Đánh Mất Nụ Cười

Chương 39: Chương 39: Rung động nhẹ




Cả lớp lại lần nữa bị 1 giọng nói lạ thu hút, lại 1 lần nữa cùng nhìn về phía người cất tiếng nói đó và lại ngạc nhiên tiếp… sao nữa đây?

Ông giám thị mắt có vẻ tò mò hơn tức giận, lại hướng về người vừa nói câu kia giọng khó chịu:

“ Ý em là gì?”

Và..người vừa nói câu này ko ai khác là Hạ-Phẩm-Hồng, cô ấy khi nghe câu hỏi của thầy giám thị thifd rõ ràng mà trả lời:

“ Dạ, thầy thử nghĩ xem, Quân học giỏi như vậy, việc gì phải đi ăn cắp đề thi chứ?”

Đúng,, người vừa nhận tội thay cho Vill chính là thiếu gia Thành Quân, cậu ấy từng động tác cử chỉ đều diễn như thật, khiến người khác nghĩ những việc cậu ấy làm hoàn toàn giống như lời nói.

Lúc này, sau khi nghe 1 câu hỏi của Hồng, cả lớp rơi vào trạng thái suy nghĩ.. Phải, thông minh như vậy thì lấy đề thi làm gì? Có khi ko cần học bài cũng có thể đạt điểm cao ấy chứ, sao phải làm vậy? Rõ ràng là quá vô lý

Quân hơi giật mình bởi câu nói của Hồng, mặt cậu trong giây lát hơi tái đi nhưng vài giây sau lập tức hồi phục lại, cậu tỏ vẻ có lỗi, lí nhí nói:

“ Thực ra tại em muốn đứng nhất, em ko nghĩ mình có thể vượt qua Vill nên làm vậy để bạn ấy bị mất tư cách tham gia ạ…nhưng mà…em chỉ là hành động thiếu suy nghĩ trong chốc lát thôi ạ….”

Lần này thì đương nhiên cả lớp lại đc 1 phen hết hồn tiếp.. Ko phải ăn cắp vì muốn điểm cao mà vì muốn vu oan giá họa cho người khác sao… Ôi trời, có lẽ sau này nên tránh gây sựu với Quân thôi..ko thì…

Vil nhìn về phái Quaan đang có vẻ tội lỗi sợ sệt trước mặt ông thầy, cô sao có thể tin mấy lời nói đó chứ? Thông minh đến mức đó mà làm xong lại còn ‘vô tình’ nhận tội minh oan cho người khác sao? Cả người Vill khẽ run lên..và….trái tim cũng run lên từng đợt…

Hùng ko thể nói gì lúc này.. cậu vẫn luôn là kẻ vô dụng như thế.. sao Quân luôn là người đem lại bình yên cho VIll? Rõ ràng cậu mới là người đến trước mà…

Ông thầy giám thị có lẽ đã tin vào điều Quân nói, ông ta ddaary lại gọng kính rồi nghiêm mặt nói:

“ Em theo tôi lên phòng giám thị ngay…rồi sau đó mời bố mẹ….”

Quân liền thay đổi sắc mặt:

“ Đề thi thầy cũng đã tìm đc rồi, em cũng đã nhận lỗi, và cũng nói đó chỉ là hành động bộc phát thôi.. vậy mà thầy vẫn muốn làm to chuyện sao?”

“ To chuyện? Thằng nhóc này, em dám nói thế với tôi à?”

“ Thầy là người lớn mà, sao có thể lúc nào cũng quá nghiêm khắc với trẻ em thế chứ? Sao thầy ko giải quyết chuyện này trong yên bình đi…”- Quân giờ hoàn toàn ko còn vẻ sợ sệt gì nữa

“ Em đừng có hốn…:’- ông giám thị tức giận vô cùng

“ Thôi đc, nếu thầy cứ thích làm to lên thì cũng xong thôi, nhưng còn..”- rồi chợt ghé sát vào tai ông thầy nói nhỏ-“ bí mật mà thầy đang che giấu thì..”

Mặt ông giám thị tái mét:

“ Em..em……”

Quân đc nước lại càng lấn tới:

“ VẬy giờ thầy muốn sao?”

Ông thầy cố nén cơn giận xuống, gằn giọng nói:

“ Coi như tôi chưa bước chân vào cái lớp này, tờ đề thì này..là do gió thổi bay đi và tôi..tình cờ nhặt đc..”

Nói rồi ông quay phắt người, thẳng tiến bước đến cửa rồi đi mất hút luôn.. Bọn học trò bây giờ đáng sợ thật!

Sau khi ông giám thị biến mất sau cửa sổ, Hùng lập tức lạnh lùng hỏi:

“ Có chuyện gì vừa xảy ra với chúng ta ko?”

Cả lớp nghe câu hỏi của Hùng thì ngơ ngác, ko hiểu ý ông này là gì, lúc này Vill lên tiếng phá vỡ sự khó hiểu của mọi người:

“ Chẳng có chuyện gì vừa xảy ra cả..”

Nghe vậy thì cả lớp đương nhiên hiểu ra ý của Hùng, đơn giản chính là ko muốn chuyện này lọt ra ngoài, muốn nó chưa tuwngd xảy ra trên cói đời này..

Đợi vài phút, lớp đã ổn định lại, ko ai bàn tán gì nữa hết, tất cả chỉ ngồi ôn bài đợi cô vào để thi thôi.

VIll bất giác lại nhìn về phía Quân, tối qua khi nghe Quân nói là cậu ấy muốn cưa đổ cô, cô đã nghĩ đó là 1 lời nói đùa vô duyên hết mức.. nhưng giờ thì, có lẽ cô phải nghĩ lại… Ấy mà, chuyện này thực sự có điểm khó hiểu, rốt cuộc thì người đã kẹ đề thi vào cặp cô là ai? Có khi nào với chuyện ở công viên hôm trước có liên quan?? Nhưng sao họ phải làm vậy, Vill trước nay chưa từng đắc tội với ai, sao lại có kẻ muốn hịa cô..hay là nhầm người nhỉ?

Quân thầm thở phào nhẹ nhõm vì mọi chuyện đã đc giải quyết 1 cách êm xuôi, thú thực khi nãy khi thấy Vill bị nghi ngờ, cậu chẳng thể bình tĩnh nổi, nên chỉ nghĩ 1 cách đơn giản là nhận tội thay, mãi đến khi nghe Hồng hỏi, cậu mới có thể bình tĩnh suy nghĩ cẩn thận, và lúc đe dọa yêu cầu ông thầy im miệng, cậu thực sự rất mất kiềm chế, thật ra khi nói tới chuyện bí mật của ông ấy Quân chẳng biết gì hết, chỉ nghĩ người lớn có lẽ đều có 1 bí mật nên liều lĩnh đem ra dọa ông ấy..ơ, thế mà ông ấy sợ mất hồn vía… hên thật, nhưng sao tờ đề đó lại trong cặp Vill? Chuyện Vill lấy cắp là never rồi…vậy thì là ai? AI?

Và.. ở trong lớp 10G1, có 1 người đang nhìn Vill bằng ánh mắt căm thù.. tay cũng nắm chặt tới mức có thể bóp vụn cả thủy tinh, kẻ đó nghiến răng thật chặt, ko ra tiếng.. Kế hoạch hoàn hảo như vậy cuối cùng vẫn… Xem ra vẫn là số cô may thôi..tôi..chưa định bỏ cuộc đâu…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.