Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 152: Chương 152: Chương 86: Thực hiện nghĩa vụ vợ chồng! 2




Lúc cô và anh kết hôn, không phải đã nói rõ ràng rồi sao, cuộc hôn nhân này tồn tại là vì để đứa nhỏ được bình an thuận lợi ra đời?

Tại sao? Tại sao đột nhiên anh lại nhắc đến nghĩa vụ vợ chồng?

Cố Hề Hề chớp mắt bối rối, điên cuồng ra sức giãy dụa trong ngực Doãn Tư Thần.

Không, không thể được!

Hện tại cô đang mang thai, tuyệt đối không thể bị thương tổn!

Nhưng hành động của Cố Hề Hề hiện lên trong mắt Doãn Tư Thần lại biến thành việc giữ mình cho người đàn ông khác.

Doãn Tư Thần bắt lấy cổ tay Cố Hề Hề giơ lên cao, cô có giãy dụa thế nào cũng không thoát khỏi được sự kiềm chế của anh.

Cố Hề Hề luống cuống, hoàn toàn bị dọa đến vô cùng hoảng sợ.

Cô không thể hiểu nổi, sao đột nhiên Doãn Tư Thần lại biến thành như thế!

Trước kia anh chưa bao giờ là như vậy!

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lại có thể khiến anh dường như biến thành một người khác?

“Cố Hề Hề, lúc em gả cho tôi, không hề cam tâm tình nguyện đúng không?” Giọng nói lãnh khốc của Doãn Tư Thần từ đỉnh đầu cô vang lên, khiến Cố Hề Hề run rẩy từng hồi.

“Doãn Tư Thần! Anh nói vậy là ý gì? Chúng ta đã nói rõ ràng rồi mà, việc kết hôn này cũng chỉ vì muốn cho đứa nhỏ một cái thân phận và gia đình mà thôi! Tôi với anh chỉ là hợp đồng vợ chồng... Ưm . . . . .” Lời nói của Cố Hề Hề đột nhiên bị một nụ hôn thô bạo cắn nuốt.

Nụ hôn của anh cực kỳ ngang ngược và tàn nhẫn, không có chút hơi ấm nào cả.

Nghe được những lời mà cô nói ra trái tim Doãn Tư Thần dường như vỡ nát.

Mặc dù những lời đó là anh từng nói với Cố Hề Hề, nhưng giờ khắc này lại một lần nữa nghe được, sao lại chói tai đến thế!

Doãn Tư Thần thô bạo hôn Cố Hề Hề, không chỉ ngắt lời mà còn ngắt ngang cả sự giãy dụa của cô.

Hoặc có thể nói, Cố Hề Hề căn bản chưa kịp phản kháng.

Cô điên cuồng vặn vẹo thân thể.

Cô không thể để cho Doãn Tư Thần tiếp tục như vậy!

Không thể!

Anh sẽ làm bị thương đến đứa nhỏ!

Cố Hề Hề dùng ánh mắt tràn ngập sự van xin nhìn chằm chằm vào Doãn Tư Thần.

Khuôn mặt hoàn hảo như vậy, nhưng lúc này lại dữ tợn đến đáng sợ!

Doãn Tư Thần, đừng mà, đừng làm thương tổn con của chúng ta...

Nước mắt cô theo hốc mắt lập tức chảy xuống, Cố Hề Hề vô lực giãy dụa, cô khống chế không được thân thể của chính mình, cũng không thể khống chế nổi nước mắt của chính mình ...

Tầm mắt Doãn Tư Thần dừng lại trên những giọt nước mắt kia của Cố Hề Hề, tim anh đột nhiên nhói đau.

Cố Hề Hề, em thích Mặc Tử Hân đến vậy sao?

Chỉ mới gặp anh ta vài lần?

Em liền thích anh rồi?

Em lấy cớ đi gặp Dina để gặp Mặc Tử Hân, liền cho rằng thần không biết quỷ không hay sao?

Nụ hôn của Doãn Tư Thần đột nhiên dừng lại, anh chậm rãi buông lỏng cổ tay Cố Hề Hề.

Cô nghĩ anh rốt cuộc cũng đã buông tha cho cô, nhất thời muốn đứng dậy.

Ngay sau đó, Doãn Tư Thần đột nhiên mở miệng, giọng nói lạnh như băng: “Bác sĩ nói, mang thai mấy tháng thì có thể ở cùng phòng?”

“Trừ ba tháng đầu và ba tháng cuối đều có thể.” Quản gia đứng xa xa cúi đầu trả lời Doãn Tư Thần.

“Hiện tại thiếu phu nhân mang thai đã bao lâu?” Doãn Tư Thần tiếp tục hỏi.

“Đã ba tháng rưỡi.” Quản gia tiếp tục trả lời.

Trong đầu Cố Hề Hề lập tức hiện lên cảm giác bất an.

Doãn Tư Thần, anh muốn làm gì?

Anh ấy sẽ không thật sự muốn cùng mình...

Không, không thể!

Chính mình không thể cùng Doãn Tư Thần...

“Dẫn thiếu phu nhân đi tắm rửa.” Doãn Tư Thần đột nhiên buông lỏng Cố Hề Hề, lúc ánh mắt anh đảo qua cô, giống như muốn đem cô đóng đinh tại ghế.

Cố Hề Hề cảm thấy chân tay lạnh lẽo.

Không, cô muốn chạy trốn! Cô tuyệt đối không cùng Doãn Tư Thần làm chuyện đó!

Không đợi Cố Hề Hề có hành động gì, mấy nữ giúp việc đi nhanh tới, không để cho cô có cơ hộ phản kháng, mạnh mẽ mang cô đến phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ.

Cố Hề Hề vừa mới tắm xong, vẫn chưa kịp lau khô, cửa phòng tắm đột nhiên bị người khác một cước đá văng.

“Cút ra ngoài hết đi!” Giọng nói lạnh như băng Doãn Tư Thần vang lên, mấy nữ phó trốn tránh không kịp, người bị dính nước ướt hết quần áo.

Doãn Tư Thần đi nhanh chóng tiến vào, anh giật lấy khăn tắm bao bọc lấy Cố Hề Hề, trực tiếp ôm cô ra khỏi phòng tắm.

Cố Hề Hề nhất thời bị dọa đến chết khiếp, sợ hãi kêu lên: “Doãn Tư Thần anh thật sự điên rồi! Anh thế này thật sự sẽ làm bị thương đến đứa nhỏ! Nhà họ Doãn các anh không phải rất coi trọng đứa nhỏ này sao?”

“Tôi sẽ dịu dàng, tôi sẽ không làm bị thương đứa nhỏ!” Doãn Tư Thần đem Cố Hề Hề thả lên trên giường, ngay sau đó anh cũng áp người lên, một lần nữa hôn cô.

Mỗi lần hôn Cố Hề Hề, sẽ luôn có cảm nhận và trải nghiệm khác nhau.

Anh chưa bao giờ nghĩ rằng, thì ra sẽ có một ngày, nụ hôn cũng có thể trở nên ngọt ngào như vậy.

Hơn nữa, người duy nhất có thể mang đến loại hương vị này, lại chỉ có Cố Hề Hề...

Cố Hề Hề còn muốn giãy dụa, lại phát hiện chính mình chỉ có thể làm hỗn loạn quần áo của anh, chứ không thể hoàn toàn đẩy Doãn Tư Thần ra khỏi người mình.

Quần áo hỗn loạn, làm lộ ra thân mình hoàn mỹ của anh.

Cố Hề Hề luôn biết thân mình Doãn Tư Thần có bao nhiêu hoàn mỹ, nhưng mà nhìn xa là một chuyện, gần gũi chạm đến lại là một chuyện khác.

Hơn nữa, cái tư thế này có hơi...

“Nếu em cũng không muốn làm bị thương đến đứa nhỏ trong bụng, thì đừng lộn xộn nữa.” Doãn Tư Thần đột nhiên cắn vành tai Cố Hề Hề: “Chúng ta nên thực hiện một chút nghĩa vụ vợ chồng...”

Nước mắt cô lập tức chảy ra.

Cô thật sự không biết mình làm sai ở chỗ nào.

Nếu chỉ vì cô tự mình đi gặp Lâm Tiểu Nhã, mà làm cho Doãn Tư Thần tức giận như vậy, thì có đánh chết cô cũng sẽ không đi gặp Lâm Tiểu Nhã!

Nhưng mà Doãn Tư Thần từ đầu đến cuối, vẫn chưa từng nói, không cho phép cô đi gặp Lâm Tiểu Nhã!

Chuyện này rốt cuộc là thế nào chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.