Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 191: Chương 191: Chương 191: Khả năng đáng sợ của thần cấp sư sĩ!




Bất quá, một giây tiếp theo, 8102 liền phát hiện ra một thứ khiến anh ta cực kỳ kinh hỉ, bên tay trái của đối phương, một cơ giáp bị mất cánh tay đang được giữ lại, cơ giáp đó chính là 8217 vừa tự chặt tay mình và bị lỗ đen cắn nuốt.

“Nhìn cánh tay trái của cơ giáp kia, có phải đó chính là 8217 không?”8102 khó nhịn vui mừng hỏi ra tiếng, tuy rằng biết chính mình không nhìn lầm nhưng phần kinh hỉ làm anh ta có chút hoài nghi, nguyên bản chiến hữu hẳn phải chết nay lại còn có cơ hội trở lại bên người?

8102 hỏi làm 8207 như bị tiêm máu gà, cả người lên tinh thần, anh ta nhanh chóng điều khiển cơ giáp kéo hình ảnh nơi lỗ đen phóng to lên rồi lập tức kinh hỉ hô: “Là cậu ấy, là cậu ấy, là 8217!”

“Chiếc cơ giáp kia các cậu có cảm giác hình thức có chút quen thuộc hay không?” Máy bay yểm trợ 8112 của 8102 đương nhiên cũng thấy được, chẳng qua anh ta lại phát hiện ra một vấn đề còn quan trọng hơn.

“Là cơ giáp của Liên Bang chúng ta, tôi nhìn thấy trên cánh tay phải của đối phương có hình đồ đằng ngũ giác màu vàng. Đó là ký hiệu chuyên dùng cho Liên Bang chúng ta.” Một cơ giáp đứng bên cạnh 8122 nói.

Mà giờ phút này, trong tâm của lỗ đen, sau khi trải qua một khoảng thời gian liều mạng chống đỡ với lực cắn nuốt của lỗ đen, giá cơ giáp thần bí cuối cùng cũng thoát được vị trí trung tâm của lỗ đen, có lẽ do cách xa vị trí trung tâm nên tốc độ của giá cơ giáp thần bí đó càng nhanh, bộ dạng của cơ giáp càng hiện lên rõ ràng trước mắt quân hai phe.

Cơ giáp thần bí này còn lớn hơn vương bài cơ giáp một vòng, là một cơ giáp vô cùng to lớn, để có thể điều khiển loại cơ giáp này cần yêu cầu rất cao, cách tạo hình của cơ giáp cũng tương đối cũ, trên thân cơ giáp có vô số vết thương, điều này có thể chứng minh cơ giáp đó đã trải qua một trận đánh vô cùng gian khổ.

Cứ việc toàn bộ thân máy bay của giá thần bí cơ giáp kia có vẻ cổ xưa rách nát, nhưng đồ đằng nơi ngực cơ giáp lại đẹp đến không ngờ, hình phượng hoàng dục hỏa trùng sinh từ trong bể lửa, nhẹ nhàng mà tung cánh bay, hấp thụ sức nóng quanh mình. Hình đồ đằng này làm cho tất cả chiến sĩ Liên Bang đều cảm thấy vô cùng quen thuộc, cảm giác quen thuộc này pháp ra từ sâu trong nội tâm mỗi người….

“Hỏa phượng hoàng! Đây là Hỏa phượng hoàng dục hỏa trùng sinh!” Trong kênh công cộng, không biết ai kinh hô ra một câu này.

“Là Lăng Tiêu, là Lăng Tiêu thiếu tướng!” Mọi người giống như bị đánh tỉnh, sôi nổi hò hét lên, đồ đằng Hỏa phượng hoàng dục hỏa trùng sinh, Liên Bang chỉ có một nhân tài có thể được đánh dấu đó, đó chính là thần cấp sư sĩ thiếu tướng! Lăng Tiêu Mà Lăng Tiêu thiếu tướng quả nhiên như con Hỏa phượng hoàng kia, dục hỏa trùng sinh, trở về Liên Bang!

“Không sai, là Lăng Tiêu thiếu tướng. Cơ giáp kia tôi đã từng nhìn thấy trên sách giáo khoa, chính là Belief, là cơ giáp thần cấp Belief!” Có người cũng nhận ra hình dáng cũ kỹ của cơ giáp kia chính là thần cấp cơ giáp Belief trong truyền thuyết.

Như vậy có thể giải thích vì sao cơ giáp đó có thể thoát loại cực cắn nuốt cực mạnh của tâm lỗ đen, chỉ có thần cấp cơ giáp mới có thể làm được điều này.

Ở bên kia, người của đế quốc Nhật Mộ cũng nhận ra cơ giáp đang từ từ bay ra từ tâm lỗ đen chính là thần cấp cơ giáp sĩ Lăng Tiêu đã từng bị bọn họ tiêu diệt.

Đối mặt với hình ảnh này, trong hạm chỉ huy của đế quốc Nhật Mộ, tham mưu trưởng Thanh Mộc vẫn luôn giám sát tình hình chiến trường sợ đến ngây dại: “Sao có thể? Sao có thể? Lăng Tiêu không phải bị dũng sĩ của chúng đánh chết sao? Vì sao hắn còn sống, còn đột nhiên xuất hiện từ trong lỗ đen chứ?” Hắn cảm giác kiêu ngạo trong lòng chính mình bị vỡ tan tành, niềm tự tin luôn giữ vững trong lòng bỗng bị phát hiện là dối trá, trong thời gian ngắn hắn không thể tiếp thu được: “Không, đây tuyệt đối không phải là sự thật, chắn chắn là ảo giác!”

“Bang” một tiếng, trên mặt bị Thanh Mộc một cánh tay đánh mạnh xuống, vị tướng quân đứng bên cạnh trực tiếp cho hắn ta một tát khiến hắn tỉnh lại: “Còn sống thì như thế nào, bây giờ giết hắn là một chuyện vô cùng dễ dàng!”

Tướng quân là một người quyết đoán, ông biết một khi Lăng Tiêu trở về Hoa Hạ thì chiến lực của Liên bang nhất định sẽ đạt tới độ cao hơn xưa vô cùng, đây là chuyện mà đế quốc Nhật Mộ bọn họ không thể thừa nhận.

Tướng quân trong mắt thoáng hiện tia hung ác, ông nhanh chóng đi vào kênh toàn quân, hạ mệnh lệnh: “Bất kể phải trả giá nào, giết thần cấp sư sĩ Lăng Tiêu!”

Theo mệnh lệnh này, hồ nghi trong lòng binh sĩ đế quốc Nhật Mộ đã có được đáp án, cơ giáp thần bí sắp thoát khỏi lỗ đen kia chính là Lăng Tiêu Belief.

“Giết Lăng Tiêu! Giết Lăng Tiêu! Giết Lăng Tiêu! Giết Lăng Tiêu!” Quân nhân của đế quốc Nhật Mộ đã bị giáo dục tẩy não, việc thành công giết chết Lăng Tiêu chính là tấm bia chiến tích cực lớn trong lòng bọn họ, bọn họ tuyệt đối không cho phép phần vinh quang này bị phá hủy. Tất cả quân lính của đế quốc Nhật Mộ đồng thời điều khiển cơ giáp tiến về phía lỗ đen, tất cả đều đồng thời vung vũ khí của mình lên, điên cuồng bắn về tâm lỗ đen.

“Đáng giận, bọn họ muốn giết Lăng Tiêu thiếu tướng!” Loại hành động đê tiện này của đế quốc Nhật Mộ đã chọc giận các chiến sĩ Liên Bang đang ở bên ngoài khẩn trương chờ Lăng Tiêu thoát ra.

“Bảo vệ Lăng Tiêu thiếu tướng!” Đường Húc thiếu tướng thấy một màn như vậy thì nhịn không được hô lớn trong kênh công cộng.

Lăng Tiêu là vũ khí chung cực của Liên Bang bọn họ, là thần bảo hộ của bọn họ, tuyệt đối không thể để Lăng Tiêu bị thêm tổn thương ngoài ý muốn nào.

“Bảo vệ Lăng Tiêu thiếu tướng!”

“Bảo vệ Lăng Tiêu thiếu tướng!”

“Bảo vệ Lăng Tiêu thiếu tướng!”

Theo từng tiếng rống giận này, sở hữu quân nhân Liên Bang đều giơ vũ khí trong tay lên, bắt đầu chặn đường công kích của đối phương. Rất nhiều cơ giáp sĩ thậm chí lao về phía đường ranh giới của vùng cắn nuốt của lỗ đen, hình thành một tường phòng hộ cơ giáp nghiêm mật, dùng cơ giáp của chính mình để ngăn cản lửa đạn của kẻ địch.

Bọn họ biết rõ làm như vậy rất có thể làm cho bọn họ phải trả giá bằng sinh mệnh, nhưng bọn họ không sợ hãi, bởi vì bọn họ phải bảo vệ thần tượng của toàn quân bọn họ, thần cấp sư sĩ —— Lăng Tiêu thiếu tướng.

Vì thế, mỗi một lần chùm tia bắn tới thì lại có một loạt cơ giáp trong bức tường phòng hộ của Liên Bang bị nổ tung do bước vào phạm vi cắn nuốt của lỗ đen, cho dù vậy thì sau vụ nổ, ngay lập tức sẽ có những cơ giáp Liên Bang khác tiến vào, bức tường phòng hộ cơ giáp lại được hoàn chỉnh.

Đương nhiên cơ giáp sĩ của đế quốc Nhật Mộ cũng không dễ chịu, cơ giáp sĩ Liên Bang đồng dạng phản kích kịch liệt, chùm tia sáng gần như đồng thời nổ vang. Lại một vòng chiến đấu mới bắt đầu, cho dù là cơ giáp sĩ hay không phải làm cơ giáp sĩ, cho dù là những cơ giáp không còn có thể di chuyển nhanh chóng cũng lao vào trận chiến, trận đánh này đã không còn cái gọi là thủ đoạn hay đội hình gì nữa, hai phương giống như rối gỗ, không ngừng lao vào bắn giết lẫn nhau. Trận chiến này cũng khiến cho hai phương hy sinh vô số cơ giáp sĩ, tất cả chỉ vì một mục tiêu, Lăng Tiêu.

Liên Bang cơ giáp sĩ không biết chặn bao nhiêu đường công kích, cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, rốt cuộc bọn họ nghe được một tiếng hô hân hoan trong kênh công cộng: “Lăng Tiêu thiếu tướng đã thành công thoát ly lỗ đen!”

Nghe thấy tin tức này, tất cả cơ giáp sĩ Liên Bang đều có loại vui mừng từ cõi chết sống lại.

Lúc này, trong kênh công cộng, một giọng nói cực kỳ ôn hòa vang lên: “Cảm ơn các anh em đã bảo vệ.” Giọng nói này làm cho mọi người kích động không thôi, Đường Húc cũng đồng dạng như vậy, hốc mắt ông nóng lên khi nghe giọng nói quen thuộc của người đã bị cho là “hy sinh” từ gần mười bảy năm trước.

Lăng Tiêu đem 8217 trong tay giao cho một vị cơ giáp sĩ Liên Bang rồi điều khiển Belief bay vút về phía trước, trực tiếp dừng lại ở phía trên tinh hạm của Liên Bang.

“Hệ thống thần phạt mở ra!” Lăng Tiêu nhàn nhạt nói.

“Belief nhận mệnh lệnh, thần phạt mở ra!” Belief và Lăng Tiêu phối hợp cực kỳ ăn ý, không đến một giây, sau lưng Belief đột nhiên nở rộ ra mười hai đường cánh chim, sau đó cánh chim nhanh chóng hấp thu năng lượng, đạt tới đỉnh.

Lăng Tiêu điều khiển cơ giáp Belief, điều chỉnh hướng bay của mười hai cánh chim hướng về phía giàn quân của Nhật Mộ.

Lăng Tiêu quyết đoán bấm cò súng, mười hai đường ánh sáng cực mạnh quét về phía cơ giáp của Nhật Mộ khiến cho cả vùng sao trời như bừng sang. Tất cả các cơ giáp sĩ Liên Bang đều cảm thấy tầm mắt của mình luồng ánh sáng làm cho chói rát cả mắt, không thể mở mắt nhìn chuyện gì đang xảy ra.

Sau khi mười hai đường ánh sáng cực mạnh này biến mất thì tầm mắt của mọi người mới có thể khôi phục, lúc này, bọn họ đều đồng thời phát hiện, trong hàng ngũ thẳng tắp hồi nãy của đế quốc Nhật Mộ, có mười hai chỗ trống bỗng nhiên xuất hiện, trống vắng hoàn toàn không có bất cứ thứ tàn bụi nào.

Đây là đòn tấn công gì? Thật là đáng sợ! Tầm mắt mọi người lại trở về cơ giáp của Lăng Tiêu, lúc này mọi người mới phát hiện, cơ giáp Belief của Lăng Tiêu đã thay đổi dáng vẻ, sau lưng cơ giáp có mười hai chiếc cánh chim, mỗi cái cánh đẹp tuyệt vời như quyến rũ trái tim con người, làm cho bọn họ có ảo giác đang nhìn thấy thiên sứ.

Trên cánh chim lúc này đang ngưng kết một lớp năng lượng màu trắng, nó từ từ, từ từ sáng lên, thiếu chút nữa làm bỏng rát đôi mắt mọi người. Không chỉ như thế, một cổ năng lượng khổng lồ bắt đầu phát ra ở đỉnh cánh chim ……

Lúc này, mười hai đường cánh chim đồng thời điều chỉnh phương hướng, vẫn như cũ chỉ về phía cơ giáp của Nhật Mộ, chỉ là lúc này, hướng công kích đã hơi khác biệt.

Rất nhanh, mười hai đường tia sáng lại lần nữa phóng ra, chờ chùm tia sáng biến mất thì lại có mười hai khoảng trống xuất hiện.

Hai lần công kích vô cùng đơn giản điều có thể tiêu diệt gần hai ngàn cơ giáp của Nhật Mộ, tuy rằng đại bộ phận chỉ là cơ giáp trung cao cấp, nhưng cũng có không ít vương bài cơ giáp. Nhưng vô luận loại cơ giáp nào, đối mặt với loại công kích đáng sợ này, bọn họ hoàn toàn không có khả năng đánh trả

“Chết tiệt, nhất định phải giết Lăng Tiêu!” Nhìn thấy lực đánh cực kỳ đáng sợ của thần cấp sư sĩ Lăng Tiêu, tướng quân càng biết không thể để Lăng Tiêu tồn tại, nếu không đế quốc Nhật Mộ nhất định sẽ bị hủy diệt, “Tất cả chủ pháo của tinh hạm nhắm về phía Lăng Tiêu, đánh chết hắn cho tôi, nhất định phải xử lý Lăng Tiêu!”

Tướng quân rất rõ ràng, cho dù hôm nay bọn họ bị diệt toàn bộ ở chỗ này, thì chỉ cần có thể thành công đánh chết Lăng Tiêu, cái gì đều đáng giá. Vì đế quốc, hết thảy hy sinh đều là đáng giá.

“Không tốt, đối phương muốn đập nồi dìm thuyền.” Quân hạm của địch có dị động đương nhiên bị bộ chỉ huy của Liên Bang phát hiện, bọn họ có chút luống cuống, phải biết rằng chủ pháo của tinh hạm có uy lực cực kỳ khủng bố, cho dù mẫu hạm tinh tế chắc chắn đến thế nào cũng không ngăn được ba đường công kích của nó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.