Chủ Nông Trường Thập Niên 70 [Hệ Thống]

Chương 5: Chương 5: Hệ thống (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Vậy tôi chuyển kiếp cũng vì hệ thống này?”

“Đinh, nguyên nhân không biết.”

“Tôi có phải thỏa hiệp với hệ thống này không? Tôi sẽ nhận được gì? Có gì xảy ra?” Trần Kiến Quân tỉnh táo lại, hỏi.

“Nếu như không đồng ý, hệ thống và nguyên chủ sẽ tách ra, chúng tôi tôn trọng quyết định của mỗi người, sau khi tách ra, nguyên chủ sẽ mất đi đoạn ký ức này.

Nếu như đồng ý, mỗi một năm phải cung cấp một số lượng nông sản nhất định cho hệ thống, giống nhau, hệ thống sẽ trả tiền vàng mua lại, đồng thời còn có siêu thị cung cấp hàng hóa tốt, nguyên chủ có thể dùng tiền vàng để mua.”

“Số lượng là bao nhiêu?”

“Còn tùy thuộc vào cấp nông sản, chỉ cần nguyên chủ chăm chỉ làm việc, tuyệt đối có thể hoàn thành, thu nhập thấp hơn số lượng hàng hóa, có thể tố cáo.”

“Còn có yêu cầu gì? Có thể cho tôi xem một chút?” Nghe cũng có thể.

Dứt lời, trước mặt anh xuất hiện một màn ảnh, phía trên nói rõ những điều khoản về quyền lợi và nghĩ vụ của nguyên chủ.

Trần Kiến Quân nhìn qua, có hai điểm khiến anh nhìn rất lâu, hệ thống không thể nói cho những người khác, hệ thống trồng trọt không gian này, sinh vật thứ hai không thể tiến vào, nếu tiến vào sẽ chết. Ngoài ra, còn vì luật lệ của vũ trụ, không thể phá hư con đường tiến hóa về khoa học kỹ thuật của Trái Đất nguyên thủy, vì vậy những cây trồng mà anh ấy có thể gieo trồng đều là những hạt giống anh thu được trong thực tế, sau cây đầu tiên, anh ấy có thể mua cây thứ hai và thứ ba, vô số cây, trong siêu thị những hàng hóa giống nhau là những cây có ở địa cầu, trừ vòng quay may mắn, sẽ không xuất hiện vật phẩm ở tương lai, vòng quay may mắn rút số vật phẩm cũng là xác nhận sau sẽ không có ảnh hưởng đến thế giới thực.

Thấy những thứ này, Trần Kiến Quân thở phào nhẹ nhõm.

Trong lòng anh trầm xuống, sau khi nhìn lại thêm một lần, xác định không có điều kiện bẫy người khác, anh mới lăn tay xác nhận.

“Đinh, nguyên chủ đã đồng ý thỏa hiệp, bây giờ mời mở bản đồ.” Xuất hiện trước mặt một cái màn hình lớn, phía trên chính là lược đồ ở nơi này.

Hiện có bốn bản đồ: bản đồ trồng trọt, bản đồ nuôi dưỡng, bản đồ chế biến, bản đồ siêu thị.

Trước mắt chỉ có bản đồ trồng trọt và bản đồ nuôi dưỡng là sáng lên, Trần Kiến Quân hỏi đây là chuyện gì xảy ra, Khách Phục trả lời: “Những thứ khác không đủ điều kiện để mở.”

“Mở bản đồ trồng trọt.” Anh vừa nói xong, bãi cỏ liền biến mất, thay vào đó là một khu đất đen mềm xốp.

“tôi có dụng cụ và hạt giống gì không? Hay đều phải tự mình trồng trọt?”

“Bên trong kho hàng có một bộ nông cụ, hạt giống 0, trước mắt nguyên chủ không được máy móc giúp đỡ, đích thân trồng trọt.”

“Trồng trọt cây có thể tăng tốc độ sinh trưởng sao?”

“Tốc độ trong nông trường không gian giống với thực tế, tốc độ sinh trưởng của cây trồng, sau này có thể mua chất làm tăng tốc độ sinh trưởng.”

“Chất làm tăng tốc độ sinh trưởng có đắt không?”

“Một chai khoảng một ngàn tiền vàng, có thể tăng từ 5-20%, mỗi cây được sử dụng ba lần, sau ba lần không còn hiệu quả.” Trần Kiến Quân mở bảng thuộc tính của mình và nhìn vào nó.

Nguyên chủ: Trần Kiến Quân.

Tiền vàng: 100

Cấp bậc: 0

Bắt đầu sử dụng bản đồ: Bản đồ trồng trọt.

Anh bây giờ chỉ có 100 tiền vàng, không mua nổi, không mua nổi.

“Cấp bậc có ý nghĩ gì?”

“Cấp bậc càng cao, phí tổn thất càng thấp.”

Anh đi vào nhà, nhà ba gian, đều là kho hàng, một gian là hệ thống phân phối nông cụ, ngoài ra hai gian rỗng, không có gì.

“Tôi bây giờ ở chỗ này, bên ngoài sao?”

“Nguyên chủ bây giờ không có tiến vào, chỉ là một hình chiếu, ở bên ngoài nguyên chủ đang ngẩn người.”

Anh hỏi vấn đề cuối: “Cậu là người thật sao?”

Hệ thống vang lên tiếng máy móc: “Hệ thống là trí tuệ nhân tạo.”

Trần Kiến Quân suy nghĩ đi ra ngoài, ý thức anh trở về, quả nhiên anh vẫn còn đứng trong phòng, bây giờ anh hứng thú bừng bừng, bây giờ anh có cả nông trường, vùng đất trống không kia vẫn đang chờ anh khai phá.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.