươi còn sờ, ngươi còn sờ loạn !

Mặc kệ nó phía trước lấy lòng thê nào, tôi bắt đầu giận dỗ từ chối.

“Ngoan, anh không được lộn xộn.”

Ai quản ngươi.

Tiếp tục ngoan cố xoay tới xoay lui.

“Anh à…..” Thanh âm nghe hình như rất thống khổ, thực hận.

Ngón tay cuối cùng rút đi ra ngoài, tôi thở phào nhẹ nhõ,, vừa muốn lau nước mắt, đùi bỗng dưng bị ôm lấy, dùng sức hướng tách ra hai bên,, một ngón tay thô không hơn nhiều từ sau lưng hung hăng tiến vào.

“Oa”

Đây, đây là cái gì ?!

Còn chưa kịp biết rõ, thân thể liền kịch liệt lay động, cảm giác bị dị vật xỏ xuyên qua đáng sợ làm cho tôi thét tới chói tai : “Lạc Thiệu Cung !”

“Anh à…..” Nó từ phía sau cắn lỗ tai tôi, tiếng thở dốc rất nhỏ nhưng nghe hết sức rõ ràng, “Anh bên trong nóng quá…..”

“Không được, đau quá ! Không…..” Rốt cuộc phát sinh chuyện ? Vì sao lại đau như vậy ?

Nó không chút lưu tình bấu vào đùi tôi, lại tiến vào thật sâu : “Ngoan, nhịn một chút là được rồi, anh à…. A…..”

“Ngươi gạt người, ô đau quá, từ bỏ, ta không muốn chơi, ô……”

Một bàn tay tiến lên phía trước thuần thục an ủy tôi đang uể oải không dậy nổi dục vọng vì cơn đau bất ngờ, nhưng động đậy vội vàng vẫn không chậm lại nửa phần.

“Đau……” Tôi tiếp tục nức nở đáng thương.

Nội vách tường bị thô bạo ma xát mạnh mẽ làm cho đau đớn, Lạc Thiệu Cung ngươi không được động đậy nữa, thật sự rất đau, ô…… ta lại không có làm sai việc gì, vì cái gì làm vậy với ta…..

“Rất…… đau, ô……” Xin đừng dùng sức như vậy, đừng lộng phá hư vậy nữa ! Ô……

“Anh,” thanh âm mê ly lại mơ hồ, “Anh…. lớn quá…..”

Lớn cái đầu ngươi !

“Dừng tay….. Không…. được….., ô………. a…………..”

Nơi nào đó thật mạnh kích một cái, tôi co rút một chút, cảm giác ngứa ngứa kỳ quái……

“Là nơi này sao ?” Làm chuyện tàn khốc vậy mà thanh âm vẫn ôn nhu, quả nhiên là biến thái.

Bụng bị gắt gao đè lại, đè chặt lại phía sau, dị vật vốn xâm nhập trong cơ thể lập tức đi đến chỗ sâu nhất.

“Đáng sợ…. Không….. được…..”

Không để ý đến tôi đang liều mạng thét chói tai, Lạc Thiệu Cung đè lại tôi, càng hung ác tiến tới, lửa nóng kịch liệt ở giữa mông cứ ra vào, đỉnh đến chỗ sâu làm tôi run cả người.

Sẽ chết đó…..

Yết hầu nấc lên, vô lực bủn rủn tựa vào ngực nó, để mặc nó trừu sáp tiết tấu lúc cao lúc thấp.

Nhất định sẽ chết, phía dưới….. đều đã muốn chết lặng, hư hư…..

“Anh à….. Em thích anh nhất, anh…..”

Nói dối, hư………

Tôi đã muốn buông xuôi, khóc nức nở chống đỡ mấy lần nó trừu sáp, nó còn tuyệt nhiên không thả lỏng thắt lưng của tôi, hạ thân nhiệt liệt đánh vào, hai tay cơ hồ muốn đem thắt lưng ta chặt khúc.

“Anh à…..”

Tốc độ càng lúc càng nhanh, Lạc Thiệu Cung ở trong thân thể tôi cũng càng lúc trướng càng lớn, càng ngày càng không lưu tình. Tôi bỏ mặc tất cả khóc nức nở, cũng chỉ có thể liều chết nắm lấy bồn tắm lớn bên cạnh, sợ hãi ngã ra.

“A…. anh…. anh à…….”

Đến hai cái thúc cuối cùng, sau một trận nóng cháy, nó cuối cùng mới dừng lại.

Tên kia ôm lấy ta, cứ để tư thế dính liền vậy, môi dán vào cổ tôi dồn dập thở dốc, thằng tôi nhận hết đau khổ cơ hồ lớn tiếng khóc lên : “Đi ra ngoài ! Mau đi ra !”

“Anh à, thật đáng yêu…..”

Đầu lại bị mạnh mẽ kéo về sau, sau đó hôn môi thật lâu, nói đúng hơn là chỉ có mình nó hôn thôi, kẻ đáng thương đang bị thương nặng, đại não lại hỏng, căn bản không có một chút sức lực đẩy nó ra.

Một bên bị chính thằng em mình cường hôn, một bên mất mặt chà sát cái mũi, không đợi tôi tỉnh táo lại, thứ trong cơ thể lại chậm rãi trước lên làm tôi kêu thảm thiết : “Lạc Thiệu Cung ! Ngươi, ngươi…..”

“Bởi vì anh thật rất đáng yêu…..” Tên Lạc Thiệu Cung lại dùng giọng điệu nhu hoàn đến vô hại, động tác cũng ôn nhu y như không có ý.

“Không được, ta không cần………. Không………..”

Bọt nước văng khắp nơi.

“Không được, dừng tay……..Hu……..”

Lúc này ngay cả bồn tắm lớn cũng không nắm được.

“Cứu mạng, ô….. không” Thanh âm quàng quạc.

Ngay cả mỗi cũng bị chặn lại.

Hoàn toàn…..Sinh nhật mười sáu tuổi của tôi chẵng lẽ lại là thế này sao ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.