Hậu Tinh Thần Biến

Chương 3: Q.9 - Chương 3: Tứ phương dũng động






Không gian nứt ra, tại trong vô danh không gian,... Đây chỉ sợ là một loại công kích cực mạnh của Thần Vương.

Tần Tư khinh miệt cười một tiếng, lắc mình né qua, đồng thời trong tay hiện ra một cây trường thương toàn thân phát tán ra kim sắc,... kim thương này, chính là khi Lâm Mông lần đầu tiên gặp Tần Vũ, kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo đó tặng cho Tần Tư....

“Nhất lưu Hồng Mông linh bảo?” Vu Thuận Vu Viêm cảm nhận được Hồng Mông lực cuồn cuộn ấy, trong lòng kinh hãi, nhất lưu Hồng Mông linh bảo chính là xuất xứ tại vũ trụ không gian, cũng không phải như Thần Vương thông thường có thể nhận lấy được, càng huống chi ở... vô danh không gian này vốn thiếu thốn linh bảo.

“Đúng, biết là tốt rồi, chịu chết đi.” Tần Tư trong mắt hàn quang chợt lóe, kim thương trong tay đột nhiên mạnh mẽ đâm vào Vu Viêm, mũi nhọn kim thương đi qua, không gian căn bản không cách nào chịu đựng được lực lượng khổng lồ ấy, tại phạm vi chung quanh mũi thương, bạo phát lên tạo thành từng vệt nứt.

“A!” Vu viêm chỉ cảm thấy trong đầu mình một trận mê muội, mắt nhìn mũi thương màu vàng kim ấy đâm vào mình nhưng lại bất lực không cách nào chống cự, ngay cả bản năng né tránh cũng không được.

Hiệu quả đặc thù, nhiếp hồn, đây cũng là cái hiệu quả đặc biệt duy nhất của nhất lưu Hồng Mông linh bảo.

‘Bồng!’ Vu Thuận trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh Vu Viêm, đưa tay đẩy Vu Viêm, cùng lúc nghiêng thân mình qua một bên, hai người đồng thời tránh được... mũi thương kim sắc đoạt mệnh ấy.

“Hừ, xem ngươi lần sau còn mấy lần tránh né!’ Tần Tư phun ra nhúm nước bọt. “Hai cái lão thất phu. Hôm nay vốn liếng của tiểu gia ta đã hoàn toàn để lộ cho các ngươi rồi. Nói cách khác, ta hôm nay phải giết hai người các ngươi để diệt khẩu,” Một kiện ‘nhị lưu Hồng Mông linh bảo’ là có thể mua được một cái Thần Vương, Tần Tư không dám tưởng tượng, nếu để cho mọi người biết chính mình còn có ‘nhất lưu Hồng Mông linh bảo’ sẽ là cái kết cục gì.

‘Ông’, không gian một trận rung động. Đã thấy cái... viên hoàn kia của Vu Thuận đột nhiên giữa chấn động bùng lên, phạm vi rất nhỏ, tuy nhiên tần suất lại cực cao, một kiện thượng phẩm thần khí, lại dẫn khởi không gian chung quanh từng mãnh từng mãnh vỡ vụn.

“Tiểu tử thúi, xem ngươi có thể chống chọi lại công kích cực mạnh thế nào.” Vu Thuận nói xong, chỉ thấy... viên hoàn nọ rung động bay về phía Tần Tư, chung quanh viên hoàn, không gian toàn bộ vỡ tan. Chỉ một kiện thượng phẩm thần khí mà phát ra công kích cường hãn như thế,... thực lực Vu Thuận này, đích xác là mạnh mẽ.

“Chẳng lẽ ngươi nhất định phải ngạnh kháng sao?” Tần Tư cười một tiếng, mũi nhọn trường thương kim sắc vừa chỉa ra, một đạo năng lượng đạm kim sắc từ mũi thương phóng ra, Tần Tư suy nghĩ đơn giản, lợi dụng uy lực của nhất lưu Hồng Mông linh bảo, hoàn toàn phá hủy kiện binh khí quái dị nọ của Vu Thuận.

“Hừ, tưởng đơn giản.” Vu Thuận khinh miệt nhìn thoáng qua Tần Tư,... năng lượng màu vàng nọ mới vừa mới ngưng tụ xong, Tần Tư kinh hãi phát hiện,... viên hoàn đó mang theo cái không gian vỡ vụn đột nhiên trong giây lát biến mất.

“Hừ Hừ, tiểu tử thúi để cho ngươi kiến thức một chút uy lực của thời gian gia tốc.” Vu Thuận đang khi nói chuyện,... viên hoàn nọ lại xuất hiện, chỉ có điều lần này xuất hiện, đã hiện ngay trước người Tần Tư rồi. Căn bản không kịp tránh né, chỉ có thể ngạnh kháng..

“Hô Hô!” Viên hoàn hiển hiện xoay tròn, rung động không ngừng dẫn động vô số khe nứt không gian, tại ngang hông Tần Tư đột nhiên cắt xéo qua.

Vu Thuận nghĩ đúng là không tệ, nhưng lại vẫn đánh giá chưa đúng mức Tần Tư.

‘Bồng!’ một âm thanh giòn tan vang lên, cái khe không gian biến mất, viên hoàn cũng ngưng xoay tròn, từ đoạn giữa gảy lìa ra. Còn thân thể Tần Tư cũng không mảy may thiệt hại gì.

“... Này... . điều này sao có thể?” Vu Thuận sợ ngây người. Chiêu này hoàn toàn đánh vào trên thân thể Tần Tư, Thần Vương thông thường ngăn chặn căn bản là không có khả năng bình yên vô sự.

“Làm sao không có khả năng?’ Tần Tư sắc mặt lộ vẻ hung hãn, mới vừa rồi Vu Thuận xuất chiêu đó cũng đích xác lợi hại, cho dù lấy thân thể Thần Vương cũng phải bị cắt thành hai nửa. May mắn có Hỏa Nguyên Linh Châu hộ thể, mới có thể giữ cho chính mình bình yên vô sự. Thượng phẩm thần khí đã có uy lực như thế, nếu cấp cho hắn một kiện nhị lưu Hồng Mông linh bảo... vậy thì còn gì hơn nữa?

“Lão tiểu tử, ngươi không tệ nha, vậy mà đã hiểu được thời gian gia tốc, chỉ có điều nếu ngươi cho rằng như vậy là có thể thắng được ta, ta đây khuyên ngươi bỏ đi tư tưởng này còn chưa muộn.”

“Xem Loa Toàn Trùy Hình Toản của ta!” Đột nhiên phía sau vang lên tiếng của Vu Viêm, mang theo cơn giận dữ bừng bừng, một tiếng xé gió chói tai truyền đến. Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, kiện thượng phẩm thần khí nọ của Vu Viêm đã xoay tròn đâm tới bên mình Tần Tư.

“Lão hổ không ra oai, ngươi cho ta là bệnh miêu.” Tần Tư lúc này thật sự nổi giận. Quyết định lấy tốc độ nhanh nhất giết chết hai lão già trước mắt này.

‘Oanh!’ Trong nháy mắt, một mảng lớn hư vô nghiệp hỏa vây quanh chỗ Tần Tư đứng. Sau đó không quản tới phản ứng của hai người, kim thương hồi chuyển, lần nữa đâm vào Vu Viêm.

Nhiếp hồn, vào một thoáng kim thương đâm về Vu Viêm, Vu Viêm cũng lại giống như mới vừa rồi, thừ người ra một chút, đại não đã mất đi ý thức năng lực.

“Nhị đệ!” Mặc dù mắt không nhìn thấy, nhưng thần thức của Vu Thuận vẫn luôn chú ý đến Vu Viêm, lần này không giống mới vừa rồi,... mãng không gian nhỏ này bây giờ không những đầy hỗn loạn, còn tràn ngập hư hỏa nghiệp hỏa. Mặc dù với thực lực của hắn, hư hỏa nghiệp hỏa không có mang lại cho hắn thương tổn bao nhiêu, nhưng cũng đủ để hạn chế hành động của hắn rồi.

‘Phốc!’ Mũi nhọn của Kim thương chuẩn xác không sai lệch đâm vào đầu Vu Viêm, bỗng chốc liền đâm xuyên qua linh hồn, linh hồn thực tại cũng theo đó tiêu tán.

“Nhị đệ!’ Vu Thuận rống to một tiếng, Vu Viêm mặc dù là người lỗ mãng, nhưng có thể tu luyện đến cảnh giới Thần Vương,... điều đó yêu cầu thiên phú cùng nghị lực rất cao, hai người tìm kiếm không biết qua bao nhiêu năm tháng mới kết hợp được mối cảm tình thắm thiết, mà hôm nay mới mấy hiệp, liền để cho người ta một thương đâm chết đi.

“Tiểu tử thúi, ta nhất định sẽ quay lại tìm ngươi báo thù!” Vu Thuận không có lựa chọn cùng Tần Tư liều mạng, hắn cũng biết, mặc dù chính mình đã lĩnh ngộ thời gian gia tốc, nhưng tưởng muốn giết chết Tần Tư có thêm Hồng Mông linh bảo chính là khó mà làm được.

“Hừ, muốn chạy?” Tần Tư đã hoàn toàn bại lộ thực lực, nếu như để cho Vu Thuận chạy thoát, vậy suốt đời chính mình sẽ phải lâm vào trong tranh đấu không ngừng.

“Thời gian gia tốc!” Trong mơ hồ truyền đến thanh âm của Vu Thuận, trong khoảnh khắc, thần thức của Tần Tư đã hoàn toàn không tìm được tung tích của Vu Thuận.

“Hãy chờ đi, tiểu tử thúi, sẽ có Thần Vương vô số tới tìm ngươi, ta sẽ chờ đợi đến nhặt xác cho ngươi, ha ha ha!” Trong không khí, vẫn còn văng vẳng vang lại tiếng thóa mạ bi phẫn của Vu Thuận.

‘‘Không xong! Ta làm sao chậm chạp như thế. Vậy mà để chạy thoát một tên.’’ Tần Tư thầm mắng chính mình, cái này xong rồi, trong tương lai sẽ đón nhận truy sát vô cùng vô tận đây.

‘‘Lão ba nơi đó nhiều nhị lưu Hồng Mông linh bảo như vậy không sử dụng. Ta lúc đó như thế nào đã không yêu cầu một ít.’’ Tần Tư vừa nghĩ đến tác dụng của nhị lưu Hồng Mông linh bảo, lại thầm hối hận. ‘‘Nếu có thể biết được tình hình hiện tại này, cho dù là mười vạn tám vạn, lão ba nơi đó cũng không có vấn đề gì.” Chỉ có điều bây giờ nói cái gì cũng đã muộn.

Khi Vu Thuận chạy đi, lập tức thuấn di chạy thoát. Đồng thời đem hình tượng và khí chất của Tần Tư dùng ảnh hưởng ghi chép lại, sau đó mới truyền cho tất cả Thần Vương nhận thức của chính mình, cũng để lộ ra người này trên người có một vài kiện nhất, nhị lưu Hồng Mông linh bảo.

Qua thời gian vài ngày, tin tức kia cơ hồ đã được tất cả mọi người trong tầng không gian thứ chín biết được. Kể cả Tả Thu Mi cùng Tuyết Hành, bao gồm cả Chu Hoắc, Chu Hiển, đương nhiên cũng bao quát cả người của Chu gia đệ nhất thần giới.

Chu An, nguyên là Lôi Phạt Thiên Tôn của Lâm Mông vũ trụ, mặc dù tu vi hoàn toàn không có, nhưng tại Chu gia vẫn đang là lãnh tụ tinh thần.

“Tần Tư? Chẳng lẽ đó là con trai của Tần Vũ?” Chu An buồn bực nói. Chu Hoắc, Chu Thông, Chu Yểm, Chu Nhiên, Chu Hiển năm vị Thần Vương đều là đứng thẳng cúi đầu.

“Là con trai của Tần Vũ và Khương Lập?” Nghe nói như thế, chính là Chu Hiển phản ứng đầu tiên. Tần Vũ cái... tên này, hắn đúng là hận đến tận xương tủy.

“Gia gia! Để con đi giết chết hắn.” Chu Hiển không hề nghĩ ngợi, nói thẳng ra, có thể giết được thân nhân của Tần Vũ, cho dù chết, Chu Hiển hắn cũng cảm thấy đáng giá.

“Hiển nhi! Không nên quá xúc động, trước đây chính là đối với Tần Vũ đánh giá không đúng, mới đưa đến diệt vong cho Chu gia ta, bài học như vậy, xuất hiện một lần cũng đã đủ rồi.”

“Dạ, gia gia,” Cho dù đối mặt với Chu An không có bất cứ... tu vi nào, Chu Hiển cũng không dám có nửa phần ngỗ nghịch.

Người của Chu gia đối Tần Vũ đều là hận thấu xương, Chu Hiển như thế, Chu Hoắc như thế, Chu An cùng giống như thế, hoặc là nói rằng, ngược lại Chu An mới đúng là hận Tần Vũ nhất, không nhịn được bởi vì hắn mà chết, đến cái... thế giới người chết này, tu vi chỉ một điểm nhỏ cũng không có được, còn không bằng một người tu chân bình thường, vốn là Lôi Phạt Thiên Tôn cao cao tại thượng,... vậy mà thoáng một cái bất luận là thực lực hay là địa vị cũng đã biến đổi đúng là không đáng giá một đồng xu.

“Cha!. Dù sao... Tần Vũ đó cũng không có khả năng đi tới cái không gian này được, chính là chúng ta giết con của hắn, vậy hắn gây khó dễ với chúng ta cũng không có biện pháp.” Chu Nhiên là Thần Vương Chu gia đầu tiên bị Tần Vũ giết chết, đối với Tần Vũ, quả nhiên là hận thấu xương.

“Nhưng trong tay hắn dù sao cũng có nhất lưu Hồng Mông linh bảo, hơn nữa địa vị bây giờ của Tần Vũ, ta không dám bảo đảm, trong tay con hắn có hay không có được loại bảo vật Thiên tôn linh bảo, nếu có, những người chúng ta tại đây, cho dù gộp hết tất cả, chỉ sợ cũng không đủ để đánh bại hắn.” Chu An rất hiểu rõ địa vị của Tần Vũ, đây chính là sư thúc của mình. Sư thúc của Thiên Tôn, nhân vật cùng Lâm Mông sư tôn xưng huynh gọi đệ, người khác có thể không biết, Chu An làm Thiên Tôn, đúng là hiểu thật rõ ràng sâu sắc tầng lớp lợi hại chức vụ đó, Thiên tôn, Thiên tôn linh bảo, ở trong mắt bọn họ, chẳng qua là con kiến hôi tầm thường.

“Phụ thân, chẳng lẽ chúng ta cứ như vậy nhìn khan chứ?” Chu Hoắc cũng là không cam lòng nói.

“Tiếp tục tuyên truyền ra bên ngoài giải thích ta sẽ khôi phục thực lực, nói để cho tất cả mọi người tin tưởng, với Tần Tư bên kia, chúng ta... trước tiên lặng lẽ theo dõi mọi biến chuyển của nó.”

Chỗ ở của Tả Thu Mi, Thần Vương Tuyết Hành vẻ mặt lo lắng đi đến.

“Thu Mi, ngươi cũng biết đấy, cái tên tiểu tử của Tần gia kia thật đúng là có khả năng sáng tạo, thời gian mới đây có bao lâu, hình như sợ người ta không biết hắn có loại Hồng Mông linh bảo.”

“Hừ! Lúc trước mới nhìn tiểu tử này, cũng không phải là loại người ưa nhàn rỗi, bất quá ta cũng không nghĩ tới, hắn nhanh như vậy đã bại lộ rồi.” Tả Thu Mi cũng chỉ lắc đầu thở dài, đối với Tần Tư, trong lòng Tả Thu Mi có một mối cảm tình đặc thù.

“Vậy chúng ta làm sao bây giờ?” Tiểu tử này chính là cùng Chu gia có cừu oán. Bây giờ đại bộ phận Thần Vương lại đều là vây quanh Chu gia, vẫn luôn tin tưởng Lôi Phạt Thiên tôn có ý hướng một ngày sẽ khôi phục thuyết pháp thực lực.” Sự lo lắng của Thần Vương Tuyết Hành không phải không có đạo lý, hiện giờ có thể thật lòng trợ giúp Tần Tư, cũng chỉ có hai người bọn họ thôi.

Tả Thu Mi cắn răng.

“Bất kể bị ra làm sao, chúng ta cũng phải giúp đở Tần Tư. Khương Lan cùng Dịch Phong bây giờ đều đang giúp đở Tần Vũ, chúng ta không lý do gì không giúp đở con hắn.”

“Ân, ta cũng nghĩ như vậy. Bất quá ta trước hãy đi xem thử một chút sẽ có bao nhiêu Thần Vương nguyện ý đứng về phía chúng ta.” Tuyết Hành nói, dù sao ở... trong tầng không gian này, cơ hồ chính là lấy số lượng Thần Vương để xác định thực lực.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.