Công Chúa Có Độc Yếu Hưu Phu

Chương 159: Chương 159: Muốn cướp nam nhân của nàng?




Thần Tịch không cho là đúng, thổ huyết cũng rất cực khổ đi, đáng tiếc là Hứa Phi Sương không có biện pháp giải trừ cổ độc tỏng cơ thể nàng, mà độc của nàng, tựa hồ không hề phát tác, giống như bị cái gì bao lấy, không thể xâm nhập.

Nếu không phải Hoàng Phủ Cảnh Hạo nói, nàng thật sự không có phát giác trong cơ thể có cổ tồn tại.

Loại viễn cổ vu thuật này thật là có chút vượt khoa học, bất quá, cũng không kỳ quái, thân thể nàng không phải cũng không phù hợp với khoa học sao?

Ách nan độc thể.

Trời sinh có thể tái tạo độc trong thân thể.

“Công chúa, Quỷ y cũng không nhất định có thể giải, năm năm trước ta đã đi tìm hắn, chỉ không biết bây giờ hắn có tiến bộ hay không.” Hoàng Phủ Cảnh Hạo nói điểm ấy cũng nhịn không được lo lắng đứng lên.

Thần Tịch mỉm cười, “Không ngại, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, không cần lo lắng. Bất quá, trong cơ thể ta tồn tại loại cổ độc nào?”

“Tử mẫu cổ, loại cổ độc này phụ thuộc vào người mang mẫu cổ, lợi dụng tiếng sáo làm cho tử cổ trên người đối phương quấy phá không ngừng, tim đau thắt không chịu nổi; Nếu mẫu cổ tử vong, tử cổ cũng sẽ đi theo nổ tan xác mà chết, người bị hạ tử cổ cũng bị trúng độc tỏng cơ thể tử cổ mà chết.”

“Thì ra là thế, chẳng phải không những ta không thể giết, còn phải cầu nguyện đại công chúa còn sống, bằng không có chết cũng mang theo mạng của ta?”

“Đúng vậy.” Chính là điểm ấy mới làm cho hắn càng oán hận, phương pháp này của đại công chúa quá âm độc!

“Ai, đợi chút đi, nhìn xem Bắc Đường có thể hay không đem Quỷ y thỉnh trở về.”

Hoàng Phủ Cảnh Hạo nhìn nàng một cái, tự tin nói: “Hội, ta đã dùng bồ câu đưa tin, quỷ y cho dù không cho Bắc Đường Liên Vân mặt mũi, cũng sẽ phải xem mặt mũi của ta. Chính là, Công chúa người thật sự muốn lưu Bắc Đường Liên Vân sao?”

“Hắn nói muốn ta phụ trách đâu!”

“Vậy Bắc Đường Quân Liên làm sao bây giờ?”

“Hắn , tùy tiện a, ngày trước không phải nói có thể cho hắn tự do sao?”

Tự do? Nàng tựa hồ cũng nói sẽ cho những người khác tự do đâu, chẳng lẽ cuối cùng nàng không lưu lại ai sao? Hoàng Phủ Cảnh Hạo tâm tư bắt đầu rối loạn, nàng thật sự thay đổi nhiều lắm. Hắn đã không còn tin tưởng chính mình có thể ảnh hưởng đến quyết định của nàng.

Nhanh chóng ổn định xong, lại sắp xếp mọi người ai vào việc đó, Thần Tịch phái Hoàng Phủ Cảnh Hạo đi giúp Vân Thanh Ngân. Đã xã định hắn không phải người của Đại Công chúa, ở Hi thành có rất nhiều chuyện cần hắn giải quyết, chuyện ở quân doanh cũng vậy.

Dù sao hắn cũng có tài, không cần lãng phí, có thể dùng liền dùng.

Mà mấy hôm nay, Thị Cầm cùng Thị Kiếm đều an an ổn ổn ở trong viện của Thần Tịch làm việc vặt, thoạt nhìn rất thành thực, không câu nệ nói cười, Linh Nhi phân phó chuyện gì đều làm theo.

Về phần Lưu Lan Phượng lại càng thêm tẫn trách, tận tụy quản lí những công việc trong viện, không thể không nói, bọn họ làm việc rất hiệu quả.

Cứ chậm rì rì như vậy mà qua mười ngày, nháy mắt liền còn năm ngà nữa tới đại hôn, Bắc Đường Liên Vân rốt cục cũng mang người trở về.

Có điều người đến không phải Quỷ Y mà là nữ đồ đệ của Quỷ Y- Hồng Liên

Nàng mang đến tin tức chính là Quỷ y không có cách nào cứu trị, bất quá còn tại nghiên cứu triền tâm giải pháp, muốn Thần Tịch nhiều thêm ít ngày.

Thần Tịch nhìn trước tiểu mỹ nữ mắt.“Cư nhiên là thế, Hồng Liên cô nương để cho Bắc Đường đem lời truyền lại là được rồi, như thế nào còn phải tự mình phiền toái tới đây.”

Hồng Liên có chút kiêu căng, thời điểm nhìn về phía Hoàng Phủ Cảnh Hạo ánh mắt chỉ còn ôn nhu, “Ta tới là phụng mệnh sư phụ đến cùng công chúa thương lượng một việc.”

“Sự tình gì?”

“Sư phụ ta nói qua, vài năm trước hắn giúp Hoàng Phủ tướng quân một việc, lúc ấy Hoàng Phủ tướng quân đáp ứng ngày sau sẽ giúp sư phụ làm một chuyện, không biết bây giờ lời hứa có còn không?”

Thần Tịch ánh mắt hơi hơi trầm xuống, nàng kỳ thật thực chán ghét không có làm ra thành tích còn dám xả cao khí dương nhân, “Nói xem, nếu Cảnh Hạo có thể làm được, ta tin tưởng hắn sẽ làm.”

Hồng Liên nhìn Hoàng Phủ Cảnh Hạo mặt hơi hơi đỏ lên, “Sư phụ muốn tìm cho ta một phu quân, về sau kế thừa võ công tuyệt học của sư phụ, lão nhân gia hắn không hy vọng ta gả ra ngoài.”

“Nga, như vậy cũng không có gì không tốt, Hồng Liên cô nương như hoa như ngọc, hẳn là có thể tìm được ý trung nhân như ý.”

Hồng Liên khẽ nhíu mày, nàng đã nói như vậy, Cung Thần Tịch này còn không hiểu được mục đích của nàng sao? Tuy rằng nàng là muốn nói ra, bất quá, trước mặt người ngoài nàng có chút ngượng ngùng không dám nói thẳng.

Thần Tịch phiêu liếc mắt nàng một cái lại nói: “Cảnh Hạo, mắt thấy chúng ta sẽ đại hôn, Hồng Liên cô nương cũng không nhỏ, ngươi nói Vân quản gia chú ý , nhìn xem có người nào thích hợp giới thiệu cho Hồng Liên cô nương đi!”

“Hảo.”

Hồng Liên nghe vậy nóng nảy, “Công chúa, ý tứ sư phụ ta là làm cho Hoàng Phủ tướng quân nhập môn, cũng coi như báo đáp nhân tình năm đó, đương nhiên, cổ độc của công chúa sư phụ cũng sẽ tận tâm hết sức nghĩ biện pháp.”

“Hồng Liên cô nương nói lời này quả thực khó nghe, nhân tình như thế nào có thể dùng để buộc chặt hôn nhân đại sự đâu? Cảnh Hạo là chính nữ hoàng tứ hôn, để cho hắn trở thành sườn phu của bản công chúa, các ngươi đây là muốn để ta cãi lời thánh chỉ?”

“Ý chỉ Nữ hoàng công chúa có thể thay đổi, nhưng còn tâm ý Hồng Liên sẽ không thay đổi.”

Dựa vào cái gì, Thần Tịch thật muốn đập bàn, chưa từng gặp qua người nào không biết xấu hổ như vậy, cư nhiên tới cửa đòi nam nhân của nàng. tuy rằng nàng đối với Hoàng Phủ Cảnh Hạo không có tâm tư độc chiếm, nhưng trên danh nghĩa đã trở thành hôn phu của nàng, vậy mà còn có người tìm đến ra oai?

Còn muốn dùng cổ độc trên người nàng uy hiếp làm nàng thỏa hiệp, nàng ghét nhất là bị uy hiếp ! Thần Tịch sắc mặt ám trầm, “Hồng Liên cô nương, ngượng ngùng, chuyện bản công chúa quyết định cũng sẽ không tùy ý thay đổi, mà ngươi, không đủ để làm cho ta thay đổi.”

“Vậy để cho Hoàng Phủ tướng quân đến lựa chọn đi, Hồng Liên tin tưởng Hoàng Phủ công tử là người giữ vững chữ tín!”

Hoàng Phủ Cảnh Hạo đạm mạc cười cười, “Hồng Liên cô nương nói đùa, tại hạ năm đó là đáp ứng tôn sư một ngày sau sẽ giúp hắn một việc, nhưng cũng không ước định chuyện gì. Về phần Hồng Liên cô nương, tại hạ xin miễn thứ cho kẻ bất tài, ta đã có công chúa, không cần nữ nhân khác!”

Hồng Liên hé ra khuôn mặt hết trắng lại hồng, nàng không thể tưởng tượng được Hoàng Phủ Cảnh Hạo lại không nể mặt gì mà cự tuyệt nàng, phải biết rằng, trên giang hồ không biết bao nhiêu người muốn theo Quỷ Y học tập đâu! Sư phụ của nàng không chỉ y thuật cao, một thân võ công tuyệt học cũng khiếp sợ giang hồ.

Thần Tịch nhìn Hồng Liên trắng mặt trong lòng âm thầm vỗ tay tỏ ý vui mừng, nữ nhân cổ đại này quá mức uy vũ, truy nam nhân so với nàng còn mạnh mẽ hơn!

“Công chúa, ngươi thật sự không lo lắng chuyện này sao?”

“Ngượng ngùng, ta luôn luôn không thích ép buộc, Cảnh Hạo không thích ta chỉ có thể duy trì hắn, thiên hạ này nam tử cũng không phải hiếm có, Hồng Liên cô nương cũng không cần ủ rũ, rồi sẽ tìm được một người thôi.”

“Ngươi --” Hồng Liên giận trừng mắt nàng, ở trong mắt nàng, Hoàng Phủ Cảnh Hạo lạnh nhạt cự tuyệt nàng như thế nhất định cùng Xích Dương công chúa thoát không được quan hệ. Bị Hoàng Phủ Cảnh Hạo cự tuyệt, nàng không hận Hoàng Phủ Cảnh Hạo, ngược lại hận sang Thần Tịch.

Thật lâu sau, Hồng Liên có chút âm trầm nói: “Nếu công chúa luyến tiếc, như vậy Hồng Liên liền cầu nguyện công chúa thân thể cổ độc có thể sớm ngày giải trừ!”

Thần Tịch nhìn nàng phất tay áo rời đi, đáy mắt có uấn giận, ngón tay bắn ra,

Hồng Liên đi đến chỗ cửa bỗng nhiên chân nhuyễn, thân mình ngã, hét lên một tiếng, ở trước mặt mọi người ngả thành tư thế cẩu cắn bùn!

Chật vật không chịu nổi, trong viện nha hoàn gã sai vặt đều nhịn không được cười trộm.

Hồng Liên phẫn nộ không thôi, xoay người quét mắt trong phòng khách, kết quả Hoàng Phủ Cảnh Hạo vừa cười vừa nói, “Hồng Liên cô nương thỉnh đi hảo.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.