Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4

Chương 304: Chương 304: Bắt đầu lên lớp




Dịch: Đức Thành

Tiếu Khải vừa nói, đột nhiên nhấc ngón tay chỉ lên trời, thản nhiên nói: “Thấy Hải Thần hồ bên ngoài chứ? Vĩnh Hằng Chi Thụ giữa Hải Thần hồ chính là sinh mệnh hạch tâm của toàn bộ hành tinh mẹ. Đó là do những tiền bối học viện Sử Lai Khắc cùng Đường môn trăm cay ngàn đắng mới làm nó một lần nữa mọc rễ nảy mầm, cũng đã phải thôn phệ nguyên một vị diện muốn xâm lược hành tinh mẹ, nhờ đó mới hoàn toàn được như hiện tại. Tán cây Vĩnh Hằng Chi Thụ vô cùng to lớn, phía trên đó có một tòa thành thị, được gọi là Vĩnh Hằng Thiên Không thành. Nơi đó mới thật sự là Sử Lai Khắc, cũng là vị trí nội viện Sử Lai Khắc. Trước khi trở thành đệ tử nội viện, bất luận ngươi có công trạng lớn thế nào cũng không thể đi tới nơi đó. Cho dù các ngươi có thu được huy chương cấp cao tới mức nào cũng không có khả năng. Chỉ khi trở thành đệ tử nội viện thì các ngươi mới có thể.”

Vĩnh Hằng Thiên Không thành! Mấy chữ này vừa ra, tất cả những học viên mới đều không khỏi thẳng tắp sống lưng. Dù kiêu ngạo như Lam Mộng Cầm, giờ khắc này cũng không nhịn được mà lộ vẻ vẻ phấn khởi. Đây chính là Vĩnh Hằng Thiên Không thành tồn tại trong truyền thuyết đó! Không có ai biết nơi đó có cái gì, truyền thuyết nói nơi đó có cường giả Thần cấp chân chính. Thì ra nội viện Sử Lai Khắc nội viện là ở chỗ này.

Lam Hiên Vũ còn nhớ rõ, khi mình nhìn xuống từ không trung, chỉ có thể thấy được một tán cây khổng lồ, cũng không thể thấy được cảnh vật trên đó, luôn là một mảnh mây mù hư ảo. Vậy mà nơi đó lại có một tòa thành thị. Đây là hạng kiến trúc khôi hoành tới mức nào chứ!

Trong lòng Lam Hiên Vũ lập tức sinh ra niềm hướng tới mãnh liệt. Nội viện, ta nhất định phải trở thành đệ tử nội viện! Không phải mộng tưởng của Quý lão sư chính là tiến vào nội viện Sử Lai Khắc sao? Điều này khiến Lam Hiên Vũ không khỏi nghĩ tới vị đệ tử nội viện Sử Lai Khắc từng tới học viện Thiên La lúc trước, lúc đó tất cả lão sư của học viện Thiên La đều rất tôn kính đối với hắn, cũng bởi hắn tới từ nội viện Sử Lai Khắc.

“Đề tài bên ngoài đã nói nhiều như vậy. Bắt đầu lên lớp. Hẳn là các ngươi đều đã có những hiểu biết nhất định đối với Đấu Khải. Đấu Khải thực chất là một loại áo giáp, có người nói là một loại cơ giáp, không hoàn toàn đúng, cũng không phải hoàn toàn sai, phải xem sự nhận biết của mỗi người đối với Đấu Khải. Mà hiện tại ta nói cho đúng, Đấu Khải là một phần sinh mệnh của thân thể chúng ta, tựa như chân tay của ngươi. Nó sẽ bảo hộ an toàn, tăng cường thực lực cho chúng ta. Lúc ngươi cần nhất, nó chính là đồng bạn ngươi có thể dựa nhất. Mà điều chúng ta muốn làm, đó chính là không ngừng làm nó trở nên càng thêm cường đại, càng thêm đáng tin. Cứ như vậy, chúng ta cũng sẽ theo đó mà trở nên mạnh mẽ.”

“Từ vạn năm trước, trước khi năng lượng hành tinh mẹ được tiến hóa, cấp bậc cao nhất của Đấu Khải là cấp bốn, cũng chính là tứ tự Đấu Khải, hiện tại được gọi là tứ tinh Đấu Khải. Hiện tại nương theo hành tinh mẹ tiến hóa, những phương thức tinh luyện kim loại hiếm đã có tiến bộ, cấp độ Đấu Khải đã gia tăng đến Lục tinh, cũng chính là lục tự Đấu Khải. Dĩ nhiên, ngũ tự và lục tự Đấu Khải không phải là thứ các ngươi cần nghĩ tới trong hiện tại. Cho dù là năm chữ Đấu Khải, cũng phải đạt mức Cực Hạn Đấu La mới có thể có được.

“Trước kia, nhất tự Đấu Khải là độc lập bên ngoài cơ thể, tồn tại cùng loại với áo giáp, tới lúc sử dụng thậm chí còn phải tự mặc. Đến nhị tự thì Đấu Khải mới có thể dung hợp với huyết mạch cùng hồn lực, triệt để trở thành một bộ phận thân thể. Mà bây giờ, cách làm tân tiến nhất là bắt đầu luôn từ nhất tự Đấu Khải, chế tác theo phương thức có thể dung hợp với thân thể của mình. Thông qua nghiên cứu chúng ta đã phát hiện, thời gian Đấu Khải được huyết mạch cùng hồn lực tẩm bổ càng dài, vậy độ phù hợp với hồn sư sẽ trở nên càng cao. Thời gian dài nhận tẩm bổ, thậm chí Đấu Khải sẽ có khả năng tự động tiến hóa. Dĩ nhiên phải do huyết mạch và hồn lực của hồn sư đủ mạnh mới được. Như vậy, chế tạo Đấu Khải, các ngươi sẽ phải làm gì đây?”

“Việc chế tác Đấu Khải chia làm ba quá trình, thiết kế, rèn đúc, khắc họa hạch tâm pháp trận. Ba quá trình đều cực kỳ trọng yếu, cũng liên quan đến ba nghề phụ trợ Đấu Khải sư. Ngoại trừ ba cái này thì còn có sửa chữa Đấu Khải. Tổng cộng bốn nghề phụ trợ đã được truyền thừa qua vạn năm.

“Tại học viện Sử Lai Khắc chúng ta, đã từng có thiên tài đồng thời học tập chương trình học của bốn loại nghề nghiệp này, cuối cùng đã chế tạo ra một bộ Đấu Khải hoàn toàn phù hợp với mình, uy năng vượt xa những Đấu Khải đồng cấp khác. Đây là bởi vì hắn quá quen thuộc với Đấu Khải. Nhưng học viện cũng không khuyến khích cách làm này, bởi vì quá lãng phí sức lực, đến mức không thể tu luyện như người bình thường. Thế nhưng, muốn trở thành một Đấu Khải sư thì các ngươi phải lựa chọn ít nhất một cái nghề phụ trợ. Nếu các ngươi không tham dự việc chế tác Đấu Khải của chính mình, vậy sẽ vô phương nắm giữ tinh túy của nó.”

“Trong vòng hai năm tới, năm thứ nhất, điều các ngươi cần làm được là chọn cho tốt nghề phụ trợ mình muốn học tập, đồng thời đi đến một trình độ nhất định, ít nhất phải có thể chế tác nhất tự Đấu Khải. Đồng thời, trong năm ấy, các ngươi còn cần nghĩ kĩ phương hướng Đấu Khải của mình.”

“Tuyệt đối không nên coi nhẹ chỉ vì nó là nhất tự Đấu Khải. Mặc dù sau này có thể sửa đổi hướng đi, nhưng một khi phương hướng của nhất tự Đấu Khải xuất hiện sai lầm, vậy thì sau đó có thay đổi cũng thiếu đi sự tẩm bổ trước đó, được không bù mất. Định tốt phương hướng càng sớm thì càng có thể tiết kiệm thời gian. Đối với hồn sư, trứic bốn mươi tuổi chính là thời gian hoàng kim để tu luyện, qua bốn mươi tuổi, tốc độ tăng lên sẽ giảm sút trên phạm vi lớn, tu luyện làm nhiều công ít.”

“Đến năm thứ hai, các ngươi sẽ cần rèn luyện lẫn nhau, tìm đồng bạn cùng chế tác Đấu Khải, mãi đến khi Đấu Khải thành hình. Ta nói những thứ này các ngươi đều hiểu chứ? Có điểm nào không hiểu, hiện tại có thể hỏi.”

“Lão sư.” Lam Hiên Vũ không chút do dự giơ tay lên.

Tiếu Khải gật đầu một cái: “Ngươi nói.”

Lam Hiên Vũ nói: “Tiếu lão sư, nếu là như thế, vậy sự lựa chọn nghề phụ trợ của ta cùng những bạn học là sẽ phải khác nhau? Để có thể trợ giúp lẫn nhau?”

“Không sai, bình thường là làm như vậy. Tương đối mà nói, trong bốn loại nghề phụ trợ thì khó khăn nhất là rèn, sau đó là thiết kế. Khắc họa hạch tâm pháp trận là đơn giản nhất, bởi vì hiện nay đã có rất nhiều kinh nghiệm của các bậc tiền bối, có nhiều bản vẽ tham khảo. Rèn đúc cần thiên phú, thiết kế thì cần linh cảm. Còn sửa chữa sẽ phải hiểu sơ qua tất cả ba loại kia, tương đối hỗn tạp. Đệ tử Sử Lai Khắc bình thường sẽ không học tập sửa chữa. Nghề này có trường học chuyên môn.”

“Ta hiểu rồi.”

Lam Hiên Vũ ngồi xuống, hắn thầm nghĩ, mình cùng Lưu Phong và Tiền Lỗi, vừa vặn chọn ba loại nghề phụ trợ. Nhưng nên chọn như thế nào đây? Thiết kế, chế tác cùng rèn đúc, mình nên chọn cái nào mới tốt?

Lưu Phong ngồi ngay ở bên cạnh hắn, thấp giọng nói: “Ta kém nhất, có lẽ chọn khắc họa hạch tâm pháp trận đi. Thiết kế cùng rèn đúc liền dựa vào ngươi cùng mập mạp. Các ngươi có tinh thần lực cao, hẳn là sẽ dễ tiếp thu hơn.”

Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu: “Được.” Hắn biết Lưu Phong không phải đang từ chối, đúng là hắn tự biết mình tới mức nào, mà Lưu Phong cũng cần nhiều thời gian hơn về mặt tu luyện.

Tiếu Khải nói: “Còn ai có vấn đề không? Đúng rồi, có chuyện suýt nữa quên mất. Các ngươi đã là một lớp học, một tập thể, vì vậy nên sẽ cần phải có ban cán bộ. Sử Lai Khắc tương đối đơn giản, ban cán bộ chỉ có hai người, lớp trưởng cùng lớp phó. Lớp trưởng phụ trách chỉ huy toàn lớp thống nhất hành động, đại biểu học viên liên lạc với các lão sư. Lớp phó phụ trách một vài sự vụ thông thường, hỗ trợ lớp trưởng quản lý toàn lớp.”

“Chúng ta thực hành chế độ ban cán bộ luân phiên trực ban, mỗi tháng đổi một lần. Tháng thứ nhất cứ lấy người có thành tích tốt nhất của đợt sát hạch tổng hợp đi, Lam Hiên Vũ làm lớp trưởng, Nguyên Ân Huy Huy lớp phó. Một vòng luân phiên thì đại khái sẽ qua thời gian một năm, về sau mọi người bỏ phiếu, lại tuyển cử lớp trưởng cùng lớp phó. Người nào cảm thấy mình có năng lực thì tận khả năng mà bày ra trong lúc mình đang nhậm chức. Nhớ lời ta, một lớp trưởng có thể giúp các bạn học giành được lợi ích cùng tài nguyên, đó mới là lớp trưởng hợp cách.”

Thời điểm hắn nói câu sau cùng, cố liếc Lam Hiên Vũ một cái. Năng lực chỉ huy của Lam Hiên Vũ đã được thể hiên vô cùng tốt trong đợt khảo sát tổng hợp. Mà trong toàn lớp ba mươi sáu học viên, nếu tính cả ba người Lý Hãn, Lý Bân cùng Gia Vũ, vậy ít nhất sẽ có mười người ủng hộ hắn. Hắn làm lớp trưởng cũng thực sự là thực chí danh quy. Vấn đề duy nhất chỉ là thực lực cá nhân khá yếu. Hồn lực chỉ có hai mươi ba cấp. Quả thực có chút khó làm người ta phải phục tùng.

Chế độ luân phiên trực ban là truyền thống của học viện Sử Lai Khắc, dạng này có thể làm cho mỗi học viên đều có cơ hội thể hiện chính mình.

Lớp trưởng? Lam Hiên Vũ ngẩn người, đối với cái này hắn cũng không quá để ý, bởi vì hắn cho rằng, cố gắng tăng cao thực lực mới là việc trọng yếu nhất. “Lớp trưởng mỗi tháng có thể nhận ba viên huy chương trắng, lớp phó hai viên. Sau này sẽ có gia tăng.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.