Hoàng Đế Ngầm Của Tiêu Châu

Chương 118: Chương 118: Xuất phát đến thế giới Ám Vực




Huyết La Sát ở bên cạnh không khỏi rùng mình sau khi cảm nhận được luồng khí lạnh lẽo từ thân đao.

Cô ta biết thanh đao này chắc chắn là thanh đã giết gục năm vị Chiến Thần chỉ bằng một nhát vào một năm trước.

“Đại ca bao giờ cho tôi mượn thanh đao chơi một lúc?”

Phán Quan nhìn thanh Huyết Ảnh Cuồng Đao với sự cuồng nhiệt vô hạn trong ánh mắt.

“Chỉ cần cậu có thể khống chế được nó thì lúc nào cũng được!”

Lăng Túc Nhiên khóe miệng nhếch lên.

“Nghĩa là sao?”

Biểu cảm của Phán Quan mơ màng.

Anh ta ở bên cạnh Lăng Túc Nhiên đã lâu chỉ biết thanh đao này vô cùng lợi hại, hơn nữa trong khoảng thời gian dài như vậy cũng chỉ thấy anh dùng đao có một lần, chính là lần đi đến thế giới Ám Vực.

Nhưng anh ta lại biết rất ít về thanh Huyết Ảnh Cuồng Đao này.

“Huyết Ảnh Cuồng Đao bắt buộc phải kết hợp với đao pháp tương ứng mới có thể phát huy được tối đa uy lực, bằng không thì cũng chẳng khác gì đao thường!”

Lục Tần Nam nhìn về phía Phán Quan tiếp tục nói: “Nếu muốn phát huy được đao pháp tương ứng thì ít nhất cũng cần đến sức mạnh của cấp Chiến Tôn, nếu không ắt sẽ bị phản lại!”.

||||| Truyện đề cử: Ông Xã Tổng Tài Muốn Tái Hôn (Đoạt Lại Vợ Yêu) |||||

Xì!

Phán Quan hít vào một hơi, rõ ràng không hề nghĩ tới còn có chuyện này.

“Muốn cảm nhận được uy lực của Huyết Ảnh Cuồng Đao thì hãy nắm chắc thời gian mà tu luyện, đợi cậu bước vào cấp Chiến Tôn sẽ truyền cho cậu đao pháp!”

Lăng Túc Nhiên cười nhạt nói.

“Thật sao?”

Phán Quan giương mắt nói: “Anh không được chọc em đâu đấy đại ca!”

Vừa nói, con ngươi của anh ta như lóe lên sự cuồng nhiệt say mê.

Một giờ sau, một chiếc máy bay cất cánh từ sân bay kiểm soát, bay vút lên bầu trời.

Ngoài phạm vi mười nghìn dặm, trụ sở của Huyết Sát Đường nằm dưới chân núi, một chiếc Hummer đang di chuyển với tốc độ như vũ bão trên con đường núi gập ghềnh.

Trong xe chính là bốn người Lăng Túc Nhiên đến từ nước Hoa Hạ.

“Lăng Soái, lâu đài phía trước chính là trụ sở chính của Huyết Sát Đường!”

Huyết La Sát giơ ngón tay chỉ về phía cuối tầm mắt nói. Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!“Theo thông tin mà tôi tìm hiểu được, thành viên Huyết Sát Đường tổng cộng có hơn mười nghìn người, trong đó có đến sáu đến bảy mươi phần trăm đều ở trong trụ sở chính và vài cứ điểm lân cận, còn lại đang phân bố rải rác bên ngoài.”

Nói xong, cô ta dừng một lát rồi nói tiếp: “Lăng Soái, La Sát Đường vẫn còn một nhóm người ở thế giới Ám Vực, anh có cần để họ đi tìm tung tích đám người còn lại của Huyết Sát Đường không?”

“Không cần!”

Lăng Túc Nhiên lắc đầu đáp lại: “Chắc nhiều năm nay Huyết Sát Đường gây thù cũng không ít đâu nhỉ?”

“Ý của Lăng Soái là?”

Huyết La Sát có hơi sững sờ.

“Đợi sau khi giải quyết xong trụ sở chính của bọn chúng cô hãy tung tin ra ngoài, tin chắc sẽ rất nhiều người có hứng tóm bọn họ còn hơn chúng ta nữa!”

Lục Tần Nam ở bên cạnh bổ sung thêm.

“Đã hiểu!”

Ánh mắt Huyết La Sát khẽ chuyển động rồi ra sức gật đầu.

Trong lúc này ngay trong lâu đài, đường chủ của Huyết Sát Đường là Quỷ Huyết Ma Vương đang ngồi trên chiếc ghế da hổ với sắc mặt u ám, một sức mạnh uy lực đến ngạt thở tràn ngập mọi ngách trong đại sảnh.

Không ít người trong đại sảnh như rơi vào hầm băng, cả người không kìm được mà khẽ run lên, không dám thở mạnh.

Tất cả mọi người đều biết đường chủ vẫn đang đợi một tin tức mấy ngày nay, một tin tức từ nước Hoa Hạ, là xấu hay tốt thì không ai biết!

Nhưng họ biết một nhóm người phái đến nước Hoa Hạ lần này có bao gồm cả phó đường chủ Hỏa Mỹ, đã không thể liên lạc được. Nếu không có bất ngờ gì, chỉ e đã lành ít dữ nhiều.

Tùng! Tùng! Tùng!

Một lúc sau phát ra âm thanh của bước chân gấp gáp, một người đàn ông mặc bộ quần áo cứng cáp nhanh chân bước vào.

Quỳ một gối xuống đất, cả người run lên cầm cập, lên tiếng một cách khó khăn: “Đường… đường chủ, tin của nước Hoa Hạ đã truyền tới rồi…”

“Nói!” Quỷ Huyết Ma Vương trầm giọng nói.

“Toàn… toàn quân của phó đường chủ đã bị tiêu diệt, bao gồm cả phó đường chủ, tất cả đều đã bị giết…”

Người đàn ông run giọng đáp.

Nghe đến đây trong đại sảnh phát ra một luồng khí lạnh lẽo.

Quả nhiên không nằm ngoài dự tính, thật sự đã xảy ra chuyện lớn rồi!

Số người phó đường chủ dẫn theo lần này ngoài đường chủ ra thì Huyết Sát Đường đã đem ra gần nửa chiến lực, ấy vậy toàn quân vẫn bị tiêu diệt như vậy!

Sau cuộc chiến này địa vị của Huyết Sát Đường trong thế giới Ám Vực này e rằng đã sắp bị hủy diệt.

Trong cơn kinh hãi, trong lòng tất cả mọi người hẳn đều dấy lên một nghi ngờ, nước Hoa Hạ thật sự đáng sợ vậy sao?

Một Đông Khởi nhỏ bé lại có sức mạnh dũng mãnh đến thế!?

Nên biết rằng, bao gồm cả phó đường chủ trong đó, còn tổng cộng có tới bốn vị cảnh giới Chiến Thần Hậu Kỳ đi tới đó, nhưng rồi không thoát một ai!

“Cái gì?”

Quỷ Huyết Ma Vương lập tức gầm gừ gào thét.

Bang!

Một luồng khí cuồng bạo đến tột cùng cuốn ra khỏi ông ta, sau đó nhắm nổ vào người đàn ông với bộ quần áo cứng cáp kia, xác tan thành trăm mảnh.

“Đáng chết, thật là đáng chết mà!”

Quỷ Huyết Ma Vương gần như phát điên.

Bùm! Bùm! Bùm!

Ngay sau đó ông ta giơ tay đánh ra vài cơn gió mạnh, trong đại sảnh một lần nữa lại vang lên thứ âm thanh khó chịu, mấy người đàn ông đứng gần Quỷ Huyết Ma Vương toi mạng trong nháy mắt.

Đồng thời trên người ông ta lần nữa bung ra một luồng khí uy lực càng thêm điên cuồng, cả đại sảnh khiến người ta phải nghẹt thở dưới áp lực cực lớn, không ít môn đồ sức mạnh còn yếu kém mà trở nên tê liệt.

“Mong đường chủ nguôi giận!”

Ngay lập tức tất cả mọi người đều quỳ xuống cùng lúc, sắc mặt ai nấy đều kinh hoảng đến tột độ.

“Truyền lệnh, lập tức truyền lệnh xuống!”

Quỷ Huyết Ma Vương tức giận gầm lên.

“Tất cả những người từ cấp Chiến Tướng trở lên của Huyết Sát Đường, bất luận bọn họ giờ đang ở đâu toàn bộ đều phải cút hết về trụ sở chính cho tôi, cùng tôi tới nước Hoa Hạ, trả thù cho phó đường chủ!”

“Tuân lệnh!”

Một đám đông lớn tiếng đáp.

Ầm!

Chính ngay lúc này, một luồng sáng lạnh như máu xẹt vào từ ngoài cửa chính nhanh như chớp, uy lực to lớn mạnh mẽ, hai cột tường dày nặng bị nổ tung ngay tức thì.

Phù! Phù Phù!

Uy lực của luồng sáng lạnh đó vẫn không hề suy giảm, cơ thể của hai mươi ba mươi người đàn ông đứng bên trái toàn bộ bị chia thành hai, tất cả đều tê liệt dưới mặt đất, nhìn mà phát hoảng.

Rầm!

Chứng kiến cảnh tượng này, đám người phía trong đại sảnh bỗng trở nên tán loạn.

Tất cả mọi người đều nhìn ra uy lực của thanh đao kia, sức mạnh của đối phương tuyệt đối là cấp Chiến Thần trở lên, ai nấy trên mặt đều lộ ra vẻ kinh hãi.

“Chết tiệt!”

Quỷ Huyết Ma Vương vốn đang tức giận đến sôi gan sôi máu lập tức gầm lên: “Là người nào, cút ra đây cho tôi!”

“Còn có người dám đến Huyết Sát Đường làm xằng làm bậy? Thật sự coi nơi này là chốn chơi bời rồi sao?”

Ông ta cảm thấy mình như sắp đến bờ vực của sự phẫn nộ, lúc này ông ta chỉ muốn giết người.

“Quỷ Huyết Ma Vương, lâu rồi không gặp!”

Ngay lập tức, giọng nói một người phụ nữ truyền vào đại sảnh.

Sau đó thấy bốn người Lăng Túc Nhiên xuất hiện tại ngoài cửa chính, thanh Huyết Ảnh Cuồng Đao trên tay anh hiện ra đặc biệt bắt mắt.

“Huyết La Sát?”

Quỷ Huyết Ma Vương trông thấy Huyết La Sát bỗng có chút sửng sốt, sau đó lập tức hét lên: “Không ngờ cô lại dám tự tìm đến cửa cơ đấy?”

Ông ta quả thực không ngờ Huyết La Sát lại chủ động tìm đến đây, ông ta còn muốn huy động toàn bộ lực lượng đến nước Hoa Hạ để tính sổ với đối phương mà!

Trong lúc la lên, trong lòng ông ta thầm dấy lên cảm giác nghi ngờ.

Huyết La Sát tuyệt đối đã biết sức mạnh trong đại bản doanh của mình, không nói quá gì khi dùng đầm rồng hang hổ để miêu tả nó.

Huyết La Sát dựa vào đâu mà dám công khai xuất hiện tại nơi này!

Chẳng lẽ dựa vào ba người đi bên cạnh cô ta?

Có điều ông ta đã dò thám sức mạnh ba người đó ngay từ đầu, tuy không phải dạng yếu, đều có tu vi của cảnh giới Chiến Thần Hậu Kỳ.

Nhưng ông ta hiểu rõ Huyết La Sát chắc chắn biết ông ta sớm đã đột phá đến cấp Chiến Tôn rồi!

Chỉ dựa vào vài tên Chiến Thần này thì cũng chả đủ cho ông ta nhét kẽ răng!

Ông ta thật sự nghĩ không ra Huyết La Sát lấy đâu ra tự tin đến vậy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.