Hậu Tinh Thần Biến

Chương 12: Q.8 - Chương 12: Vạn hỏa ấn quyết






Huống Thiên Minh càng nghĩ càng chắc chắn ba người mà Chu gia trưởng lão kia nói chính là ba Kim nhãn Cương thần bọn họ. Hỏa Lôi thành cách Chu Vương thành không xa, chỉ có không tới ba vạn dặm khoảng cách. Hỏa Lôi thành cũng chính là địa phương kế tiếp Huống Thiên Minh muốn đến. Vừa lúc thừa dịp này thử xem có hay không tìm được ba vị tiền bối.

Ở lại Chu Vương thành cũng không còn tác dụng gì nữa, Huống Thiên Minh cũng lặng lẽ rời khỏi thôn lạc kia, hướng Hỏa Lôi thành mà đi tới. Trong khi Chu Bình còn đang ở vùng phụ cận Chu Vương thành điều tra người thần bí hôm nọ, thì Huống Thiên Minh đã rời đi thật xa, nhất định để cho Chu Bình điều tra cuối cùng không có kết quả.

Một đại thành chủ tử vong không phải là việc nhỏ, Hỏa Lôi thành lại cách Chu Vương thành không xa, còn chưa có đi được bao lâu, Huống Thiên Minh đã nghe được tin tức này, tất cả người ở đệ nhị thần giới thảo luận tin tức này không có người nào là không có bộ dáng cao hứng. Hỏa Lôi thành thành chủ Chu Hỏa, chính là một người mà đệ nhị thần giới thần nhân ở vùng phụ cận vô cùng thống hận, Chu Hỏa này lúc rãnh rỗi không có việc gì lại đi tìm người của đệ nhị thần giới mà giết chóc, số người ở những thôn trang phụ cận chết trên tay hắn đều có thể tính bằng vạn. Bây giờ kẻ thù của mình bị giết, để cho vô số người vỗ tay khen hảo.

Tính toán một thời gian, Huống Thiên Minh quyết định ở lại một cái thôn trang nằm trên đường thông giữa Hỏa Lôi thành cùng Chu Vương thành, nếu đúng như lời trưởng lão nọ của Chu gia, ba người chính là chạy hướng về phía Chu Vương thành, ở chỗ này nhất định có thể gặp bọn họ.

Từ khi ở cùng Hồng Quân, Tôn Ngộ Không bọn họ, Huống Thiên Minh cũng thích tới tửu lâu, đặc biệt lần này ra ngoài tìm hiểu tin tức, Huống Thiên Minh tới tửu lâu không ít lần, một mặt uống rượu, một mặt nghe ngóng tin tức, cũng là có một chút niềm vui thú.

Tửu lâu này là tửu lâu lớn nhất ở thôn trang, cũng bởi vì vị trí đặc thù làm cho thôn trang này trở thành địa điểm náo nhiệt nhất. Cả thôn trang thần nhân thường trú có hơn mười vạn, người của đệ nhị thần giới lui tới càng nhiều.

Nhiều người thì tửu lâu tự nhiên cũng náo nhiệt, hôm nay người ở tửu lâu đàm luận nhiều nhất chính là sự việc Hỏa Lôi thành thành chủ Chu Hỏa bị giết. Nơi này cách Hỏa Lôi thành so với Chu Vương thành còn muốn gần hơn. Trong thôn có không ít thần nhân bị Chu Hỏa tàn sát, hôm nay Chu Hỏa lại bị đệ nhị thần giới giết chết, bất luận thế nào họ cũng coi ba người nọ là anh hùng, có người còn đề nghị nếu ai gặp bọn họ, thì khuyên bọn họ nên tới đầu quân cho Hồng Quân thành.

Huống Thiên Minh bình thường cũng không muốn nói chuyện với những người này, chỉ là mỉm cười uống rượu nghe mọi người bàn luận, một tháng sau, mọi người cũng đều biết hắn không thích nói chuyện, chỉ thích uống rượu mà thôi.

Hai tháng sau, một mảnh huyên náo của tửu lâu cùng với lúc trước giống nhau, chỉ là hôm nay Huống Thiên Minh trong lòng có một loại cảm giác dị thường, ngày thường hắn chỉ cúi đầu uống rượu, hôm nay hai mắt lại nhìn chằm chằm qua cửa lớn mà quan sát trên đường. Cảm ứng đặc thù của cương thi nhất tộc làm cho hắn cảm giác được có tộc nhân mình đang tới gần, hơn nữa không chỉ là một người.

Rốt cuộc, có ba người tướng mạo bình thường đi vào bên trong tửu lâu, vô luận là thân hình hay trang phục cũng không có chỗ nào kì lạ, duy nhất có chút không giống với người bình thường, chính là khóe miệng lộ ra hai cái răng nanh, ba người bên trong tửu lâu ánh mắt đảo một vòng, rốt cuộc dừng lại trên người Huống Thiên Minh, lần đó ba người Huống Hữu Sinh bị cuốn vào Vô danh không gian theo Hồng Quân, tới bây giờ vẫn chưa gặp được Huống Thiên Minh.

“Ba vị tiền bối, chính là các người!” Huống Thiên Minh một trận kinh ngạc, lập tức đứng dậy đi tới nghênh đón ba người.

“Ngươi là? Huống Thiên Minh?” Huống Hữu Sinh nhận ra hắn, hai Kim nhãn Cương thần còn lại cũng đều nhận ra chỗ này có tộc nhân bọn họ, đúng là người lúc trước cùng bọn họ bị hút vào Vô danh không gian – Cương thi nhất tộc Cương thi Hoàng ‘Huống Thiên Minh’.

“Tiền bối, vãn bối chính là Huống Thiên Minh!”

Bên trong Vô danh không gian, Huống Hữu Sinh ba người cũng giống Huống Thiên Minh chưa từng thấy tộc nhân mình, lúc này Huống Thiên Minh tâm tình cũng rất kích động, ít nhất cũng chứng minh được bên trong vô danh không gian không phải chỉ có một mình hắn là cương thi tồn tại.

“Thật là ngươi. A a, ngươi không cần bảo chúng ta là tiền bối nữa a. Hôm nay ngươi cũng tới Kim nhãn cảnh giới, chúng ta coi như là huynh trưởng của ngươi mà thôi!” Một vị Kim nhãn Cương thần khác đứng ở bên Huống Hữu Sinh nói, cũng chính là vị yêu cầu giết sạch người Tu La Ma giới lúc trước.

“Chu gia làm việc, tạp nhân tránh ra, nếu không đừng trách sao chết oan mạng!”

Một tiếng quát đột nhiên xuất hiện trong tửu lâu, theo sau thanh âm ít nhất hơn trăm người hùng dũng tiến vào tửu lâu, bên ngoài có ít nhất mấy vạn thượng phẩm thần nhân bao vây.

Vừa rồi người của đệ nhị thần giới còn đang bàn luận lập tức đều đi ra ngoài, Chu gia đệ nhất thần giới là gia tộc nổi tiếng ở cả tầng thứ bảy không gian này, ba người mới vừa tiến vào tửu lâu thì người của Chu gia liền hiện thân, người của đệ nhị thần giới ngay lập tức hiểu được ba người này chính là kẻ đã sát hại Chu Hỏa, bọn họ đều tiếc hận cho ba người này, tiếc hận chính là không có một ai dám tiến lên trợ giúp ba người bọn họ.

“Lại tới, đây là lần thứ bảy rồi a, đúng là cái loại chẳng biết chết sống!” Vị Kim nhãn Cương thần đang cùng Huống Thiên Minh nói chuyện hừ lạnh một tiếng. Sau khi giết Chu Hỏa, bọn họ đã ba lần gặp người của Chu gia ngăn cản. Chu gia nhân không ai có thể đuổi theo tốc độ của ba người bọn họ, đều bị ba người chạy thoát, đồng thời cũng giết không ít đệ nhất thần giới thần nhân.

“Lần này xem các người còn chạy như thế nào?” Một tên thượng phẩm thần nhân đầu lĩnh, sau khi mọi người rời khỏi tửu lâu, cười lạnh nhìn ba người nói. Ba người tốc độ chạy trốn rất nhanh, để cho người của Chu gia đuổi bắt thực sự đau đầu, vì thế, tổng bộ đặc ý phái tới một nhóm thượng phẩm thần nhân đã luyện di động trận pháp tới đây trợ giúp. Hôm nay trưởng lão của đội di động trận pháp đã tới thôn trang này, chu gia thần nhân đuổi bắt ba người này tự nhiên có tin tưởng.

“Chúng ta còn muốn chạy, ai có thể ngăn được? chỉ bằng các ngươi?” Huống Hữu Sinh cũng hừ lạnh một tiếng, bọn họ không biết lợi hại của Chu gia di động trận pháp, chính là Huống Thiên Minh cũng chỉ nghe Hồng Quân nói qua, mà chưa có chính thức thấy được.

“Cuồng vọng, hy vọng các ngươi có bản sự để mà cuồng vọng a!” Lão giả đầu lĩnh cười lạnh nói, bên cạnh hắn ba mươi mấy người đã bắt đầu di động chung quanh, rất nhanh gọn bao vây toàn bộ bốn người.

‘Oanh long!”

Cả tửu lâu theo sự di động của hơn ba mươi người này đã hoàn toàn đổ nát, bốn người Huống Thiên Minh vốn ở trong đại sảnh cũng xuất hiện ngoài trời, xa xa còn có vô số đệ nhị thần giới thần nhân đứng xem.

Ba mươi mấy người đột nhiên trở nên đứng bất động, ba Kim nhãn Cương thần thấy bọn họ không nhúc nhích, chính mình cũng không nhúc nhích, chỉ là lãnh nhãn nhìn, căn bản không biết dụng ý của đối phương.

“Bất hảo, chúng ta nhanh đi ra ngoài!” Nhìn ba mươi mấy người thủ thế, Huống Thiên Minh rốt cuộc nhớ tới Hồng Quân đã nói cho hắn di động trận pháp của Chu gia, lực công kích của Hồng Quân Huống Thiên Minh rất rõ, ngay cả Hồng Quân có thượng phẩm thiên thần khí đều không phá trừ được trận pháp, bọn họ bốn người cũng muôn vàn khó khăn phá giải.

“Muốn chạy trốn? Muộn rồi, ha ha!” Lão giả trên tay vừa động, ha ha cười to, di động trận pháp đã bố trí thành công, Huống Thiên Minh bốn người nhất thời bị vây khốn bên trong.

“Thật phiền toái, đáng chết, ta như thế nào không nhớ ra chứ!” Huống Thiên Minh cười khổ một tiếng, hắn có thiên thần khí hộ thân, không sợ công lực của di động trận pháp này, nhưng ba vị kim nhãn cương thần chính là thần khí cũng không có, nếu ở bên trong trận pháp sợ rằng sẽ sớm bị khốn tử.

“Thiên minh, phiền toái cái gì? Chỉ có ba mươi mấy người, chúng ta bốn người đều là Kim nhãn Cương thần cường đại há có thể sợ bọn họ?” Ba Kim nhãn Cương thần còn chưa biết di động trận pháp kinh khủng, nên trận pháp này không để trong mắt.

“Ba vị lão ca, nếu chỉ có ba mươi mấy người thì không sợ, nhưng bọn họ kết thành trận thế, chính là di động trận pháp, vậy thật sự là phiền toái a!” Huống Thiên Minh lại cười khổ, trong đầu cấp tốc tự hỏi, như thế nào mới có thể phá trận pháp này, để bốn người bọn họ chạy đi.

“Ngươi là ai? Biết không ít a, di động trận pháp này ngươi là từ đâu nghe được?” Lão giả nhướng mày, hắn không nghỉ tới một người đệ nhị thần giới cũng có thể nhân ra vũ khí bí mật của Chu gia hắn, đối với Huống Thiên Minh cũng nổi lên lòng hiếu kì.

“Ta là người ở đâu không trọng yếu, bất quá các ngươi tưởng rằng bằng vào trận pháp này có thể vây khốn chúng ta. Vậy ngươi lầm to rồi!” Huống Thiên Minh a a cười, trong lòng có khẩn trương đi nữa cũng không biểu hiện ra phân nào.

Hảo, ta xem xem các ngươi rốt cuộc phá vỡ di động trận pháp của chúng ta như thế nào. Vạn hỏa ấn quyết, bắt đầu!” Lão giả quát khẽ một tiếng, ba mươi mấy người lập tức biến hóa vị trí, ấn quyết trên tay càng lúc càng nhanh, Huống Thiên Minh bốn người cảm thấy một cổ áp lực truyền đến, ba Kim nhãn Cương thần sắc mặt cũng trở nên nghiêm trọng, bọn họ rõ ràng cảm giác được ba mươi mấy người trước mặt so với bọn thượng phẩm thần nhân bọn họ giết lúc trước bất đồng rất lớn.

Theo thủ động của ba mươi mấy người, trong trận pháp hư danh chi hỏa bất đầu chậm rãi xuất hiện, bốn người muốn bay ra ngoài đều bị trận pháp ngăn lại, vô luận công kích như thế nào đều phá không được vách tường trong suốt của trận pháp.

“Đây là cái loại gì, mà cứng như vậy!” Một Kim nhãn Cương thần kinh ngạc kêu lên, đã biến thân ba lần nhưng vẫn không làm suy chuyển trận pháp một phân hào.

“Di động trận pháp, quả nhiên danh bất hư truyền!” Huống Thiên Minh ha ha cười to, thiên thần khí chiến giáp xuất hiện trên người, trực tiếp thi triển chung cực biến thân, trên mặt Huống Thiên Minh một đạo kim sắc phát ra khí tức cường liệt, rất nhanh trực tiếp xuyên qua hư danh chi hỏa, một vòng hướng tới trên người lão giả kia mà đánh tới.

“Oanh long long!”

Huống Thiên Minh chung cực biến thân, rốt cuộc cũng làm cho trận pháp chớp lên một cái, Huống Thiên Minh quyền kính mang theo kim quang còn chưa chạm được vào trên người lão giả đã bị trận pháp ngăn trở, một quyền uy lực thật lớn, nhưng đối với lão giả nọ lại không tạo thành uy hiếp gì, Huống Thiên Minh bị bắn bay trở lại.

Cho dù như thế, lão giả nọ cũng là kinh ngạc nhìn Huống Thiên Minh. Một là nhìn chiến giáp của Huống Thiên Minh, lão giả tuy không thấy rõ, nhưng có thể xuyên qua hư danh chi hỏa mà không bị thương, tuyệt đối không phải là thần khí bình thường, hai là công kích của Huống Thiên Minh, lão giả làm Chu gia trưởng lão đã lâu, dùng trận pháp di động đối phó qua không ít người, chưa có ai có thể khiến trận pháp chớp lên, Huống Thiên Minh xem như là người đầu tiên.

“Trận pháp này phòng ngự quá mạnh mẽ, chúng ta cùng nhau chung cực biến thân, toàn lực công kích lên một điểm!” Huống Thiên Minh bay trở về, lập tức hướng ba Kim nhãn Cương thần nói.

Ba Kim nhãn Cương thần cũng lập tức biến thân, bề ngoài ba người xem ra không có biến hóa gì, chỉ là kim quang càng thêm sáng ngời, răng nanh ngoài miệng càng thêm dài, ba người phối hợp với Huống Thiên Minh, bốn đạo quyền phong vừa mãnh liệt vừa cường đại cùng nhau hướng một điểm đánh tới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.