Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 126: Chương 126: Thế lực khủng khiếp




Tần Quân để thư vào trong nhẫn trữ vật. Vừa lúc chờ sau khi vũ hội Tiềm Long kết thúc giao cho Càn Hoàng Đế, cũng coi như có lý do để ăn nói. Tần Quân dù sao cũng là người phải làm hoàng đế, không thể lưu lại chỗ bẩn cho dân chúng có thể chửi rủa.

Giả Tuân không khỏi thở dài một tiếng. Đối với Tần Dự đã chết, hắn càng chán ghét hơn. Dù sao Tần Dự cũng muốn giết hắn.

Tần Quân không khỏi liếc mắt nhìn về phía Huyết Đao Vương cách đó không xa. Hắn vội vàng ngoắc tay, kêu lên:

- Huyết Đao Vương, tới đây một chút!

- Điện hạ, có gì phân phó?

Huyết Đao Vương nhanh chóng chạy tới, cung kính ôm quyền hỏi. Đồng thời hắn liếc mắt nhìn về phía năm người Diệp Hiên.

- Cắt!

Dương Lan hừ lạnh một tiếng, nói xong liền xoay người né tránh. Bốn người còn lại cũng đi về phía bên cạnh. Đây rõ ràng là ân oán bên trong vương quốc Càn Nguyệt. Bọn họ tự nhiên không tiện dự thính.

- Ngươi có quen biết một người tên gọi là Ám Kiêu không?

Tần Quân tùy ý hỏi.

- Ám Kiêu?

Huyết Đao Vương quá sợ hãi. Khi nhìn thấy vậy chân mày Tần Quân nhíu lại. Huyết Đao Vương xem ra cũng đã nghe nói qua Ám Kiêu.

- Ám Kiêu đến từ Hắc Dạ Các. Hắc Dạ Các là thế lực sát thủ thuần túy. Chỉ cần cho đủ linh thạch, sau đó bọn họ sẽ ra tay. Không quan tâm đối phương mạnh tới mức nào, bọn họ đều có thể làm được.

Huyết Đao Vương vội vàng giải thích.

Tần Quân không khỏi buồn cười nói:

- Lẽ nào bọn họ có thể giết cường giả Hóa Hư Cảnh?

Lời vừa nói ra, Pháp Hải ở phía sau lưng ngựa không khỏi liếc mắt nhìn qua.

- Có thể!

Huyết Đao Vương lộ ra vẻ mặt hoảng sợ nói. Trước đây hắn từ trong miệng Tần Dự nói về Hắc Dạ Các, sau đó hắn đã đặc biệt sai người ta đi thu thập tin tức về Hắc Dạ Các. Hắn biết được càng nhiều hơn. Hắn đối với Hắc Dạ Các thậm chí Ám Kiêu càng sợ hãi hơn.

Hắc Dạ Các đến từ hoàng triều Nam Trác, ở toàn bộ Nam Vực cũng có uy danh lớn lao.

Chân mày Tần Quân nhất thời nhăn lại, như thế cũng được sao?

Tiếng của bọn họ không đè thấp, khiến cho năm người Diệp Hiên ở cách đó không xa cũng nghe được rõ ràng.

Hắc Dạ Các là tồn tại gì?

Đám người Diệp Hiên lộ ra vẻ mặt mê man. Duy nhất chỉ có Chúc Nghiên Khanh lộ ra vẻ phức tạp.

- Bần tăng cũng từng nghe nói qua về Hắc Dạ Các. Ở Nam Vực ít có người nào dám đắc tội Hắc Dạ Các. Nếu như bị Hắc Dạ Các chú ý tới, tu sĩ có bỏ ra tiền tài lớn hơn nữa, cũng sẽ bỏ mình ở trong bảng nhiệm vụ của Hắc Dạ Các.

Pháp Hải bỗng nhiên lên tiếng nói. Tất cả mọi người nghe được lộ vẻ xúc động.

Hắc Dạ Các ở toàn bộ Nam Vực khiến người ta nghe tin đã sợ mất mật. So sánh với thế lực như vậy, vương quốc Càn Nguyệt và vương quốc Ngô Kỳ có vẻ nhỏ bé vô cùng.

Không thể không nói, ở Nam Vực, có không ít thế lực, tông môn vượt lên trên vương quốc.

- Hừ, Hắc Dạ Các thì như thế nào. Hi vọng hắn đừng chọc ta, bằng không hừ hừ!

Tần Quân bĩu môi nói. Hắc Dạ Các là thế lực mang tính chất sát thủ. Tần Dự vừa chết, hắn cũng không đáng để quá lo lắng về Hắc Dạ Các.

Cố chủ cũng đã chết hết. Tổ chức sát thủ tất nhiên không có khả năng vẫn nắm một mục tiêu không tha.

Chỉ là Ám Kiêu còn không biết Tần Dự chết.

- Hừ, chỉ giỏi nói mạnh miệng!

Dương Lan xem thường hừ một tiếng nói. Mộ Dung Huyền ở bên cạnh không khỏi sử dụng ánh mắt ra hiệu nàng, bớt nói.

Diệp Hiên và Tông Ngạn lại nghiêm túc nghe ba người Tần Quân nói chuyện, khiến cho bọn họ cảm giác hình như tiếp xúc đến bầu trời càng cao cao.

Sắc mặt Chúc Nghiên Khanh lại vẫn không dễ coi. Nhất là sau nghe được cái tên Hắc Dạ Các này.

- Điện hạ, nếu như Ám Kiêu còn không biết Tần Dự chết, sợ rằng sẽ vẫn nghĩ biện pháp tìm phiền toái cho chúng ta.

Sắc mặt Huyết Đao Vương khó coi nói. Chỉ có điều vừa nghĩ tới Pháp Hải, Đát Kỷ, Hạo Thiên Khuyển, cùng với khả năng quỷ thần của Thái Bạch Kim Tinh, da mặt căng thẳng của hắn không khỏi bắt đầu thoải mái.

- Nếu như giết chết Ám Kiêu, Hắc Dạ Các sẽ làm sao?

Tần Quân quỷ dị cười nói.

Có Thái Bạch Kim Tinh ở bên cạnh, sợ Hắc Dạ Các cái lông!

Hơn nữa mỗi một tháng hắn đều có thể có một lần cơ hội triệu hoán Thần Ma. Một ít nhiệm vụ trọng đại còn có thể có thể kích phát các loại thưởng!

Lấy địa vị và thực lực của hắn bây giờ, Hắc Dạ Các cho dù lại phái sát thủ cũng không có khả năng lấy ra người mạnh nhất. Bằng không chẳng phải là giết gà dùng đao mổ trâu sao?

Dựa theo tiết tấu tiểu thuyết, là theo đẳng cấp từ yếu đến mạnh mẽ tới lần lượt phái người ra, liên tiếp đưa kinh nghiệm tới cho nhân vật chính!

Ta chẳng lẽ không đúng là khuôn mẫu của nhân vật chính sao?

Tần Quân nghĩ như vậy đến, mặt dáng vẻ tươi cười càng thêm tà mị.

- Cũng sẽ không làm gì cả. Nhiệm vụ trong Hắc Dạ Các đều do sát thủ tự mình lựa chọn. Tần Dự vừa chết, Ám Kiêu tiếp nhận nhiệm vụ này, một khi biết được, tất nhiên sẽ không lại tiếp tục truy sát. Dù sao cũng không có thù lao. Cho dù điện hạ giết chết hắn, Hắc Dạ Các cũng sẽ không lưu ý. Trong Hắc Dạ Các mỗi ngày đều có rất nhiều sát thủ bỏ mạng, địa vị của Ám Kiêu ở Hắc Dạ Các cũng không cao.

Huyết Đao Vương do dự nói, khiến cho Tần Quân không khỏi thở dài.

Trời ạ!

Không phù hợp với những gì ghi trong tiểu thuyết!

Xem ra ta cũng không phải là mẫu nhân vật chính mẫu, làm hại lão tử uổng công kích động!

Trong lòng Tần Quân tức giận bất bình nghĩ. Hắn lập tức liền phất tay áo đi trở về thùng xe.

Huyết Đao Vương không khỏi nghi ngờ. Theo lý mà nói, Tần Quân chắc hẳn phải cao hứng mới đúng, vì sao trái lại có chút tức giận?

- Xem ra thiên tài là không thể sử dụng lẽ thường để hiểu được.

Huyết Đao Vương âm thầm cảm thán. Giả Tuân bên cạnh cũng cảm thán tương tự như hắn.

- Được rồi, lên đường đi. Trước khi trời tối hy vọng có thể chạy tới chỗ nguồn nước.

Giả Tuân cao giọng quát. Mọi người đều cố gắng lấy lại tinh thần, tiếp tục đi về phía trước.

Công Tôn Đồ xuất hiện lại tăng thêm một tầng lo lắng ở trong lòng mọi người. Khi đi đường, tất cả có chút khẩn trương. Nếu không có Pháp Hải ra tay, chắc hẳn cấm vệ quân đã sợ chạy mất, không dám lại đi tới.

Mà cũng nhờ có Pháp Hải ra tay, năm người Diệp Hiên trở nên quy củ hơn. Điều này khiến cho Tần Vân muốn đến gần Chúc Nghiên Khanh tự đòi mất mặt, ngoan ngoãn quay về thùng xe luyện công.

...

Chỉ chớp mắt, hai ngày vội vàng trôi qua. Khi đêm ngày thứ ba xuất hiện, đội ngũ mới có thể rời khỏi sa mạc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.