[Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

Chương 141: Chương 141




Hai người tiếp tục lên đường đến Giang Châu, đi khoảng một ngày đường, Uyển Nhi cho dừng xe ở bìa rừng.

Cô sai bảo Tô Mộ Hàn đi bắt gà nướng ăn, Hắn Hậm Hực cũng phải sắn tay vào bắt gà rừng về, còn công việc chế biến vẫn là do Uyển Nhi Làm rồi. Ai bảo nam chủ ngu như vậy, cô sợ để hắn nướng, mình ăn không vào.

Gà được nướng vàng ươm, hương thơm tỏa ra, khiến Tô Mộ Hàn thèm nhỏ dãi. Hắn không biết nàng lại nướng gà ngon tới vậy đâu.

Uyển Nhi chia đôi con gà ra, đưa cho Tô Mộ Hàn Một nữa, hai người an ổn ngồi ăn, khi màn sương buông xuống. Cô cũng mệt mỏi lê thân vào Xe ngựa, chìm vào giấc ngủ say.

Sáng sớm dậy, Uyển Nhi cảm thấy lạnh, theo phản xạ tự nhiên kéo góc chăn về phía mình, chăn đâu thì không thấy, lại kéo ngay được tên nam Nhân đang ngủ như heo.

Cô tức giận, lấy chân đạp vào mông hắn mà hét lên “: Phúc Tử, ai cho ngươi ngủ với ta~~~~

Tô Mộ Hàn ngáy ngủ dụi mắt “: Lâm Tiểu thư đêm qua rất lạnh~~ Nên tôi mới phải chui vào trong~~

Uyển Nhi một bụng tức, hắn giành ăn Của cô, giành ngủ của cô vậy Mà lại yêu nữ chính, hừ hắn xem Lão nương là chốn khi hắn buồn thì tới, vui thì đi sao?

Cô nhấc chân đạp mạnh vào hông Tô Mô Hàn “: Lạnh~~Cái gì đi ra ngoài đánh xe...

“ Tô Mộ Hàn nhìn nàng sinh khí, cực kì đáng yêu “: Được... Được.. Ta ra ngoài đánh xe liền đây.

( Ting, ---Độ hào cảm của nam chủ +1% bây giờ là 91% tiểu tỷ tỷ cố lênnnn)

“ Tên thần kinh, bị ngược đãi còn phấn khởi. Phải hay không là lão nương đã quá Nhân từ với hắn?

[...] Tiểu tỷ tỷ, tỷ mà Nhân từ thì tôn ngộ không đã không bị nhốt ở ngũ hành sơn 500 năm.

“ Ý hệ thống Chó chết mi là sao?

[...] “....” Tiểu tỷ tỷ phải tự hiểu.

“ Cút “

- ---------------------------

Năm ngày đã trôi qua, cuối cùng cũng tới được Giang châu, vậy là Uyển Nhi chỉ còn sống được 15 ngày nữa.

Ngay lúc này, Thủ Hạ Của Tô Mộ Hàn báo, Nhược Lan Lan đã bị Người của Dược Vương Cốc bắt đi. Bảy ngày sau cữ hành lễ thành hôn.

Đối với Nhược Lan Lan, hắn có rung động, phần lớn là chịu trách nghiệm. Còn mấy ngày qua với Uyển Nhi. Hắn lại yêu thích Uyển Nhi hơn.

Tô Mộ Hàn suy nghĩ, nam nhân Tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường, nên hắn quyết định tời đi tới Dược Vương Cốc cứu Nhược Lan Lan trở về.

Sau đó sẽ cưới Nhược Lan Lan làm chính thê, và Cưới Lâm Uyển Nhi Làm Bình thê. Hắn thấy như vậy là quyết định vẹn cả đôi đường.

( Anh nhà, còn chưa thèm hỏi ý kiến tiểu tỷ tỷ xem có chịu hay không a ~~~~, nam nhân Lăng nhăng)

Uyển Nhi thuê xong sương phòng. Thì không thấy Tô Mộ Hàn đâu nữa.

“ Uy “ Hệ Thống nam chủ ngu ngốc kia đi đâu rồi.

[...] Tiểu tỷ tỷ nam chủ tới Dược Vương Cốc cướp tân nương rồi.

Uyển Nhi nghe xong, như bị Ngựa đá vào đầu mà hởng não.

“ Cũng phải thôi. Hắn đối với lão nương chỉ mới 91% còn nữ chính đã 95% rồi.

“ Lão nương muốn mua giải độc đan “

[...] Mở Hệ Thống bán hàng. Giải độc đan bán với giá 500 điểm kinh nghiệm.

“ Ách~~ Sao đắt thế. Hệ thống mi lại làm tiền lão nương phải không?

[...] Tiểu tỷ tỷ à kinh tế khó khăn. Tỷ đừng có so đo nữa.

“ Được rồi vì sự nghiệp sống để ăn. Lão nương mua”

Uyển Nhi cầm lấy giải độc đan, định uống nhưng lại cất vào trong không gian. Có lẽ khi nào ngáp chết rồi mới uống chăng???

Uyển Nhi đờ đẫn cả ngày, suy đi nghĩ lại cô thật sự không thích vị nam chủ này. Là nam nhân nhưng không giữ vững lập trường.

Thôi quên đi, nghiệm vụ thất bại thì thất bại, lão nương đi ăn cái đã. Cũng Nhân tiện Giang Châu cũng là Nhà Của Phủ Tướng Quân.

Lão nương, cũng nên Thăm hỏi một chút rồi.

- ---------------

Đêm tối tĩnh mịch, trong phủ tướng quân.

Uyển Nhi vận khinh công núp trên nóc nhà, nhìn vào thư phòng.

Nhìn xuống Phụ Thân đã 12 năm chưa gặp. Nét mặt của ông già nua đi, đôi mắt chứa đựng hối hận bi thương

“ Ông ta là đang bi thương cái gì nha? Có tiểu thiếp xinh đẹp. Có con trai nối dòng, hơn nữa còn hoàn thành cái tâm nguyện vứt bỏ cái đứa trưởng nữ sao chổi như cô.

Ông ta còn gì mà bi thương, ông ta nên sống sung sướng. Miệng cười nhiều vào.

[...] Tự động cập nhập Nội Dung Của Lâm Quần Phong.

Một đống nội dung tuồn vào trong não Uyển Nhi.

Mười năm trước, Lâm Quần Phong chiến thắng trở về. Được Phong là Chiến Thần Lâm Phong.

Khi ông Ta trở về. Phát hiện ra Nữ nhi 3 tuổi không thấy đâu, thì Liễu Nhan Nhan nói cô ham chơi nên bị ngựa dẫm chết. Còn tốt bụng lập cho cái mồ giả.

Lâm Quần Phong. Vì Yêu thương vợ trước, vì sinh ra Cô nên người phụ nữ ông yêu thương mới phải chết.

Cũng vì cô có dung mạo tựa mẫu thân, nên mỗi khi nhìn vào như nhắc nhỡ ông, vì cô nên mẫu thân mới chết.

Ban đầu biết tin ông ta hơi áy náy sau đó thì quên bặt. Cho tới khi thời gian này. Ông ta phát hiện ra một chuyện động trời.

Đứa con trai Liễu Nhan Nhan sinh ra. Lại không phải là con của Lâm Quần Phong. Mà ả Gian díu với chính huynh ruột của mình.

Lâm Quần Phong bị đội nón xanh 12 năm. Ông cho người dìm lồng Heo Liễu Nhan nhan. Đuổi con trai Của Liễu Nhan Nhan ra khỏi phủ tướng quân làm ăn xin.

Cho tới gần đây. Ông ta mới nhận ra, người phụ nữ ông ta yêu đã chết. Nữ nhi của nàng ấy nguyện chết đã sinh ra cũng chết. Lâm Quần Phong quật mồ giả của Lâm Uyển nhi lên, thì không thấy xương cốt nào.

Ông ta vẫn Luôn hy vọng, tìm được nữ nhi mà người hiền thê Của ông tới chết cũng muốn lưu lại. Lâm Quần Phong muốn chuộc lại lỗi lầm Của mình.

/--- End----/

“ Xì~~ sao lại có chuyện dễ dàng như vậy. Phụ thân a~~ Phụ Thân, nữ nhi tới để ngược chết ngươi đây.

Ôm mỹ Nhân cho chán, để mặc họ sát hại ruột thịt của mình. Bây giờ mới biết hối hận?

Trên thế gian này. Làm quái gì có liều thuốc hối hận đâu ~~~ Tất cả đã quá trễ rồi...

Uyển Nhi, quyết định, không gặp Lâm Quần Phong nữa. Để chính ông ta gặm nhắm nỗi bi thương, mất Mát hối hận cho tới khi nhắm mắt.

Trừng phạt như vậy còn đau khổ hơn, là cô ra mặt để cho ông ta biết cô còn sống. Thành toàn tâm nguyện của ông ta sao?

“ Mơ đi lão nương sẽ không. Nghĩ kĩ xong cô vận khinh công bay mất.

Lâm Quần Phong nghe thấy tiếng động đạp trên ngói, cũng vận khinh công bay lên nhìn xem ai.

Trước mắt hắn mơ hồ nhìn thấy nữ tử cả người hồng y, tóc xỏa bung lung lay theo gió. Dáng người quen thuộc......dần..dần biến mất khỏi tầm mắt hắn.

“ Là... Là.. Nàng... Phải nàng tới thăm ta không?

Lâm Quần Phong gào khóc giữa đêm, “: Ta Xin lỗi nàng... Đã không bảo vệ tốt. Đã không yêu thương nữ nhi của chúng ta~~~

“ Ta có lỗi với hai mẹ con nàng•~~ Ta xin lỗi

“ Ta xin lỗi ~~~

“ Ta xin lỗi ~~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.