Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 18: Chương 18: Tự loạn đầu trận tuyến (1)




- Không được, chí hướng của ta là thi trạng nguyên, vào triều làm quan, tạo phúc cho xã tắc!

Trần Thư Lễ ngôn từ chính nghĩa nói.

Trần Diệu Âm không khỏi che trán. Nàng thật sự không hiểu mình vị ca ca này rốt cuộc đang suy nghĩ gì? Làm quan có cái gì tốt?

Luyện khí tu tiên mới là tiêu diêu tự tại!

Theo đuổi trường sinh mới là chính đạo!

- Đương nhiên, ta cũng hi vọng ngươi làm như vậy. Chỉ là trong quá trình này, nếu như ngươi gặp phải vấn đề, có thể tìm ta bất cứ lúc nào!

Tần Quân vỗ vai Trần Thư Lễ, gương mặt lộ ra biểu tình ta coi trọng ngươi.

Ba năm một lần khoa cử gần đến. Mỗi lần khoa cử đều là do các đại thần trong triều đình đánh cờ với nhau. Thậm chí ngay cả hoàng tử và vương gia cũng sẽ ra tay lôi kéo người mà bản thân mình xem là nhân tài mới.

Nếu như Trần Thư Lễ thi đến trạng nguyên, đồng ý chắc chắn sẽ khiến cho rất nhiều đại lão tranh đầu rách máu chảy.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Trần Thư Lễ nhíu mày hỏi. Dám nói ra lời nói này, thân phận của Tần Quân khẳng định không chỉ đơn giản là cấm vệ như vậy đâu!

- Chúng ta tìm một chỗ an tĩnh nói chuyện!

Tần Quân nhìn về phía lão bách tính xung quanh, nhỏ giọng cười nói.

Trần Thư Lễ gật đầu. Hiện tại hắn cũng cảm thấy rất hứng thú đối với Tần Quân.

- Diệu Âm, muộ đi về trước đi. Phụ thân đang sốt ruột tìm muội đấy.

Trần Thư Lễ quay đầu lại, nhìn Trần Diệu Âm giả như tiểu khất cái nói.

- Ta mới không quay về!

Trần Diệu Âm trợn trắng mắt nói:

- Ta muốn đi tu tiên. Ta mới không ở lại trở thành công cụ cho liên nhân!

Trở lại trong khách sạn, Tần Quân đặc biệt sai tiểu nhị chuẩn bị một bàn rượu và thức ăn đưa lên. Sau đó hắn cùng Trần Thư Lễ chậm rãi nói chuyện. Kiếp trước, bản thân hắn lại ở thế kỷ hai mươi mốt. Đó là thời đại tin tức bùng nổ. Hơn nữa hắn đã đi làm, trà trộn nhiều năm. Hắn nói ra phương án quản lý khiến cho Trần Thư Lễ chấn động, không ngừng tán thưởng.

Trần Diệu Âm vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy ca ca của mình kính phục một người như vậy. Điều này khiến cho nàng phát sinh hứng thú thật lớn đối với Tần Quân.

Rất nhanh, Đát Kỷ và Thường Thiến Thiến cũng xuống lầu. Nhìn thấy được Tần Quân đang cùng hai huynh muội trò chuyện vừa nói vừa cười, các nàng không khỏi hiếu kỳ xông tới.

Trần Thư Lễ và Trần Diệu Âm trực tiếp bị vẻ tuyệt thế của Đát Kỷ làm kinh diễm.

Phi lễ chớ nhìn. Trần Thư Lễ rất nhanh liền thu hồi ánh mắt. Tần Quân giới thiệu sơ qua bọn họ với nhau một hồi.

- Ngươi đối với khoa cử lần này có bao nhiêu nắm chắc?

Tần Quân một vừa uống trà vừa cười hỏi.

- Ta đã chuẩn bị kỹ càng. Tuyệt đối có thể chứng minh bản thân mình!

Trần Thư Lễ tự tin cười nói. Mặc dù không có nói tới trạng nguyên, nhưng giọng điệu của hắn rõ ràng đã để lộ dã tâm của mình.

Hắn dừng một chút, thận trọng hỏi:

- Ngài sẽ không phải là tam hoàng...

Thường Thiến Thiến và Trần Diệu Âm không khỏi nghiêng tai lắng nghe. Các nàng rất tò mò đối với thân phận của Tần Quân.

- Ha ha, ngươi biết là tốt rồi. Yên tâm, tuy rằng ta hiện tại nghèo túng, nhưng ta có lòng tin sẽ đoạt lại quyền lực!

Tần Quân cắt ngang lời hắn. Trong khách sạn ngư long hỗn tạp, cũng không thể để cho bọn họ truyền đi.

Trần Thư Lễ không khỏi cười khổ nói:

- Theo ta được biết, tình hình của ngài hiện tại hỏng bét không phải bình thường. Muốn trở về rất khó.

Trong khi nói chuyện, trong lòng hắn bắt đầu tính toán xua đuổi Tần Quân đi như thế nào. Tuy rằng Tần Quân vừa mới ra tay tương trợ, nhưng hắn cũng không muốn cột chung một thuyền với một hoàng tử bị giáng chức.

Báo ân thì báo ân, hắn cũng không thể cầm tiền đồ của mình ra nói đùa được!

- Đúng lúc, trước đó không lâu ta vừa giết chết Hạ Hầu Ân. Đầu của hắn ở chỗ này.

Tần Quân xoa nhẫn trữ vật của mình cười nói.

Hạ Hầu Ân!

Trần Thư Lễ và Trần Diệu Âm đồng thời hít vào một hơi khí lạnh. Hạ Hầu Ân ở toàn bộ vương quốc Càn Nguyệt đều có tiếng tăm lừng lẫy. Tất cả đều biết hắn là một cường giả Kim Đan Cảnh.

- Đúng vậy, Hạ Hầu Ân căn bản không phải là đối thủ của Đát Kỷ tỷ tỷ!

Thường Thiến Thiến theo đó lên tiếng nói. Nàng cố ý phá Tần Quân, nói cho huynh muội Trần Thư Lễ biết, Hạ Hầu Ân là do Đát Kỷ giết chết.

Hai huynh muội theo bản năng nhìn về phía Đát Kỷ.

Thật không nghĩ tới nữ tử tuyệt mỹ này còn mạnh hơn Kim Đan Cảnh!

Trần Thư Lễ đứng dậy, quay về phía Tần Quân chắp tay nói:

- Bái kiến chủ công!

Thường Thiến Thiến há hốc mồm. Lúc trước bộ dạng người này vẫn còn do dự. Thế nào hiện tại lại đột nhiên hành lễ?

Nàng không biết, Trần Thư Lễ vốn cũng không tin Tần Quân có thể một mình giết chết Hạ Hầu Ân. Nhưng Tần Quân có thể thu phục cường giả còn mạnh hơn Kim Đan Cảnh, điều này không đơn giản!

Hắn biết hiện nay hoàng đế căm hận nhất chính là Hạ Hầu Ân. Một khi Tần Quân giao đầu của Hạ Hầu Ân cho hoàng thượng, tội lớn hơn nữa cũng có thể bỏ qua.

Lên thuyền phải thừa dịp lên sớm!

Mặc dù không đầu nhập vào Tần Quân, ngày khác sau khi thi đậu công danh sau cũng phải làm ra lựa chọn!

Không có chỗ dựa, là không có khả năng ở Vương Đô lăn lộn phong sinh thủy khởi!

Tuy rằng hắn thờ phụng tri thức thay đổi số phận, nhưng hiểu rõ một vị cao thủ siêu cấp có thể dễ dàng chém giết Hạ Hầu Ân có bao nhiêu tác dụng. Nói hoàn toàn không khoa trương, có Đát Kỷ ở bên cạnh, ngôi vị hoàng đế của Tần Quân trên cơ bản vững chắc!

Thế giới này cuối cùng vẫn là người mạnh làm vua!

- Gọi công tử. Ở thời điểm trước khi ngươi thi đậu trạng nguyên, quan hệ của chúng ta không thể để lộ ra, biết không?

Tần Quân cười tủm tỉm nói. Về phần Thường Thiến Thiến bên cạnh, hắn không để ở trong lòng. Trải qua nhiều ngày ở chung như vậy, hắn biết nữ tử này tâm địa đơn thuần, không có bao nhiêu tâm tư.

Trần Thư Lễ hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi ngồi xuống. Hắn hiểu rõ Tần Quân là muốn thử thách hắn.

Hắn không chỉ có không nổi giận, trái lại còn tràn ngập ý chí chiến đấu!

Nếu như Tần Quân tín nhiệm hắn vô điều kiện, hắn trái lại cảm thấy có quỷ.

- Được rồi. Đi về nghỉ ngơi đi.

Tần Quân phất tay nói. Bất tri bất giác hắn liền có vị trí cấp trên. Đối với điều này, Trần Thư Lễ cũng không cảm thấy khó chịu, trái lại rất hưng phấn.

Dù sao hắn chỉ là con tư sinh của thành chủ Thanh Đàn Thành. Địa vị của hắn ở trong thành thậm chí còn không bằng bình dân. Có thể ôm bắp đùi của một hoàng tử, hắn làm sao có thể không hưng phấn?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.