Đại Tỷ Phế Vật Nghịch Thiên

Chương 79: Chương 79: Ai thắng ai thua (2)




Không phải nói Phượng Thiên Tuyết là phế vật vô năng sao?

Sao đột nhiên, không chỉ là mỹ nữ tuyệt sắc, lại là huyền thuật sư lợi hại như thế?

“Trời ạ, Phượng Thiên Tuyết vậy mà có huyền thuật!”.

“Ngươi không biết sao? Nàng là huyền thuật sư cấp bốn!”.

“Không nghĩ tới chỉ một vài ngày ngắn ngủn… Nàng tiến bộ dũng mãnh như vậy, chỉ là mặt nàng là ai chữa khỏi?”.

Lúc mọi người đương nghị luận, Phượng Thiên Tuyết đã đi tới phía trước Thượng Quan Nguyên, Thượng Quan Nguyên đã nói nhường Phượng Thiên Tuyết ba chiêu, cho nên hắn sẽ không ra tay cũng sẽ không đánh trả!

Thấy Phượng Thiên Tuyết hung mãnh tới, Thượng Quan Nguyên cũng vội vàng đem sở hữu linh khí triệu hồi, toàn thân lộ ra ánh sáng màu trắng bạc!

Nhưng đột nhiên bóng dáng Phượng Thiên Tuyết chợt lóe, biến mất ở phía trước hắn!

“Tốc độ thật nhanh!”.

“Oa, xem, Phượng Thiên Tuyết tới sau lưng Thượng Quan Nguyên rồi!”.

“Nguyên Nhi, cẩn thận!”.

Thượng Quan Tĩnh thấy thế thầm kêu không tốt, vội vàng nhắc nhở Thượng Quan Nguyên, đáng tiếc đã muộn, Phượng Thiên Tuyết tới sau lưng Thượng Quan Nguyên, một chân liền hung hăng đá Thượng Quan Nguyên!

Thượng Quan Nguyên kêu một tiếng trầm vang, té bên cạnh lôi đài, hắn chấn động, không nghĩ tới chính mình đã dùng hết toàn lực, vậy mà còn bị đá bay!

Đáng giận! Phượng Thiên Tuyết nhất định ẩn tàng thực lực rồi!

Dưới đài vang lên một trận ồn ào náo động!

Mỗi người đều khiếp sợ mà nhìn hết thảy.

Trước nay bọn họ tự nhiên không nghĩ tới, Phượng Thiên Tuyết không chỉ có khôi phục dung mạo, nàng cấp bốn còn đá bay Thượng Quan Nguyên cấp bảy!

Thượng Quan Nguyên chật vật xấu hổ nhảy dựng lên, nhìn chằm chằm Phượng Thiên Tuyết, thở phì phò.

Đối diện nữ tử tuy rằng đẹp như thiên tiên, nhưng cũng làm hắn xấu mặt như vậy!

“Phượng Thiên Tuyết! Ngươi lừa đảo! Chờ xem!”. Thượng Quan Nguyên oán hận nói, “Kim cương độc lập!”.

Hai chân Thượng Quan Nguyên tức khắc tràn ngập một cỗ khí lạnh, một trận linh khí mạnh mẽ hút hai chân hắn dính chặt ở trên lôi đài.

Lúc này đây, hắn cũng không cần lại lo lắng Phượng Thiên Tuyết đá hắn bay.

Thượng Quan Tĩnh và Sâm lão nhân ngồi trên đài, ánh mắt đồng thời âm trầm lên, không nghĩ tới Phượng Thiên Tuyết vậy mà lợi hại như vậy!

Sát khí, quấn ở hai mắt Thượng Quan Tĩnh, nhưng hắn biết, hiện tại cũng không phải thời cơ tốt để ra tay.

Tứ đại gia tộc, ở trước mọi người cần nói lý lẽ.

“Thế nào? Bị bổn tiểu thư một chân đá bay cảm giác ra sao? Còn nhường bổn tiểu thư ba chiêu, thật là trò cười!”. Phượng Thiên Tuyết lạnh lùng cười nói, trong mắt toàn là chán ghét.

Thượng Quan Nguyên chỉ cảm thấy trong lòng căng thẳng, vô cùng không cam lòng cả giận nói: “Lại đến đi!”.

Tiếp tục sao?

Phượng Thiên Tuyết cười lạnh, lúc này đây, nàng vẫn đá bay hắn như thường!

Cấp bảy đại viên mãn, dám tới so với nàng huyền giả đại viên mãn? Ha, thật là buồn cười!

“Tốt lắm, bổn tiểu thư khiến cho ngươi làm trò cười cho thiên hạ! Để cho mọi người xem xem, ngươi căn bản là không xứng đấu với bổn tiểu thư!”.

Ngươi khinh thường ta sao? Ta còn khinh thường ngươi đây!

“Bừa bãi! Ba chiêu qua đi, Thượng Quan Nguyên ta nhất định đánh bại ngươi!”. Mặt Thượng Quan Nguyên đỏ lên, vừa hận vừa giận!

Phượng Thiên Tuyết làm hắn xấu mặt như vậy, về sau hắn nhất định sẽ từ từ đòi lại!

Phượng Thiên Tuyết cười lạnh, thân ảnh lại nhoáng lên, nàng xuất hiện ở sau lưng Thượng Quan Nguyên, chính là nán lại ở phần lưng Thượng Quan Nguyên, nàng lại nháy mắt chuyển qua phía trước, chân ngọc đá qua, lại phịch một tiếng đá bay Thượng Quan Nguyên!

Tức khắc, toàn trường ồn ào náo động!

Mặt Thượng Quan Tĩnh vặn vẹo lên, không nghĩ tới nha đầu thúi kia vậy mà liên tục hai lần làmthượng Quan Nguyên xấu mặt!

Trong mắt Sâm lão nhân, hiện lên một tia lãnh quang, ngón tay bắn ra, một sợi linh khí mang theo độc phấn vọt tới Phượng Thiên Tuyết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.