Hồn Phi Yên Diệt Chi Khê Ninh Thiên

Chương 28: Chương 28




Ở trước mặt người mình thích, tam trinh cửu liệt tính là cái rắm!

Hạ Diễn kéo thân thể của hắn nghiêng về phía sau, vật kia chống dưới tiểu huyệt Lạc Khiêm chậm rãi ma sát, thân thể dần dần nóng lên. Ngón giữa tay phải Hạ Diễn tìm dọc theo nơi riêng tư của Lạc Khiêm, trượt vào bên trong lỗ nhỏ ẩm ướt. Lạc Khiêm không kìm lòng được thấp giọng rên rỉ, cánh tay không có cảm giác an toàn vịn lên bắp đùi y.

Ngón tay xâm nhập mang đến kích thích dị thường, không có trở ngại quá lớn, ngược lại có chút lạnh. Hạ Diễn nói khẽ: “Đã tắm rồi?”

“Vâng…”

Ngón tay Hạ Diễn dừng một chút, lại nhét vào thêm một ngón, từ từ chuyển động khuếch trương. Ngón tay đột nhiên chạm đến dương tâm, khoái cảm giống như liệt hỏa đột ngột bốc lên, cơ hồ khiến người cảm thấy huyết dịch dưới da thịt xuy xuy rung động. Lạc Khiêm “A a” run rẩy, đỉnh dương căn có giọt châu trong suốt chảy ra.

Hạ Diễn rút ngón tay, ôm hắn nằm xuống hôn môi.

Thân thể hai người chặt chẽ dán vào nhau, thở dốc đan xen, ôn nhu nhiệt liệt cuốn mút môi lưỡi. Chân Lạc Khiêm bị thân thể Hạ Diễn chống không cách nào khép lại, tính khí cả hai cọ xát, đầu lưỡi ở trong miệng xâm phạm lẫn nhau.

Hôn đến toàn thân mềm nhũn, Hạ Diễn vớt hắn từ trên giường lên, bôi lô hội trị thương lên tiểu huyệt.

Vừa rồi tiền hí một lúc, lỗ nhỏ Lạc Khiêm đã sớm ẩm mềm ướt đến không còn hình dáng, ngón tay cắm vào lập tức khiến cho hắn trầm thấp rên rỉ. Vật kia của Hạ Diễn đã cứng rắn đến đau, chống đỡ ở cửa huyệt, không có gì trở ngại liền trực tiếp đâm vào.

Dương căn vừa thô vừa to, dù đã bôi lô hội thế nhưng lúc toàn bộ đi vào cũng khó có thể tiếp nhận. Tay Lạc Khiêm siết chặt chăn, nhe răng nhếch miệng kẹp chặt eo y, kêu rên: “Thật, thật thoải mái!”

Hạ Diễn vuốt phần trán đổ mồ hôi của hắn: “Đau sao? Trước tiên để ta lui ra ngoài.”

Đau, rất đau.

Lạc Khiêm ôm cổ của y: “Không đau, dễ chịu lắm!”

Hạ Diễn nghe vậy ánh mắt hơi hơi giật giật, vật kia ở trong cơ thể hắn đâm vào càng sâu. Y cúi đầu trầm trầm nhìn Lạc Khiêm, phần eo bắt đầu chậm rãi động.

Lúc đầu có chút không thích ứng, thế nhưng sau khi từ từ khuếch trương đã có chút bất đồng. Vách trong dần dần trơn ướt, dương căn đâm rút trong cơ thể dần dần thông thuận.

Đột nhiên, dương căn không nghiêng lệch đâm vào dương tâm.

Hai tay Lạc Khiêm nắm chặt đùi Hạ Diễn, thân trước lập tức dâng trào: “Tướng quân, ngươi…”

Lời còn chưa dứt, Hạ Diễn kéo hai chân của hắn sát lại, dương căn trong một khắc vọt vào đến cùng, hướng về phía dương tâm trong cơ thể bắt đầu đâm rút mãnh liệt.

Lạc Khiêm không bao lâu liền lâm vào mê loạn, toàn thân mồ hôi ẩm ướt, khàn giọng kêu nhỏ. Hạ Diễn nhìn chằm chằm hắn vặn vẹo vòng eo, ngón tay xoa thân trước đã đứng thẳng của hắn, dương căn bên trong cơ thể ra vào càng thêm nhanh.

Phía trước có thứ gì đó không ngừng chảy ra, một giọt lại một giọt, Hạ Diễn lau một phen đảo qua đầu lưỡi chính mình.

Lạc Khiêm vặn vẹo ngồi dậy khóa tại trên người Hạ Diễn, hai tay vòng trên cổ y, “Tướng quân” “Tướng quân” liên tục gọi, đầu lưỡi tiến vào cơ khát mút lấy. Đầu gối hắn quỳ ở hai bên thân thể Hạ Diễn, cánh mông mài nghiền nâng lên lại hạ xuống, lỗ nhỏ phun ra nuốt vào dương căn cự đại.

Hai người luật động càng lúc càng nhanh, tiếng thở dốc càng thêm kịch liệt, toàn thân Lạc Khiêm run rẩy khó có thể kiềm chế, khóe mắt lấp lánh ánh sáng, nhỏ giọng kêu khóc không ngừng. Hạ Diễn thầm nghĩ tiếp tục như vậy sẽ bị người nghe thấy, vội vàng cúi đầu chặn môi hắn.

Hai túi tròn rơi vào lòng bàn tay của y, khoái cảm liên tiếp kéo lên.

Không cần vuốt ve thân trước cũng đã dâng trào dựng thẳng, tùy thời có thể lên đỉnh.

Hạ Diễn kìm cổ tay hắn khóa ở sau lưng, thuận thế đè eo hắn xuống gắt gao dán lên, thúc vào càng thêm mãnh liệt. Tay y đảo qua mông hắn, ở trên tinh hoàn của hắn niết mạnh một cái.

Khoái cảm cực độ chảy dọc toàn thân, thân thể Lạc Khiêm bỗng nhiên run rẩy, khóc kêu một tiếng: “Tướng quân, ta không đợi được ngươi.”

Nói xong, hàm răng hung hăng cắn lên vai Hạ Diễn, cả người căng cứng, sảng khoái lâm ly bắn ra.

Hạ Diễn đỡ đầu của hắn, dương căn va chạm không chút nào thong thả, hung hăng nghiền mài ma sát vách trong trơn ướt. Lạc Khiêm cúi đầu nằm sấp, chỉ nghe hô hấp Hạ Diễn trầm xuống, lực tay trên lưng đột nhiên ép chặt.

Không bao lâu, lỗ nhỏ tương liên với dương căn từ từ chảy ra chất lỏng màu trắng, dọc theo đùi màu nâu nhạt chảy xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.