Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 93: Chương 93: Chủ nhân của nó quá trâu bò!




Trong khi Dung Sở và Cổ Tích Tích vội vàng bận rộn bắt độc trùng ở trong lãnh cung, Cố Tích Cửu đã thuấn di trở lại bên trong khuê phòng của mình.

Lúc này đã là nửa đêm. Giống như thường lệ, căn bản không có người nào biết nàng từng đi ra ngoài. Giọng nói chuyện của thị nữ gác đêm bên ngoài đều ép xuống cực thấp, e sợ đánh thức nàng đang ngon giấc.

Thương Khung Ngọc rất ngưỡng mộ Cố Tích Cửu: “Chủ nhân, sao ngươi biết Thánh nữ sẽ cảm thấy hứng thú xông vào lãnh cung?”

Chủ nhân của nó quá trâu bò!

Chẳng những kịp thời thuấn di trở về, hơn nữa trước lúc trở về còn xoá sạch dấu vết về sự hiện diện của mình ở thiên điện kia, thời gian đơn giản là quá chuẩn xác!

Cố Tích Cửu nhắm mắt thiền định, không trả lời nó.

Là một cựu sát thủ, nếu không có trực giác này, nàng sớm đã chết không biết bao nhiêu lần!

Hiện tại nàng để ý chính là việc khác: “Tông chủ Thiên Vấn Tông mang họ Long?”

Lắc tay Thương Khung Ngọc cẩn thận lên tiếng: “Là họ Long.”

“Long gì?”

“Long Tư Dạ.”

“Long Tư Dạ......” Cố Tích Cửu dường như vô thức lặp lại một câu, hỏi tiếp một câu: “Thế giới này y giả có tinh thông về kỹ năng giải phẫu hay không?”

“Chỉ có đệ tử Thiên Vấn Tông mới hiểu cái này. Ta biết có hai người rất xuất sắc trong lĩnh vực này, tạo nên tên tuổi lớn ở đại lục Tinh Nguyệt. Nhưng, nghe nói kỹ năng của bọn họ đều không bằng sư phụ bọn họ, Long Tư Dạ mới là người quyền uy trong lĩnh vực này. Chẳng qua ngày thường ông ta gần như không xuống núi, người bình thường không thể mời ông ta. Lần này Dung Già La bị bệnh kín muốn mời ông ta, nhưng đã không thành công. Chỉ có Thánh nữ tới, Thánh nữ này còn có quan hệ mật thiết với Tứ hoàng tử......”

Cố Tích Cửu dường như cảm thấy tương đối hứng thú với Long Tư Dạ: “Long tông chủ bao nhiêu tuổi?”

“Một trăm lẻ tám tuổi.” Thương Khung Ngọc trả lời rất chính xác.

Thì ra đã già như vậy.

“Những đồ đệ thành danh của ông ta tìm hiểu về y thuật giải phẫu đã bao lâu rồi?” Cố Tích Cửu hỏi tiếp một câu.

“Vị nhiều tuổi nhất có lẽ là 50 năm, nghe nói vị đệ tử kia 50 năm trước từng giúp một vị quốc quân cắt bỏ khối u ác tính ở trong cơ thể, sau đó trở nên rất nổi tiếng.”

Cố Tích Cửu nhẹ nhàng thở ra một hơi, thì ra kỹ năng giải phẫu đã được lưu truyền ở đây lâu như vậy.

Vậy thì tông chủ hôm nay nàng hỏi tới, chắc hẳn không phải là Long Tích, đúng không?

Nếu như anh ta cũng đồng thời xuyên qua như mình, đó cũng nên là chuyện của mấy ngày nay, trong khi đó kỹ năng giải phẫu ở nơi này đã được truyền lưu nhiều năm như vậy...

Xem ra thật sự không phải là anh ta!

Nàng giơ tay xoa xoa ấn đường của mình, cười thầm vì sự đa nghi của mình.

Nghe thấy họ Long và kỹ thuật giải phẫu thì lập tức nghi ngờ đó là anh ta......

Trên đời này không có quá nhiều họ Long, hơn nữa thời cổ đại đúng là có kỹ thuật giải phẫu. Ví dụ như thời kỳ tam quốc có Hoa Đà, biết cách sử dụng ma phí tán*, có thể cạo độc trong xương, có thể bổ não người chữa bệnh...... (*麻沸散: ma phía tán được dùng để gây mê)

Vì thế nên ở thời đại này có vài vị nhân tài thông hiểu kỹ thuật giải phẫu cũng không có gì lạ.

Chẳng qua chỉ là một sự trùng hợp nho nhỏ mà thôi.

Cố Tích Cửu tạm thời buông vấn đề này xuống, hiện tại sự tình quan trọng nhất của nàng là điều trị cơ thể này của mình.

Cơ thể nhỏ của nàng quá suy nhược, vừa gầy lại nhỏ, da khô, hoá trang thành người trưởng thành cũng giống như Chu nho, các đặc điểm vẫn rất rõ ràng.

“Thể chất phế vật này của ta không thể thay đổi hay sao?” Cố Tích Cửu vẫn chưa từ bỏ ý định.

“Không phải...... Không phải là không thể thay đổi, nhưng...... nhưng có chút gian nan......” Thương Khung Ngọc trả lời.

Ánh mắt Cố Tích Cửu sáng lên!

Nàng không sợ gian nan, chỉ sợ không có hy vọng.

“Ta cần phải làm gì?”

“Đầu tiên phải cần một số kỳ trân dị thảo để luyện chế Tẩy Tủy Đan......” Thương Khung Ngọc bắt đầu lần lượt giảng giải từng bước một cho nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.