Chọc Nhầm Nam Nhân Yêu Nghiệt

Chương 49: Chương 49: Thì sao






Trước mắt bao người, Liễu Lan Yên ngẩng đầu lên, mỉm cười ngọt ngào với Yêu Thần: "Ừ, thật sự không còn ồn nữa."

Nụ cười ngây thơ, khiến cho người ta dở khóc dở cười.

Về phần Liễu Hâm Dung thì trong lòng đã không còn mâu thuẫn nữa, nhìn chằm chằm vào Liễu Lan Yên, hận nghiến răng nghiến lợi.

Cũng chỉ vì một câu nói mà nhạc hỉ của nàng đã bị ngừng lại.

Nhạc hỉ dành cho tân lang tân nương kéo dài đến bình minh thế nhưng lại ngừng lại.

"Lan Yên muội muội, nếu muội cảm thấy ồn thì trở về nghỉ ngơi đi?" Liễu Hâm Dung không thể không lùi bước để cầu xin, nhanh chóng tiễn bước Liễu Lan Yên phiền toái này để nhạc hỉ của nàng có thể tiếp tục được thổi lên.

Liễu Lan Yên mấp máy môi, sợ hãi nói nhỏ: "Đại hôn của ty tỷ, muội, muội muốn đến....."

Nói xong, lo lắng vò chặt quần áo của mình, ánh mắt bất an không ngừng lay chuyển, không biết phải nhìn xuống chỗ nào mới thích hợp.

Muốn đến?

Lời nói của Liễu Lan Yên, thiếu chút nữa khiến cho Liễu Hâm Dung không thở nổi.

Nàng ta muốn đến thì đến sao?

Đến đây để phá hư hôn lễ của nàng sao?

Liễu Hâm Dung tức giận đến sắp bùng bổ, đương nhiên, cũng tự động xem nhẹ khiêu khích vừa rồi của nàng ta, tất cả vấn đề đều do Liễu Lan Yên gây ra, đều do nàng ta tự rước lấy phiền toái.

"Được rồi, Dung Nhi, Lan yên cũng chỉ muốn chúc mừng con." Liễu Tấn Lợi vội vàng tiến lên hòa giải, giờ phút này ai cũng có thế nhìn thấy mức độ bảo vệ Liễu Lan Yên của Yêu Thần đã lên tới hàng khủng bố.

Không chỉ thay đổi ý nghĩ của mình vì Liễu Lan Yên, hơn nữa còn vì Liễu Lan Yên mà trực tiếp chống lại Yêu chủ.

Trước kia, Tôn chủ có quyền uy tuyệt đối ở Yêu Giới, nhưng mà chưa bao giờ trực tiếp đối đầu với Yêu chủ, cả hai bên đều giữ chút mặt mũi cho nhau.

Nhưng vì Liễu Lan Yên mà Yêu Thần trực tiếp bức Yêu Chủ phải hạ lệnh dừng nhạc hỉ của Dư Cận Thước lại, hành động như vậy, không khác gì hung hăng tát cho Yêu chủ và Dư Cận Thước một bạt tay.

"Phần lễ vật này, tỷ nhớ kỹ, đa tạ Lan Yên muội muội." Liễu Hâm Dung nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ tỏ lòng biết ơn của nàng.

"Hâm Dung tỷ tỷ, muội chỉ muốn đến chúc mừng tỷ. Tỷ, nếu như tỷ không thích, muội có thể đi ngay..." Thanh âm của Liễu Lan Yên càng nói càng thấp, giống như sợ Liễu Hâm Dung sẽ tức giận vậy.

Liễu Hâm Dung hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng trên mặt lại không giấu được vẻ tươi cười của tỷ muội tình thâm: "Lan Yên muội muội có thể đến được, đương nhiên là tỷ tỷ vui mừng còn không kịp, sao có thể không thích chứ?"

"Thật sao?" Liễu Lan Yên vui vẻ ngẩng đầu, ra vẻ chờ đợi hỏi tới cùng.

Thật cái rắm!

Liễu Hâm Dung thật muốn chửi ầm lên, nhưng ngại Yêu Thần ngồi chỗ kia như hổ rình mồi, nàng sao dám nói thật chứ?

Đành phải giả mù sa mưa cười "vui vẻ", dùng sức gật đầu: "Không sai, thật mà."

"Được rồi." Liễu Lan Yên hưng phấn cười: "Hâm Dung tỷ tỷ không cần đón tiếp muội, muội tự có thể lo cho mình."

Nếu có thể, Liễu Hâm Dung hi vọng có thể trực tiếp đá Liễu Lan Yên ra khỏi cửa.

Còn đón tiếp nàng ta?

Thật sự là người si nói mộng.

Liễu Hâm Dung tươi cười xoay người, rời khỏi đó để đi đón tiếp người khác, nếu còn không đi, nàng thật không xác định mình có làm thêm chuyện xúc động gì nữa hay không.

Đại hôn của nàng, lại bị Liễu Lan Yên làm hỏng.

Đi đến cửa đại sảnh, nhìn vào viện, đám nhạc công đang nghị luận ồn ào, Liễu Hâm Dung cảm giác được trên mặt mình có một ngọn lửa đỏ đang thiêu đốt.

Ngay cả nữ tử bình thường của Yêu giới cũng sẽ có một đêm nhạc hỉ không ngừng, nàng thân là vương phi của vương gia cực kỳ có quyền lực ở Yêu Giới lại bị cướp đoạt đi quyền lợi này...... Ngay cả một nữ tử bình thường nàng cũng không bằng hay sao?

Liễu Lan Yên, nàng ta cho rằng có Yêu Thần làm chỗ dựa vững chắc là muốn làm gì thì làm sao?

Thù này, nàng nhất định sẽ báo.

Ngay khi Liễu Hâm Dung đang nghĩ xem phải trả thù Liễu Lan Yên thế nào, thì đột nhiên cửa vang lên một tiếng hô to: "Tần phu nhân đến!"

Một tiếng Tần phu nhân cắt ngang bầu không khí quỷ dị của mọi người trong sảnh, mọi người sửng sờ trong giây lát, lập tức phản ứng kịp vị Tần phu nhân này là ai.

Đại tỷ của Liễu Hâm Dung, gả đến Ma giới trở thành phu nhân của chiến tướng Ma giới - Liễu Hâm Nhã.

Tần Minh, chiến tướng tiếng tăm lừng lẫy của Ma giới, là chiến tướng dũng mãnh thiện chiến ở Ma giới.

Tất nhiên, trở thành phu nhân Tần Minh, địa vị của Liễu Hâm Nhã đã đủ để nổi tiếng, nếu không phải vì Liễu Hâm Nhã trở thành phu nhân chiến tướng Ma giới, chỉ dựa vào tư chất của Liễu Tấn Lợi có thể tiếp nhận được vị trí Đại trưởng lão sao?

Một bóng dáng màu đỏ đi vào đại sảnh, màu đỏ diễm lệ này vô cùng lóa mắt, như một đóa mẫu đơn kiều diễm nổi bật giữa khóm hoa, ung dung cao quý. Mái tóc dài đen như mực được quấn chặt trên đầu, giữa mái tóc là những món trang sức kim quang lấp lánh, trang điểm xinh đẹp lại không dung tục.

Những người quen biết Liễu Hâm Nhã trong đại sảnh, tất cả đều thán phục, không thể tưởng tượng được sau khi được gả đi, trên người Liễu Hâm Dung càng ngày càng có khí thế của "chủ thượng". Liễu Hâm Nhã khom mình hành lễ, sau đó đúng mực nhìn về hướng Yêu Thần: "Tôn chủ."

"Hâm Nhã, ngươi về gấp sao?" Yêu chủ vui mừng hỏi, đồng thời bảo Liễu Hâm Dung đứng dậy.

"Vâng. Ngày đại hỉ của Hâm Dung, dù sao cũng phải về." Liễu Hâm Nhã nói, yêu mến nhìn về phía tiểu muội của mình, đối với đứa muội muội này, nàng yêu thương từ tận đáy lòng.

"Vẫn là tỷ tỷ tốt với muội nhất." Liễu Hâm Dung làm nũng nhích lại gần, cọ cọ vào lòng Liễu Hâm Nhã, kêu ngọt mấy tiếng, tận lực kéo dài âm cuối, nghe đến xương đều muốn nhũn ra.

Dư Cận Thước đi tới, khách khí gật đầu: "Đa tạ tỷ tỷ đã tới, mời vào chỗ."

Dư Cận Thước là vương gia của Yêu giới, Liễu Hâm Nhã là phu nhân của Ma giới, địa vị cũng không thấp, đây cũng là nguyên nhân vì sao sau khi trưởng lão cũ mất, hắn vẫn không giải trừ hôn ước.

Một khi dính dáng đến lợi ích, những người nhiều tâm cơ sẽ không làm tổn hại đến lợi ích bản thân.

"Vương gia khách khí rồi." Liễu Hâm Nhã hữu lễ cười gật đầu, sau đó mày hơi nhăn lại, như là tùy ý hỏi một câu: "Sao hỉ nhạc lại ngừng?"

Liễu Hâm Nhã cười nhìn Dư Cận Thước, tựa hồ như đang đợi một lời giải thích của vị muội phu này.

Liễu Hâm Nhã thông minh, Dư Cận Thước cũng không ngốc: "Lan Yên muội muội tính tình đơn thuần thích thanh tĩnh, không chịu nổi tiếng ồn ào này."

Dù sao cũng là vấn đề của Liễu gia bọn họ, cứ để bọn họ tự giải quyết là tốt nhất.

Tuy Liễu Hâm Nhã không có ở Yêu Giới, nhưng Liễu Tấn Lợi lại đem tất cả sự tình một năm một mười nói hết cho nàng nghe. Cho nên, Liễu Hâm Nhã cũng không chơi cứng đối cứng với Yêu Thần, nghe xong lời nói của Dư cận Thước, xoay người, nhẹ nhàng dỗ Liễu Lan Yên: "Lan Yên muội muội, hôm nay là ngày lành của Hâm Dung tỷ tỷ muội, không có hỉ nhạc, là chuyện rất không may."

"Không may?" Liễu Lan Yên khẩn trương nhìn chằm chằm vào Liễu Hâm Nhã, nhìn như vô thố.

Kỳ thực trong lòng đang tính toán, chuyện này cũng không cần náo loạn quá mức, không thể không cho hỉ nhạc của Liễu Hâm Dung nổi lên lần nữa, dù sao, khiêu khích vừa rồi của Liễu Hâm Dung nàng cũng coi như đã trả được thù rồi.

"Đúng vậy, không may là điềm xấu, sẽ bị thiên khiển (trời phạt)." Liễu Hâm Nhã trịnh trọng nói, dùng lý do như thế, chắc chắn Liễu Lan Yên sẽ không nói được gì.

Chỉ là, Liễu Hâm Nhã hoàn toàn không ngờ đến, một thanh âm nhàn nhạt như gió xuân tháng ba vang lên: "Thiên khiển thì sao chứ?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.