Hôn Ước Hào Môn: Vợ Yêu Bé Nhỏ Của Đại Thúc

Chương 60: Chương 60: Tìm Bạn Trai Quả Nhiên Vẫn Là Phải Tìm Đại Thúc Mới Được




Editor: thanh huyền

Cùng nha đầu kia cùng một chỗ, tế bào não đều muốn hù chết không ít, không biết rõ muốn sống thiếu vài năm.

Cô cũng không có rút về tay mình, tùy ý anh cầm lấy chính mình, bởi vì cả người đều hết sức hưng phấn, cho nên sẽ không cùng Cố Mộ Nghiêm tính toán chi li , dù sao dắt một tý cũng sẽ không thiếu một khối thịt.

Cố Mộ Nghiêm ở chỗ này chính là khách sạn, gian phòng rất rộng mở, một cái nhân thật đúng là xa xỉ, đứng ở trên sân thượng có thể chứng kiến London, buổi tối đặc biệt xinh đẹp.

Tần Tích lần đầu tiên tới khách sạn nước ngoài, đối với mỗi một vật đều hết sức cảm thấy hứng thú, bên cạnh quán rượu này chính là chỗ vui chơi trên nước, cô chu môi nói, “Sớm biết tôi liền mang áo tắm !”

Cố Mộ Nghiêm nghe được lời của cô, trên mặt nhuộm vui vẻ, “Đứa ngốc, ở đây lại không phải là không có bán áo tắm.”

“Nhưng là khẳng định đều hết sức quý!”

Cố Mộ Nghiêm đi đến phía sau của cô, ấn xuống một cái đầu của cô, “Chút tiền kia tôi còn xuất nổi.”

Tần Tích quệt mồm , sờ sờ đầu, “Đây không phải là vấn đề anh không xuất nổi, mà là cùng một loại áo tắm, trong nước mới bán vài chục, ở đây lại muốn hơn mấy trăm ngàn, ngẫm lại đã cảm thấy không có lời!”

“Hiện tại liền bắt đầu tiết kiệm tiền cho tôi a, hiểu chuyện như vậy!”

Tần Tích gò má đỏ bừng, “Mới không phải đâu! Đúng vậy, tôi làm sao phải tiết kiệm tiền cho anh, đợi chút nữa xuống mua ngay, một tiếng đồng hồ đổi một bộ, tôi muốn mua bẩy bộ!”

Cố Mộ Nghiêm nén cười, nói đến vô cùng tự nhiên, “Cô nếu là đem áo tắm đổi thành nội y, đừng nói bẩy bộ, một trăm bộ đều mua cho cô.”

Tần Tích ngẩng đầu liền chống lại ánh mắt tà tứ, làm cho cô bỗng chốc liền mặt đỏ tới mang tai , xấu hổ và giận dữ nói, “Nghĩ hay lắm!”

Nam nhân quả nhiên đều dùng nửa người dưới suy tư vấn đề.

Cố Mộ Nghiêm thấy cô hồng đến đỉnh đầu đều muốn bốc khói , cuối cùng không trêu chọc cô, “Nhanh đi đổi một bộ y phục, tôi dẫn cô đi nước chỗ vui chơi.”

Tần Tích cầm y phục đi vào phòng tắm, đem đầu tóc rối bù buộc lên cao, mặc áo ba lỗ, bên ngoài mặc áo khoác mỏng, cùng quần ngắn, chân dép, tỏ ra thanh xuân bức người, toàn thân đầy hơi thở thiếu nữ.

Cố Mộ Nghiêm cũng thay tây trang, đổi lại y phục, anh biết rõ thời gian nữ sinh ra cửa qua đều phiền toái, cho nên cầm lấy tạp chí ngồi ở trên sân thượng lật xem, cũng không thúc giục Tần Tích, một lát sau, nghe được tiếng bước chân, anh ngẩng đầu lên nhìn sang, lúc thấy cô mặc đồ này, hơi có chút thất thần, kỳ thật cô cũng không béo, vóc người cân xứng, hơn nữa tỷ lệ rất tốt, cho nên tỏ ra chân đặc biệt thon dài, chân dép màu đen , càng lộ vẻ một đôi chân ngọc bạch, không đầy nắm tay, cổ chân nhỏ nhắn.

“Xong chưa?” Cố Mộ Nghiêm khép tạp chí.

“Tốt lắm.” Tần Tích đã có chút ít không thể chờ đợi được, chạy tới đem anh từ trên ghế salon kéo lên, “Đi nhanh đi!”

Cố Mộ Nghiêm thuận thế bị cô kéo lên, tùy ý cô kéo chính mình đi ra phía ngoài, đáy mắt hiện ra vui vẻ, anh đã không nhớ ra được lần trước thời điểm buông lỏng như vậy là bao nhiêu năm trước kia, quá khứ nữ nhân đối với anh mà nói là cái có cũng được mà không có cũng không sao, anh chưa bao giờ nghĩ tới một ngày kia, sẽ có một tiểu nha đầu, dễ dàng nhiễu loạn tâm trí của anh.

Bởi vì Cố Mộ Nghiêm cố ý kéo bước chân đi, cho nên đi rất chậm, hiển nhiên rất là hưởng thụ cảm giác có người kéo chính mình đi.

Tần Tích nói thầm, người này hôm nay như thế nào cằn nhằn như vậy a, giẫm con kiến a.

Khách quan tại ngoại quốc, người Châu Á lúc nào cũng lớn lên tinh xảo , như búp bê, Tần Tích càng phải như vậy, cho nên vừa ra thang máy liền đưa tới không ít người ghé mắt.

Cố Mộ Nghiêm cảm giác nhạy cảm , khẽ nhíu mày, dục vọng chiếm hữu ôm lấy Tần Tích vào trong ngực của mình, ủn cô sải bước đi ra ngoài.

Tần Tích một lòng chỉ có chơi, tự nhiên không có cảm giác đến người khác chú ý, chẳng qua là cảm thấy Cố Mộ Nghiêm tại sao lại đi nhanh như vậy, cô theo không kịp anh .

Đi trên nước chỗ vui chơi, Tần Tích mua bộ áo tắm bảo thủ, còn cố ý ở bên ngoài đậy khăn mỏng, sau đó liền hấp tấp đi chơi nước, Cố Mộ Nghiêm không yên tâm cô, đưa tay bắt lấy cô, Tần Tích như thế nào túm cũng túm không mở, chỉ có thể mặc cho anh .

Tần Tích có chút ít sợ hãi, nhưng lại muốn chơi, cho nên một đường không ngừng thét chói tai, cổ họng đều nhanh gọi phá, “A - - Cố Mộ Nghiêm - -!”

“Tôi ở đây.” Cố Mộ Nghiêm trên mặt vẻ mặt nhu hòa vài phần.

Từ trên cao trượt xuống, Tần Tích cả người nhô lên, mặc dù biết cô không có việc gì, Cố Mộ Nghiêm còn là nhanh nhanh chóng đem cô kéo đứng lên, tay nhốt chặt eo của cô.

Tần Tích một tay nhốt chặt cổ của anh, tay kia lau một cái trên mặt nước, hưng phấn cười, “Thật tốt, chúng tôi lại chơi một lần được hay không!”

Hạng mục đối với Cố Mộ Nghiêm mà nói, kỳ thật rất ngây thơ, anh hoàn toàn không biết rõ chơi thật thú vị ở chỗ nào, nhưng nhìn Tần Tích hưng phấn như vậy, anh phảng phất cũng bị cuốn hút, cười nhẹ nói, “Được.”

Vì vậy, Cố Mộ Nghiêm lại bồi Tần Tích leo đi lên lại trượt xuống, lần này Tần Tích sặc một ngụm nước, Cố Mộ Nghiêm vội vàng mang cô tới bên bờ, nhẹ nhẹ vỗ vỗ lưng cô, quan tâm hỏi, “Như thế nào?”

“Không có việc gì.” Tần Tích phất phất tay, ngồi trên bờ thở, đột nhiên cô có chút tò mò hỏi, “Anh trước kia có bồi bạn gái của anh tới chỗ như thế chơi đùa sao?”

Anh ở trong lòng Tần Tích vẫn là hết sức cao lãnh, thực rất khó tưởng tượng anh là như thế nào theo đuổi một nữ sinh .

Cố Mộ Nghiêm trầm mặc hai giây, bình tĩnh trả lời, “Không có.”

Tần Tích hỏi tiếp, “Vậy các người đều đi những địa phương kia? Nhà hàng Tây cao cấp, hẹn hò đều đi nghe ca kịch?”

“Không có.”

“Cái gì không có? Là không có đi nghe ca kịch, vẫn không có đi nhà hàng Tây cao cấp?”

Cố Mộ Nghiêm không biết cô như thế nào đột nhiên đối với những thứ này cảm thấy hứng thú, nhưng vẫn là hồi đáp, “Tôi trước kia bề bộn nhiều việc. . . Cho nên không rảnh nói yêu đương.”

Tần Tích trợn to hai mắt, không dám tin hỏi, “Anh sẽ không ngay cả mối tình đầu cũng không đưa ra ngoài đi?”

Ở trong lý giải , phú gia công tử kia là bạn gái mọc lên như nấm , nhưng là không nghĩ tới Cố Mộ Nghiêm thế nhưng 'Thuần khiết' bong bóng, một lần yêu đương cũng không nói qua.

“Có cái gì tốt kinh ngạc.” Cố Mộ Nghiêm nhíu mày.

“Kia nụ hôn đầu của anh. . . Thực cho tôi a?”

“Vậy còn giả bộ!” Cố Mộ Nghiêm một bộ vẻ mặt 'Tôi lừa gạt cô làm cái gì '.

Tần Tích nuốt nước miếng, đột nhiên không biết nên nói cái gì, trước cô vẫn cho là Cố Mộ Nghiêm lừa gạt mình.

Bất quá anh đều nhanh chạy , không có lui tới qua bạn gái, không phải là có cái gì bệnh không tiện nói ra đi, bất quá phương diện kia giống như không có vấn đề gì.

“A - - “

Đột nhiên, bên cạnh bộc phát ra tiếng thét chói tai, Tần Tích vội vàng nhìn sang, nguyên lai là có người cùng bạn gái cầu hôn, chiếc nhẫn kim cương là chiếc thuyền con đưa tới, bạn tốt đứng bên cạnh, toàn bộ đều chúc phúc xem bọn họ.

Nam nhân tỏ ra rất khẩn trương, nhưng là hết sức kích động, quỳ một gối xuống, “Thân ái , mặc dù anh không phải là cao phú soái, tạm thời cấp không cho em được cuộc sống xa hoa, nhưng anh là một lòng yêu em, em nguyện ý gả cho anh được không?”

Nữ nhân thật bất ngờ, trên mặt có vui mừng mỉm cười, tay che miệng, gò má tồn tại vui mừng đến phát khóc, liều mạng gật đầu.

Tần Tích không hề chớp mắt xem bọn họ, trong mắt tồn tại hâm mộ.

Cô lớn như vậy, cũng chưa từng có nói qua yêu đương, căn bản không biết rõ nói yêu đương là loại cảm giác gì, có lẽ về sau cũng sẽ không biết.

Cố Mộ Nghiêm đối với bên kia cầu hôn không cảm giác, ánh mắt rơi vào trên mặt Tần Tích, lại qua nét mặt của cô bên thấy được thất lạc.

Nam nhân đeo chiếc nhẫn vào ngón tay nữ nhân , hai người hạnh phúc ôm nhau cùng một chỗ, ở một đám bằng hữu ồn ào, hai người còn có một cái hôn lãng mạn.

Tần Tích thu hồi ánh mắt, chống đỡ khởi thân thể đứng lên, “Chúng ta trở về đi.”

“Không chơi sao?”

Tần Tích lắc lắc đầu, xoay người hướng khách sạn

đi đến, “Không nghĩ chơi , mệt mỏi.”

Cố Mộ Nghiêm nhìn xem bóng lưng của cô, nhìn lại hướng bên kia, có phải mọi cô gái đều thích những thứ này hay không, đột nhiên bên tai vang lên cô đã từng lơ đãng đã nói qua một câu nói - -

“Anh làm sao không học phim thần tượng nam chính đi ngủ ôm nữ chính, lão nam nhân, quả nhiên một chút cũng không lãng mạn!”

Cố Mộ Nghiêm ảo tưởng chính mình như người nam nhân vừa rồi, quỳ gối trước mặt Tần Tích, thâm tình khẩn thiết nói, “Thân ái , mặc dù anh không phải là cao phú soái, tạm thời cấp không cho em được cuộc sống xa hoa, nhưng anh là một lòng yêu em, em nguyện ý gả cho anh được không?”

Vừa nghĩ tới tấm hình kia, Cố Mộ Nghiêm nhịn không được run lên, toàn thân đều nổi da gà, đừng nói cảm động nha đầu kia, thực sợ trước ghê tởm chết chính mình.

Kỳ quái, chính mình làm sao muốn những thứ này, lãng mạn lại không thể làm cơm ăn, mỗi ngày gặm ổ bánh ngô, nói một đống lớn lời tâm tình, có ích lợi gì a.

Tần Tích đi trong chốc lát, gặp Cố Mộ Nghiêm không có theo tới, quay đầu lại lại trông thấy anh đứng ở tại chỗ ngẩn người, vẻ mặt có chút kỳ quái, “Cố Mộ Nghiêm - - “

Anh bỗng nhiên hoàn hồn, nhanh chóng đi tới, chết tiệt, chính mình là mê muội sao? Nghĩ chút ít cuống cuồng gì đó.

Tần Tích cảm thấy Cố Mộ Nghiêm kì kì quái quái , thỉnh thoảng nhìn về phía anh, Cố Mộ Nghiêm tựa hồ có chút ít chột dạ, trên mặt càng phát ra mặt không chút thay đổi.

Một đường ra ngoài, không hề ít người ôm dừa cắm ống hút đang uống, Tần Tích cũng muốn uống, Cố Mộ Nghiêm chạy tới mua cho cô một cái, nhưng là mới uống một hớp, Tần Tích liền vẻ mặt nhăn nhó , “Được. . . Khó uống!”

“Không thích cũng đừng uống.” Cố Mộ Nghiêm lấy đi dừa từ trên tay cô, chính mình uống, đối với cái hương vị này, anh không thích cũng không ghét.

Một màn này bị một đôi tình lữ bên cạnh chứng kiến, nữ tức giận đến giậm chân, “Anh xem một chút bạn trai người ta, nhìn lại anh một chút!”

Nam nhân ủy khuất không thôi, “Dùng tiền mua, ném thật lãng phí a, em không thích uống, làm sao bảo anh mua!”

“Sợ lãng phí vì cái gì anh không giúp em uống.”

“Anh lại không phải là thùng rác, em không uống đều hướng anh chỗ này đổ, hơn nữa, vừa rồi lại không phải là anh quậy ầm ĩ muốn uống .”

“Anh thực một chút cũng không lãng mạn, tìm bạn trai quả nhiên vẫn là phải tìm đại thúc mới được!” Cô gái đem dừa nhét vào trong lòng bé trai, thở phì phì đi lên phía trước đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.