Cực Võ

Chương 816: Chương 816: Ngũ đế trung nguyên?




Cơ Vô Song mạnh đến trình độ nào?, cái đáp án này chính nàng cũng không biết bởi nàng không có thời gian để đi tìm hiểu.

Cơ Vô Song thực sự rất vội, bản thân nàng chỉ sợ không đến kịp mà đón Dương Quá hơn nữa cũng rất sợ giữa đường nảy sinh biến cố nên vội tới Chung Nam Sơn, nếu không Cơ Vô Song cũng muốn đánh với Giác Viễn một trận.

Thứ duy nhất mà nàng biết là hiện tại nàng rất mạnh, như bản thể của nàng đã nói trên Đào Hoa Đảo, hiện tại bản thể của nàng căn bản đánh không lại nàng.

Tại sao Cơ Vô Song lại mạnh như vậy?, đáp án là bởi nàng mang theo “Bug”, đã thế còn là siêu “Bug“.

Con đường nàng đi đương nhiên là con đường của vũ sư vì vậy Cơ Vô Song phải ăn mặc làm sao cho có thể giải phóng toàn bộ đôi chân ra, phải để cho đôi chân trần không chịu chút cản trở nào khi thể hiện vũ khúc, nếu trước đây Vô Song thích dùng quyền đầu để nói chuyện thì hiện tại vũ khí của nàng là đôi chân này.

Một vũ sư không có đôi chân thì sao có thể làm vũ sư?.

Lại nói tới vũ sư, điểm mạnh nhất của vũ sư là khả năng kết nối với thiên địa, kết nối bản thân với môi trường xunh quanh, cái này thoạt nghe cũng không có gì thậm chí nàng cũng chỉ coi đây là một trong vô vàn thủ đoạn chiến đấu trong thiên hạ mà thôi bất quá một khi thực sự trở thành vũ sư thì nàng mới biết nàng trời sinh đã phải đi trên con đường này.

Cơ Vô Song hiện tại nắm giữ mị hoặc thể chất – Thương Thiên Thủ Hộ, đến cả thương thiên cũng thương tiếc nàng, yêu thương nàng, thế gian vạn vật đều bị mùi hương nhẹ dịu trên cơ thể nàng tác động, Vô Song như được hòa vào thương thiên thậm chí có thể mơ hồ cảm nhận những điều không ai cảm nhận được, trong đó có cả cảm giác của muông thú, của mọi sinh vật trên khắp thế gian này.

Thương Thiên Thủ Hộ là một trong các thiên phú kinh khủng nhất để tu luyện mị thuật nhưng mà chưa từng nghe tới thiên phú này hỗ trợ cho con đường chiến đấu, có lẽ Cơ Vô Song là trường hợp duy nhất nắm giữ thiên phú này mà còn một mực đi trên con đường võ đạo.

Ngay cả nàng trước đây cũng không cảm thấy Thương Thiên Thủ Hộ sẽ giúp gì cho mình nhưng mà chỉ có trở thành vũ sư thì mới biết thiên phú này bá đạo ra sao bởi vũ sư về mặt ý nghĩa chính là biến mình thành cầu nối, biến mình thành vật chứa của vạn vật trên thế gian mà biểu diễn ra cái hồn của nó, mượn lực lượng thiên địa, mượn lực lượng của vạn vật trên thế gian đưa vào vũ khúc của chính mình.

Việc mượn lực lượng của một vũ sư liên quan rất nhiều tới khả năng kết nối của vũ sư với thiên địa vạn vật hay cũng có thể tạm gọi là thương thiên.

Bọn họ giống như một đứa cháu họ hàng xa của thương thiên đến “vay mượn” vậy còn Cơ Vô Song... nàng như một đứa con gái về với vòng tay cha mẹ vậy, đây đã không còn là “vay mượn” mà phải dùng từ “cho” hoặc “ tặng” thì mới đúng, cha mẹ nào lại đi tính toán với con đẻ đây?.

Vấn đề thứ hai chính là thể chất của Vô Song, nàng là Tiên Thiên Liên Ngẫu thành hình, là tiên vật giữa nhân gian, nếu như Thương Thiên Thủ Hộ liên quan đến “hồn” thì thể chất của Vô Song chính là xác.

Thiên địa vạn vật, thương thiên đại đạo là hồn, vũ sư là xác, lấy xác mượn hồn mà tạo ra uy lực.

Vũ sư bình thường tự coi mình là một cái xác, một cái phàm thể, bọn họ có thể mượn bao nhiêu lực lượng vậy phải xem “hồn” nhưng lực lượng đó chạy vào cơ thể thì giữ lại được bao nhiêu?, đây là vấn đề của “xác“.

Hồn của Vô Song là hồn tốt nhất, nàng có thể “lấy” được nhiều lực lượng nhất.

Xác của Vô Song cũng là bình chứa tốt nhất, không phải phàm thể mà là tiên thể, nàng có thể “giữ” được nhiều lực lượng nhất.

Toàn bộ lịch sử, trong tất cả những vũ sư khắp kim cổ có lẽ cũng chẳng thể nào tìm ra yêu nghiệt như Vô Song.

_ _ __ _ _ __ _ _ _

Bàn về thân thể thì Cơ Vô Song cũng chỉ ngang ngửa so với Kim Luân nhưng vì nàng không có Long Tượng Khí bá đạo như Kim Luân nên nếu thật sự quyết đấu nàng sẽ chịu rất nhiều bất lợi thậm chí khả năng thua là rất lớn.

Công tâm mà nói, Cơ Vô Song nếu chỉ dừng ở trình độ trước đây giỏi lắm cũng chỉ hòa được Quách Tĩnh cùng Kim Luân bởi trừ thân thể ra Vô Song cũng chẳng còn gì để dựa vào, chỉ dùng thân thể nào thắng nổi Kim Luân, chỉ dùng sự cương mãnh cũng chẳng phá được Không Minh Quyền của Quách Tĩnh.

Hiện tại thì đã rất khác, nàng hai tay chắp về phía sau, chân trái đứng thẳng, mũi chân phải khẽ kiễng lên đồng thời lúc này Kim Luân có thể thấy một luồng khí trắng nhạt bắt đầu xuất hiện trên chân phải Vô Song.

Kim Luân cùng Quách Tĩnh đều là bậc đại cao thủ, đều có thể cảm giác được thiên địa đang thay đổi, toàn bộ hậu sơn Chung Nam đang thay đổi, lấy bản thân Vô Song là trung tâm, nàng như đang điên cuồng hấp thụ, điên cuồng kéo một loại lực lượng kì dị từ khắp Chung Nam Sơn về phía mình vậy.

Loại lực lượng kia rõ ràng không phải thiên địa linh khí mà ngày thường võ giả hấp thụ, nó là một loại lực lượng kỳ ảo mà các vũ sư gọi là hồn.

Cỏ cây có hồn, vạn vật đều có hồn, vũ sư là những người sử dụng hồn, mượn cái hồn đó nhập vào vũ khúc của chính mình.

Vô Song lúc này đúng là đang mượn hồn, nàng dùng hồn của cả núi Chung Nam.

Thứ “hồn” kia vô hình vô ảnh, chỉ có thể cảm nhận bằng giác quan thứ sáu, chỉ có thể đại khái biết được nó tồn tại, nhưng không thể nhìn ra, không thể phát hiện, mãi cho đến khi hồn tập trung ở chân phải Vô Song thì mới dần dần hiện hình, trở thành một loại khí màu trắng đơn thuần, một loại khí như mang theo sinh mệnh, như mang theo hơi thở của sự sống vậy.

Vũ sư đã biến mất trong dòng chảy thế giới cả hơn trăm năm, thời điểm này cho dù một vũ sư xuất hiện ở Thiên Trúc cũng rất khó nhìn ra chứ đừng nói là ở Trung Nguyên, bản thân Kim Luân cùng Quách Tĩnh quả thật không thể hiểu được việc gì xảy ra nhưng mà sự thay đổi trên người Vô Song lại rất rõ ràng.

Vô Song xuất hiện, không có lực lượng mà cũng chẳng có khí tức, nói Vô Song là đại mỹ nhân thì rất nhiều người tin nhưng nói Vô Song là đại cao thủ thì không tuy nhiên theo cái khí trắng kia lượn lờ bao bọc lấy chân phải của nàng thì Vô Song rốt cuộc cũng có khí tức, khí thế của Vô Song bỗng trở nên to lớn hơn, gần như là một cỗ đại thế hòa với toàn bộ núi Chung Nam vậy.

Nhìn Vô Song, Kim Luân một lần nữa xuất hiện thoái ý nhưng mà lần này thật sự có chút không cam tâm.

Kim Luân sẽ không thể ma hóa khi có quá nhiều người thế này được nhưng Kim Luân thực sự muốn chiến cùng Vô Song một trận, thật sự rất muốn tiến vào trạng thái ma hóa, hắn muốn xem vị Nữ Đế ở Chung Nam Sơn này rốt cuộc là thần thánh phương nào, rốt cuộc mạnh đến trình độ nào.

Kim Luân là bậc đại cao thủ nơi Bắc Cương hơn nữa còn là một trong Thất Đế Tử của Đế Thích Thiên đồng thời là quốc sư Mông Cổ, Kim Luân có thể biết rất nhiều việc.

Thế giới này không rõ có phải trùng hợp hay không đều có một loại danh xưng gọi là Ngũ Đế.

Trung Nguyên Ngũ Đế, Bắc Cương Ngũ Đế, Tây Vực Ngũ Đế, thậm chí còn có cả Đông Hải Ngũ Đế, về phần Nam Lĩnh có Ngũ Đế hay không trái lại Kim Luân không quá rõ ràng.

Ngũ Đế là một loại danh xưng, là một loại địa vị để chỉ năm nhân vật mạnh nhất tồn tại trong một khu vực.

Thiên hạ được chia thành năm phần, bao gồm Tây Vực – Trung Nguyên – Bắc Cương – Đông Hải – Nam Lĩnh trong đó Tây Vực – Trung Nguyên – Bắc Cương được cộng đồng công nhận là ba khu vực mạnh nhất, có nhiều đế vị nhất.

Trung Nguyên cùng Bắc Cương có thể không nhắc tới nữa còn Tây Vực thì khá đặc biệt, Tây Vực Bách Quốc chiến loạn vô cùng nhưng mà cũng vì chiến loạn liên miên mà dân phong của Tây Vực rất hung hãn, đặc biệt khi nói tới Tây Vực người ta sẽ không chỉ biết tới Bách Quốc, biết tới hàng trăm tiểu quốc ở Tây Vực mà còn phải lưu ý hai quốc gia, một là Ba Tư một là Thiên Trúc, đây là hai lão đại của Tây Vực.

Dĩ nhiên công bằng mà nói Thiên Trúc cũng không thuộc về Tây Vực, Thiên Trúc gần như là một khối đại lục nằm giữa Tây Vực cùng Nam Lĩnh vậy, võ lâm của Thiên Trúc rất mạnh, việc gắn Thiên Trúc vào phạm vi Tây Vực là lý do chính để thiên hạ cộng đồng công nhận Tây Vực có lực lượng cao thủ đông đảo không kém Trung Nguyên cùng Bắc Cương.

Ở cái địa vị của Kim Luân thì hắn đã biết rất nhiều cao thủ đế vị trong khắp thiên hạ, có lẽ ngoại trừ Nam Lĩnh thần bí nhất ra thì rất ít đế vị cao thủ tồn tại mà Kim Luân chưa nghe danh.

Trung Nguyên là đối trọng lớn nhất của Bắc Cương đương nhiên Kim Luân phải nắm rõ nhất khu vực Trung Nguyên, phải hiểu rõ nhất cao thủ tại Trung Nguyên.

Trung Nguyên đương nhiên phải có Ngũ Đế, rất nhiều năm trước Ngũ Đế của Trung Nguyên bao gồm Quỳ Hoa Lão Tổ, Tiêu Dao Tử, Vô Danh Thần Tăng, Hoàng Thái Sư, Độc Cô Cầu Bại, đây cơ hồ được toàn bộ các khu vực khác công nhận nhưng thời gian qua đi võ lâm Trung Nguyên có rất nhiều biến động.

Vô Danh Thần Tăng cùng Hoàng Thái Sư đương nhiên vẫn còn hoạt động, hai vị này chắc chắn vẫn sẽ trong mâm Ngũ Đế của Trung Nguyên.

Quỳ Hoa Lão Tổ, Tiêu Dao Tử cùng Độc Cô Cầu Bại đều đã tạ thế, Ngũ Đế Trung Nguyên đùng cái liền thiếu mất 3 người.

Đương nhiên sẽ không một ai tính Trương Tam Phong vào cái vị trí trống kia, Trường Sinh Chân Nhân từ lâu được công nhận là siêu thoát thế nhân, là thiên hạ đệ nhất cường giả, trên đời chỉ có ông một mình một cõi, nào có đạo lý ngang bằng với ai?, ngay cả trong mắt Kim Luân thì cũng chỉ có ân sư mới có thể sánh ngang với Trương Tam Phong, ngoài ân sư ra thiên hạ này không ai có tư cách mang ra so sánh với Trường Sinh Chân Nhân.

Câu hỏi đặt ra là trong ba vị trí trống kia sẽ thay ai vào?.

Trong ba vị trí trống kia, một người là Cửu Dương Thần Tăng nơi Nam Thiếu Lâm, một người là Đoàn Hoàng Gia nơi Đại Lý bất quá người cuối cùng là ai?, đây là một vấn đề cần giải đáp bởi Kim Luân tìm không ra.

Đế vị ở Trung Nguyên chắc chắn không ít nhưng mà để ngồi vào cái vị trí kia thì không dễ chút nào, trước khi đến Trung Nguyên làm nhiệm vụ thậm chí Kim Luân đã lọc ra cả một bảng danh sách cường giả Trung Nguyên nhưng mà vẫn khó có thể bỏ ai thêm ai vào cái ghết trống cuối cùng kia.

Ví dụ Kim Luân nghe nói tại Tử Ngọc Sơn có một vị cường nhân gọi là Vô Hà Tử, là em ruột của Tiêu Dao Tử năm xưa, hai người cộng đồng sáng tạo Tiêu Dao Phái, Tiêu Dao Tử tạ thế nhưng em ruột của hắn vẫn còn, Vô Hà Tử chẳng nhẽ không thể tiếp bước anh mình ngồi vào vị trí kia?, nên nhớ Vô Hà Tử sống lâu hơn Tiêu Dao Tử ngót 40 năm, thiên tư có thể không bằng, chiến lực có thể không bằng nhưng tưng đấy thời gian sao không đủ bù đắp?.

Lại ví dụ như tại Võ Đang Sơn có một kẻ gọi là Thiên Thánh, Thiên Thánh nổi danh rất sớm nhưng mà cũng rất nhanh biến mất khỏi tầm mắt thế nhân, nghe nói là bế tử quan hòng đột phá đế vị nhưng mà đại đệ tử của Trương Tam Phong thì sao Kim Luân dám coi thường?, trong mắt Kim Luân thì thực lực của Thiên Thánh tuyệt đối rất kinh khủng chỉ là vì lý do gì đó hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt thế nhân mà thôi.

Trong đầu Kim Luân thật sự rất tò mò với vị trí cuối cùng trong Ngũ Đế kia bất quá hiện tại nhân tuyển ngồi vào vị trí cuối cùng của Kim Luân lại thêm một người, chính là vị nữ đế họ Cơ ở trước mặt mình hiện tại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.