Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 6: Chương 6: Triệu hoán Hạo Thiên Khuyển (1)




Đó là một tên đại hán khôi ngô, thân mặc áo giáp cũ nát, hai cánh tay giơ cao một thanh trường đao, cơ bắp rắn chắc giống như rồng cuộn vậy, đặc biệt đánh vào thị giác.

Ầm.

Một tiếng động vang lên.

Đại hán kia liền đạp lên trên lớp ở ở đối diện hồ nước, giẫm tới mức bùn đất lún xuống. Mái tóc đen của hắn theo gió rối tung. Trên khuôn mặt dữ tợn là đôi mắt giống như mắt con báo vậy. Trong mắt hắn lộ ra vẻ hung quang.

Cường giả Kim Đan Cảnh, loạn tướng mạnh nhất của vương quốc Càn Nguyệt... Hạ Hầu Ân!

- Kết thúc...

Hai chân Thường Hạo trực tiếp giống như nhũn ra, co quắp ngã xuống đất, không hề có khí phách của đệ tử thiên tài trong đại tông.

Thường Thiến Thiến cũng hoa dung thất sắc, toàn thân run rẩy, sợ hãi cực kỳ.

Tần Quân ngược lại hiếu kỳ quan sát Hạ Hầu Ân. Gia hỏa tốt, thân cao tuyệt đối vượt quá hai thước!

So với những tiên sinh châu âu khỏe đẹp tại địa cầu kiếp trước, hoàn toàn không kém hơn chút nào. Thậm chí hắn còn khôi ngô hơn. Thanh đại đao kia còn tới một trượng dài. Nếu như chém vào trên thân người, tuyệt đối là một đao liền mất mạng.

- Mãng phu.

Đát Kỷ lãnh đạm liếc mắt nhìn Hạ Hầu Ân. Bất kể là thực lực hay tướng mạo, Hạ Hầu Ân rõ ràng không lọt vào pháp nhãn của nàng.

Cùng lúc đó, Hạ Hầu Ân cũng chú ý tới Đát Kỷ. Đôi mắt báo của hắn nhất thời trợn trừng, lẩm bẩm nói:

- Nữ nhân này đẹp quá!

Một giây tiếp theo, trong mắt hắn từ kinh ngạc biến thành ham mê nữ sắc.

Mỹ nhân như vậy, phải chiếm!

- Tiếp tục nhìn nữa, cẩn thận ta móc cặp mắt của ngươi xuống!

Đát Kỷ lạnh giọng nói. Tần Quân nghe được không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ. Không hổ danh là nữ yêu từ trong phong thần diễn nghĩa đi ra. Đủ hung tàn!

Hạ Hầu Ân trái lại rất vui vẻ. Hắn bước chậm về phía hai người Tần Quân. Hai chân hắn giẫm lên ở trên mặt hồ không ngờ như giẫm trên đất bằng. Vừa đi hắn vừa trêu tức, cười nói:

- Tiểu mỹ nhân, ngươi thật sự tới móc con mắt của ta đi!

Chết chắc rồi!

Thường Hạo không khỏi nhắm hai mắt lại. Đối mặt với Hạ Hầu Ân tu vi Kim Đan Cảnh, hắn hiểu rõ mình cho dù có trốn, cũng không có hi vọng.

Thường Thiến Thiến sợ đến mức, theo bản năng chui ra phía sau lưng Tần Quân. Hai tay nàng còn nắm thật chặt lấy vai của Tần Quân. Ban đầu, nàng muốn nắm lấy đại sư huynh. Đáng tiếc người này kinh sợ đến mức co quắp ngã trên mặt đất.

Lúc này, nàng chợt nghe được tiếng Tần Quân thì thào:

- Kim Đan Cảnh... Nếu như giết chết, không biết có thể thu được bao nhiêu giá trị kinh nghiệm...

Giá trị kinh nghiệm?

Đó là cái gì?

Thường Thiến Thiến tâm tư đơn thuần, bị lời Tần Quân nói làm dời đi lực chú ý. Ngay cả sự sợ hãi cũng giảm bớt đi rất nhiều.

Tần Quân và Đát Kỷ phát ra khí tức bình tĩnh khiến cho nàng đột nhiên cảm thấy an lòng.

- Tiểu mỹ nhân, tối nay để cho ngươi nếm thử tư vị tuyệt diệu!

Hạ Hầu Ân vừa tiến gần về phía Đát Kỷ vừa nói, khiến cho mặt Thường Thiến Thiến phải ửng đỏ. Tần Quân không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ. Gia hỏa này thực sự là tìm đường chết.

Hắn nhìn về phía Đát Kỷ. Khuôn mặt tuyệt mỹ đã đầy trong sạch, hắn liền vội vàng nói:

- Lưu lại một hơi thở, để cho ta tự mình giải quyết hắn!

- Được!

Đát Kỷ nói xong liền hành động. Tốc độ của nàng nhanh như kinh hồng, đánh ra một chưởng. Mắt của Tần Quân, Thường Thiến Thiến cùng với Hạ Hầu Ân vẫn không có cách nào bắt được quỹ tích động tác của nàng.

Một tiếng động vang lên!

Hạ Hầu Ân giống như bao cát, bay ngược trở lại, trực tiếp bay qua mấy chục thước xa, đụng gãy một gốc cây đại thụ. Tần Quân thấy vậy, khóe miệng co quắp. Thường Thiến Thiến há hốc mồm.

Thường Hạo cũng bị tiếng động cực lớn làm cho khiếp sợ đến mức trợn mắt. Đáng tiếc hắn đã không nhìn thấy được bóng dáng của Hạ Hầu Ân.

Đát Kỷ nhanh chóng bay vào trong rừng cây. Ngay sau đó mặt đất chấn động. Rõ ràng Đát Kỷ và Hạ Hầu Ân triển khai chiến đấu kịch liệt.

- Nữ nhân thối tha! Ta muốn giết chết ngươi!

Tiếng gầm gừ của Hạ Hầu Ân giống như Lệ Ma, vang vọng ở dưới màn đêm.

Ngay sau đó một đạo đao khí từ trong rừng cây dâng lên, xông thẳng vào trong bầu trời đêm. Cảnh tượng hoành tráng. Tần Quân nhìn thấy, ánh mắt vô cùng nóng bỏng.

Hắn cũng muốn có lực lượng cường đại như vậy!

Thường Thiến Thiến ở phía sau, nàng đã nhìn tới há hốc mồm. Nữ tử tuyệt mỹ kia không ngờ lại cường đại như vậy!

Thường Hạo càng không nhịn được cho mình một bạt tai. Đau đớn trên mặt khiến cho hắn xác thực tin rằng chính mình không phải đang nằm mơ.

Hắn không khỏi vui mừng bất ngờ đứng lên. Xem ra hắn không cần phải chết nữa!

Chỉ có điều vừa nghĩ tới ánh mắt mình lúc trước nhìn về phía Đát Kỷ, hắn lại bất an. Hắn rất sợ mình chọc giận Đát Kỷ.

Không được một phút, cuộc chiến đấu liền dừng lại. Rừng cây đối diện hồ nước chỉ thấy bụi bặm cuồn cuộn bốc lên. Đát Kỷ kéo theo Hạ Hầu Ân cường tráng hơn nàng mấy lần, tung người bay đến. Nàng giống như tiên nữ cửu thiên, hạ xuống trước mặt Tần Quân. Thường Hạo và Thường Thiến Thiến nhìn thấy, miệng há hốc, một hồi lâu cũng nói không ra lời.

Một tiếng động vang lên!

Toàn thân Hạ Hầu Ân đều là máu, giống như chó chết bị Đát Kỷ ném ở trên bãi cỏ. Cảnh tượng đó khiến cho hai người Thường Hạo cảm giác giống như mình đang nằm mơ.

Đây thật là cường giả Kim Đan Cảnh uy chấn tám phương của vương quốc Càn Nguyệt kia sao?

- Các.... ngươi... rốt cuộc là ai?

Miệng Hạ Hầu Ân chứa đầy máu loãng, hỏi. Trong đôi mắt hắn lộ ra sự tuyệt vọng.

Kinh mạch toàn thân hắn bị chấn đứt. Muốn đứng dậy hoàn toàn là hy vọng xa vời.

Lúc này, trong lòng hắn bị sự hối hận vô hạn tràn ngập. Mình không ngờ nhìn nhầm!

- Hạ Hầu Ân, cảm ơn ngươi đã đến.

Vẻ mặt Tần Quân đầy cảm kích nói với Hạ Hầu Ân. Hạ Hầu Ân tức giận đến mức thiếu chút nữa thổ huyết.

Trời ạ!

Cái gì gọi là cảm kích?

Các ngươi đánh ta thành như vậy, còn nói là cảm kích?

- Chủ công, chúng ta nên xử trí hắn thế nào?

Đát Kỷ cười duyên hỏi.

Nghe được nàng nói vậy, ba người Hạ Hầu Ân không khỏi ngẩn người. Nữ nhân này thực lực sâu không lường được, không ngờ lại gọi Tần Quân là chủ công?

Bọn họ không khỏi hít vào một hơi khí lạnh. Điều đầu tiên bọn họ nghĩ đến không phải là Tần Quân mạnh tới mức nào, mà là bối cảnh của hắn có bao nhiêu khủng khiếp. Không ngờ có thể điều tới một nữ nhân xinh đẹp, thực lực vượt xa cường giả Kim Đan Cảnh tới làm thị vệ thiếp thân.

Tuyệt đối không phải là người của vương quốc Càn Nguyệt!

- Để cho ta tới.

Tần Quân kích động nói. Cường giả Kim Đan Cảnh à. Có trời mới biết được, hắn sẽ được thưởng bao nhiêu giá trị kinh nghiệm!

Lão tử muốn một lần bay lên trời!

Quỳ rạp trên mặt đất, ánh mắt Hạ Hầu Ân lóe lên. hắn hiểu rõ cơ hội cuối cùng của mình đã tới. Hắn liếc mắt liền nhìn ra được, Tần Quân chỉ là một người yếu, thực lực Luyện Khí Cảnh tầng bốn. Chỉ cần Tần Quân dám tới gần, hắn có thể đánh ra một tia khí lực cuối cùng, bắt ngược lại Tần Quân!

Lấy thêm Tần Quân làm con tin, sống sót chạy đi!

Thậm chí ép tiểu mỹ nhân này!

Ở sâu bên trong đầu, Hạ Hầu Ân không khỏi có chút kích động nho nhỏ.

Ầm...

Hạ Hầu Ân chỉ cảm thấy đầu bị thứ gì đó xuyên thủng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.