Cực Võ

Chương 812: Chương 812: Không đề




Quách Tĩnh cùng Kim Luân thực sự đều đã siêu phàm khỏi phạm trù võ giả, tại thời điểm này tuổi tác của Kim Luân cùng Quách Tĩnh cũng không lệch nhau là bao đồng thời ngay cả thực lực cũng tương đương, đều là cấp bậc chuẩn đế.

Nguyên nhân tại sao Quách Tĩnh lại mạnh đột biến như vậy?, nguyên nhân này Vô Song vẫn chưa tìm ra nhưng Vô Song có thể tạm thời đoán được, Vô Song hoài nghi ngoại trừ đám người Thất Quái cùng Hồng Thất Công ra thì Quách Tĩnh có một vị sư phụ khác là Hoàng Thường hoặc ít nhất Quách Tĩnh đi lại đủ gần với Hoàng Thái Sư.

Về phía Kim Luân thì không cần nói, hắn là một trong Thất Đế Tử của Đế Thích Thiên, dĩ nhiên mạnh vượt xa khỏi thởi điểm nguyên tác, chỉ cần bằng chân tài thực học bản thân Kim Luân cũng đủ sức đánh chết Tử La Lan trong trạng thái ma hóa, hai bên cách biệt như trời với đất vậy.

Kim Luân cùng Quách Tĩnh chiến đấu, chiêu đầu tiên liền đã giống với nguyên tác nhưng từ chiêu thứ hai đi thì không.

Kim Luân thì vẫn cứ là Kim Luân, lấy lực chứng đạo, lấy lực phá pháp nhưng mà Quách Tĩnh thì không giống với nguyên tác lắm bởi Quách Tĩnh đang sử dụng Không Minh Quyền, một loại chí âm chí nhu quyền pháp đánh với Kim Luân.

Bản thân Quách Tĩnh nói tốt thì là người kiên nghị nhưng nói xấu thì là người cố chấp, Quách Tĩnh lần này tới Toàn Chân Giáo vậy đương nhiên coi mình là nửa Toàn Chân đệ tử, vậy phải dùng Không Minh Quyền chiến đấu với Kim Luân.

Không Minh Quyền của Quách Tĩnh thì chưa đạt được đến cái đẳng cấp của Vương Trùng Dương tại thế giới kia, chưa thể tạo thành Vực của riêng mình nhưng quyền ý cùng quyền khí đã cực hùng hậu, thêm vào Song Thủ Hổ Bác Thuật thì cho dù Vương Trùng Dương dưới tình trạng không mở ra “Vực” thì quyền thuật vẫn không sánh bằng Quách Tĩnh.

Không Minh Quyền cộng thâm Song Thủ Hổ Bác vốn là một cặp trời sinh, quyền ra như thác đổ, quyền quyền nối đau mà đến, càng đánh càng mạnh, càng đánh uy thế càng cường.

Khi Quách Tĩnh đối chọi với Kim Luân, rất hiển nhiên Kim Luân lập tức lộ ra xu thế hạ phong bởi quyền của Kim Luân uy lực vô cùng nhưng đánh vào Không Minh Quyền chí âm chí nhu của Quách Tĩnh thì như người đấm vào mặt nước, chung quy có lực nhưng không thể phát, quyền xuất ra 10 phần thường thường chỉ có 7 phần vừa ý.

Hai người tính cách đều giống nhau, đều thích cận thân chiến đấu, hơn nữa trình độ vượt xa nhân thế, chỉ trong chớp mắt hai bên đã giao thủ với nhau hơn trăm quyền nhưng mà cho dù là loại người như Hoắc Đô cùng Đạt Nhĩ Ba lúc này cũng nhìn ra sư phụ của mình có chút chật vật.

Tình hình trận chiến rất quỷ dị, một bên là đoàn hơn hai mươi người, một bên là Quách Tĩnh độc thân mà đến nhưng mà đội ngũ hơn hai mươi người sau lưng Kim Luân đã phải chạy thật xa ra khỏi vị trí của sư phụ bởi kình phong trên người Kim Luân quá mức khủng bố.

Kim Luân luyện Long Tượng Bàn Nhược Công hơn nữa hắn đã luyện tới tầng 11 đỉnh phong, chỉ cần đột phá tầng 12 chỉ sợ hắn sẽ sánh ngang với Long Tượng Cổ Phật tại thế giới kia, nếu đột phá tới tầng 13 hắn chính là nhân vật sánh ngang với Ngũ Đế Trung Nguyên, tất nhiên Kim Luân có thật sự làm được không thì lại là một việc khác.

Kim Luân luyện Long Tượng Bàn Nhược Công tới cảnh giới xưa nay hiếm, gần như chỉ có một mình hắn có thể đi xa đến mức này trên con đường luyện thể, khi Kim Luân vận công thì Long Tương Khí lập tức từ cơ thể hắn sinh ra, Long Tượng Khí mang theo sắc bạc mờ mờ bao quanh người Kim Luân, nó sẽ như mộ lưỡi cưa cắt qua bất cứ vật gì trong phạm vi công kích của Kim Luân.

Long Tượng Bàn Nhược Công thật sự rất biến thái bởi vì lúc này Kim Luân chẳng khác gì đang mơ ra một “vực” của riêng mình cả, cái Long Tượng Khí vô biên vô hạn sinh ra trên người hắn chẳng khác gì kiếm khí tồn tại trong Kiếm Vực, khác biệt duy nhất là phạm vi ảnh hưởng của nó mà thôi.

Mở ra Long Tượng Bàn Nhược Công, Kim Luân cận thân chiến đấu gần như vô địch, giống với một đầu dã tượng lao về phía trước, bất cứ vật gì lại gần hắn đều bị đánh bay đi, mỗi quyền của Kim Luân đánh xuống lại mang theo vạn cân cự lực, quyền có thể rời non, quyền có thể lấp biển.

Lực quyền của Kim Luân là không phải bàn cãi, khí thế của Kim Luân như rồng như hổ nhưng mà ở phía ngược lại, Quách Tĩnh một mực có thể quyết đấu với Kim Luân hơn nữa trên người Quách Tĩnh gần như không có bất cứ một dư kình ba động nào, nếu quanh người Kim Luân có thể gọi là “kinh đào hải lãng” thì bản thân Quách Tĩnh chính là “trời yên biển lặng”, kỳ dị vô cùng.

Nếu chỉ từ khí thế mà nói đương nhiên sẽ cảm thấy Kim Luân áp đảo Quách Tĩnh nhưng mà hai người đại chiến trăm quyền nhưng Kim Luân lại chưa thể tiến lên một bước, hai người cứ thế tự kiềm chân nhau hơn nữa khí kình khủng khiếp của Long Tượng Bàn Nhược Công cứ đánh vào người Quách Tĩnh thì lại như đá chìm đáy biển, biến mất vô ảnh vô tung.

Đây chính là chỗ lợi hại của Không Minh Quyền, quyền pháp chí âm chí nhu trong thiên hạ như tạo thành một tấm màng vô hình, giúp “nhu” hóa mọi loại lực lượng tiến vào phạm vi khí tràng của Quách Tĩnh, Long Tượng Bàn Nhược Công của Kim Luân thực sự rất bị Không Minh Quyền áp chế.

Khi đấu với Vô Song, quyền ảnh của Quách Tĩnh xuất hiện như mưa, khí thế liên miên bất tuyệt đấy là vì Quách Tĩnh nhất định phải khắc chế Vô Song, phải giảm tối đa không gian hoạt động của Vô Song, nếu không Quách Tĩnh biết mình nhất định không theo kịp tốc độ của Vô Song mà sẽ rơi xuống hạ phong.

Đấu với Vô Song thì đánh theo dạng khắc chế Vô Song, đấu với Kim Luân thì lại đánh theo dạng khắc chế Kim Luân, một bộ Không Minh Quyền này được Quách Tĩnh sử dụng đến mức tùy tâm sử dục, lô hỏa thuần thanh, dĩ nhiên Quách Tĩnh có thể làm được một bước này thì Không Minh Quyền còn chưa đủ, vấn đề là Quách Tĩnh có Song Thủ Hổ Bác, như đã nói Song Thủ Hổ Bác đi cùng Không Minh Quyền chính là tuyệt phối, nó thậm chí sánh ngang với bộ đôi tuyệt học của Tiêu Dao là Bắc Minh Thần Công cùng Tiểu Vô Tướng Công.

Khí kình từ người Kim Luân phát ra bao nhiêu đều cứ bị Quách Tĩnh hóa giải bấy nhiêu có điều hiện tại Quách Tĩnh cũng có chút nhăn lông mày lại.

Kim Luân là bậc đại nhân vật của võ lâm Bắc Cương cùng triều đình Mông Cổ, nhân vật như Kim Luân sao có thể không nhìn ra mình đang ở thế dưới trong cuộc so đấu quyền thuật này?, ấy vậy mà Kim Luân vẫn cứ cố chấp dùng Long Tượng Bàn Nhược Công, cố chấp lấy công bù thù, một đường một phá Không Minh Quyền của Quách Tĩnh.

Quan trọng nhất là Quách Tĩnh nhìn thấy khuôn mặt của Kim Luân, trên khuôn mặt của Kim Luân không có một tia lo lắng.

Kim Luân quả thật không lo lắng, cho dù hắn có chút bất ngờ với Không Minh Quyền của Quách Tĩnh nhưng mà Không Minh Quyền ngay cả có thể ép được Long Tượng Bàn Nhược Công thì Kim Luân cũng không sợ bởi Long Tượng Bàn Nhược Công không chỉ mạnh về uy lực mà còn “trâu bò” vô cùng, tức là cho dù Kim Luân đánh không lại Quách Tĩnh, cho dù nhìn quyền thuật của Quách Tĩnh khắc chế Kim Luân nhưng vì Quách Tĩnh phải dùng một lượng năng lực rất lớn từ Không Minh Quyền hóa giải khí kình do Kim Luân sản sinh ra dẫn tới Không Minh Quyền của Quách Tĩnh cũng không có được uy lực kinh khủng như lúc đánh với Vô Song, uy lực cỡ này không gây tổn thương cho cơ thể Kim Luân được.

Kim Luân đang muốn xem, Quách Tĩnh có thể chịu được bao lâu, là ngàn chiêu, hai ngàn chiêu, ba ngàn chiêu, năm ngàn chiêu hay lâu hơn nữa?, Kim Luân đều sẵn sàng tiếp.

Trong Thất Đế Tử của Đế Thích Thiên thực sự không ai nguyện ý luận bàn với Kim Luân bởi kẻ này không phải chỉ là bậc võ si hàng đầu Bắc Cương mà còn là nhân vật trâu bò nhất Bắc Cương, sức bền, sức chịu đựng, khả năng phòng ngự của cơ thể Kim Luân đều đã rèn luyện đến mức biến thái.

Luyện thể cường giả vốn không phải xem nắm đấm to bao nhiêu mà phải xem thân thể biến thái bao nhiêu, Long Tượng Bàn Nhược Công tầng 11 đã đúc cho Kim Luân một thân thể không phải của con người.

Hai người đấu với nhau, không có hoa chiêu mà càng khinh thường hoa chiêu, Kim Luân chỉ công không thủ hơn nữa hắn còn không thèm lấy công bù thủ, cứ như vậy dùng thân thể ngạnh kháng Không Minh Quyền của Quách Tĩnh, Quách Tĩnh đánh vào người Kim Luân hai quyền thì hắn cũng đánh lại Quách Tĩnh hai quyền, khí thế chiến đấu của hai bên bắt đầu càng ngày càng trở nên lăng lệ.

Một điều chết người nữa là, trong hai người Quách Tĩnh cùng Kim Luân không một ai muốn lùi lại nửa bước, bởi cả hai đánh đến cái trình độ này chỉ cần một phương lùi lại vậy phương kia tất có thể thu tay, tất có thể vỗ ngực tự xưng là mình chiếm thế thượng phong.

Kim Luân có thân thể biến thái vô cùng, một thân thể không phải của con người nhưng mà Quách Tĩnh đã luyện Cửu Âm Chân Kinh hơn hai chục năm, tinh hoa của Cửu Âm Chân Kinh đã nắm rõ mồn một, bằng vào Cửu Âm Chân Lực liên tục chuyển động trong thể nội, bằng vào Liệu Thương Thiên liên tục tự động chữa trị thương thế, Quách Tĩnh quả có vốn tiếp tục đấu cùng Kim Luân.

Trận chiến này liền biến thành một trận chiến đọ sức bền, người nào có thể chịu được lâu hơn vậy người đó tất thắng, loại chiến đấu này thực sự rất nguy hiểm bởi cả hai đều không muốn lùi thậm chí đều gần như đại diện cho quốc gia mà chiến, cứ như hai con trâu húc nhau đến chết vậy, hoặc là một người tự động rút lui hoặc là đánh đến mức một trong hai người không có cách nào đứng lên được nữa.

Tình hình chiến trận hiện tại gần như chỉ có thể chấm dứt nếu một người nhận thua hoặc có bên thứ ba xen vào nhưng mà ở đây ai có thể xen vào mà ngăn cản hai con trâu đầm này?.

Lúc này Khưu Xử Cơ rốt cuộc cũng đã đến nơi, nhưng mà Khưu Xử Cơ căn bản không có cách nào chen chân vào được, đừng nhìn phía Quách Tĩnh không có kình lực tràn ra ngoài nhưng chỉ cần Khưu Xử Cơ tiến vào vòng chiến của hai người chỉ sợ lập tức bị đánh bật ra ngoài, nhẹ thì gãy xương trọng thương, nặng thậm chí có thể mất mạng.

Khưu Xử Cơ lúc này cũng đã đột phá cấp bậc ngũ tuyệt nhưng mà chiến lực của hắn cũng chỉ rơi vào khoảng nhị tinh tới tam tinh, đến gần trận chiến của những kẻ có khả năng “sát đế” thì gần như nắm chắc cái chết.

Khưu Xử Cơ đã như vậy thì Hoắc Đô cùng Đạt Nhĩ Ba lại càng không có tư cách.

Dĩ nhiên nơi này thật sự có người có tư cách hơn nữa người này còn đang hứng thú đánh giá trận chiến.

Vô Song ở trong Cổ Mộ, từ một nơi bí mật đang quan sát trận chiến giữa Kim Luân cùng Quách Tĩnh, Cổ Mộ vốn là nơi để Vương Trùng Dương chống lại quân Kim, là hậu phương cuối cùng của Vương Trùng Dương trong kháng chiến chống Kim, một nơi như vậy sao lại không thể có cách quan sát tình hình bên ngoài đây?, nếu không thể quan sát tình hình bên ngòa thì lấy cái gì làm hậu phương cuối cùng?, chẳng nhẽ chui vào trong Cổ Mộ liền trở thành ba ba trong rọ đợi người tới giết?.

Lại nói tới Vô Song, bản thân Vô Song đang đánh giá Kim Luân cùng Quách Tĩnh hay cụ thể là Kim Luân, không phải vì Vô Song muốn giữ cảm giác thần bí, cảm giác cao nhân mà không xuất hiện mà bởi vì Vô Song đang nhìn Kim Luân xử Long Tượng Bàn Nhược Công tầng 11 đỉnh phong.

Long Tượng Bàn Nhược Công của Vô Song còn đang cố gắng đột phá tầng 8 mà nay thấy một người sử dụng tầng 11 đỉnh phong thì Vô Song sao có thể không quan sát, không nhìn một chút?, quả thật nhìn Kim Luân ra tay, nhìn Kim Luân vận Long Tượng Khí có thể cho Vô Song rất nhiều kinh nghiệm, Vô Song thậm chí tin tưởng nếu có thể quan sát thêm một đoạn thời gian chỉ sợ nàng có thể thật sự đột phá Long Tượng tầng 8.

Vô Song cũng hiểu mình không thể quan sát quá lâu mà không xuất hiện nữa bởi Vô Song cũng nhìn ra tình hình trận đấu này.

Trận chiến này tính ra sẽ là thế hòa, đánh kiểu gì cũng sẽ là hòa, Kim Luân chắc chắn có rất nhiều bài chưa lật còn Quách Tĩnh thì chưa bao giờ là kẻ có thể dễ đối phó cả, quân bài của Quách Tĩnh cũng còn rất nhiều tuy nhiên Quách Tĩnh thì không thể ma hóa còn Kim Luân có thể.

Tử La Lan là người yếu nhất trong Thất Đế Tử còn có thể ma hóa thì Kim Luân sao không thể ma hóa?.

Nơi này đồng không mông quạnh không có ai, chỉ có Quách Tĩnh cùng Khưu Xử Cơ là người ngoài, chỉ cần Kim Luân cùng Quách Tĩnh đánh đến mức chân lực hao mòn sau đó Kim Luân trực tiếp ma hóa thì Quách Tĩnh có khả năng mất cả mạng sống.

Đây mới là quân bài chưa lật lớn nhất của Kim Luân, từ đầu đến cuối Kim Luân không có ý định luận bàn hay so đấu với Quách Tĩnh, Kim Luân là muốn giết Quách Tĩnh.

Thở dài một hơi, rốt cuộc Vô Song quay đầu mỉm cười với Tiểu Long Nữ mà nói.

“Long nhi, gẩy đàn đuổi khách thôi, đám người này ồn ào đến đây đủ rồi “.

Tiểu Long Nữ một bên quan sát trận đấu đã lâu, nàng đương nhiên cũng như Vô Song 6 năm trước căn bản không thể nhìn rõ trận chiến nhưng mà nàng có thể cảm khí được Quách Tĩnh cùng Kim Luân chiến đấu, nhìn hai bậc chuẩn đế sinh tử quyết đấu quả thật có thể cho nàng rất nhiều lợi ích, chí ít vượt xa Vô Song tại thời điểm 6 năm trước, dù sao hiện tại nàng mạnh hơn Vô Song khi đó nhiều, chưa kể nàng còn đang học và nghiên cửu Độc Cô Cửu Kiếm, nhìn vào chiêu thức của Kim Luân cùng Quách Tĩnh nàng dĩ nhiên càng phải có cảm ngộ.

Đang nhắm mắt cảm khí theo cách sư phụ dạy, nàng đột nhiên nghe sư phụ nói liền mở mắt ra, ngoan ngoãn gật đầu với Vô Song.

“Vâng thư sư phụ “.

Lúc này quả thật cũng nên đuổi khách hay đúng hơn nhìn Kim Luân cùng Quách Tĩnh bản thân Cơ Vô Song cũng cảm thấy nóng người, không phải với Quách Tĩnh mà là với Kim Luân, Cơ Vô Song rất muốn xem Kim Luân ma hóa xong thì sẽ là cái dạng gì?.

_ _ _ __ _ _ __

P/S: Chương chỉ có tác dụng không bị -exp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.