Chí Tôn

Chương 34: Q.1 - Chương 34: Di Hương Cố Bản Đan, Bạch Vũ Tín Thiên Ông (Thượng)




Hỏa Hồ biến dị, Hỏa Hồ biến dị... Đáng chết, thực đáng chết...

Nàng thì thào, sau khi nhận được xác thực của ngự yêu sư địa đàn, tâm tình nàng đã trở nên cực độ không xong. Kế hoạch của nàng vốn đã rất hoàn hảo, bất kể là Thư Đại hay Thư Nhị, ai dành được đệ nhất đều sẽ cử đi Thiên Ca Thư Viện đánh bóng tên tuổi, sau khi trở về sẽ cùng nhà thân mẫu (mẹ đẻ) nội ứng ngoại hợp, không cần sầu lo quyền kế thừa Thư gia đảo sau này.

Kế hoạch vốn rất trôi chảy! Lão thiên có mắt! Bản thân hao phí tài lực cùng nhân lực dò la tin tức trứng yêu thú. Mà Thư Đại, Thư Nhị cũng thành công lựa chọn được Hải Bạo Ngạc, cùng Lục Nha Xà tư chất tối ưu.

Thư phu nhân vô cùng kích động, nhẫn nhịn mấy chục năm rốt cục cũng có hy vọng rồi!

Nhưng!

Thật không ngờ, không biết từ đâu một đầu Hỏa Hồ biến dị lại hoành không xuất thế!

Yêu thú biến dị, tu hành bị gông cùm, hơn nữa lại có thể đột nhiên chết bất đắc kỳ tử.

Lý do khuyết hãm cực lớn này có thể làn an lòng tâm lý Thư Đại cùng Thư Nhị, nhưng không thể thuyết phục được Thư phu nhân nàng! Yêu thú biến dị thì sao? Chỉ cần đạt được danh hiệu đệ nhất trong đợt khảo hạch, được đưa đến bồi dưỡng tại Thiên Ca Thư Viện. Chết bất đắc kỳ tử thì thế nào? Chỉ cần lợi dụng hoàn tất, quản nó là thứ yêu thú gì, chết đi cũng chẳng sao!

Thiên Ca Thư Viện là địa phương như thế nào?

Lực lượng lão sư hùng hậu, trong địa phương hỗn loạn như Chư Tinh Quần Đảo vẫn có thể bảo trì lập trường trung lập mấy trăm năm mà không người nào dám xâm phạm.

Không cần biết ngươi thuộc thế lực nào, cho dù là Tàn Lang, Phi Hổ, Cuồng Sư... Mỗi một năm Thiên Ca Thư Viện đều chiêu sinh thiếu niên nhập học, được đề cử từ tất cả các đảo trong Chư Tinh Quần Đảo.

Nhân vật như thế nào mới có thể được đề cử?

Ngoại trừ thiên tài, còn lại đều là con cái của các đại đảo chủ. Tương lai đều sẽ là kế thừa hải đảo!

Có thể nói Thiên Ca Thư Viện chính là cái nôi đào tạo ra đảo chủ trong tương lai cho Chư Tinh Quần Đảo. Thư Đại, Thư Nhị thiếu niên vô tri, nhưng Thư phu nhân tuyệt đối không phải là người ngu ngốc. Nàng vô cùng hiểu rõ tính chất của Thiên Ca Thư Viện.

- Nếu thực sự để cho tên tiểu súc sinh Sở Vân kia đi Thiên Ca Thư Viện...

Nghĩ đến lời ngày đó Sở Vân nói với bản thân mình, thần sắc của hắn khi đó, Thư phu nhân không nhịn được rùng mình một cái, nội tâm tràn đầy hàn ý.

- Không, quyết không thể lại để cho hắn thực hiện được! Quyết không thể! Nhưng dùng biện pháp nào mới có thể diệt trừ mối họa hại này mà không để người khác hoài nghi là do ta động tay động chân!

Thư phu nhân đau đầu chính là bởi vì hai điểm này, nàng hoàn toàn có đủ thực lực có thể muốn làm gì Sở Vân thì làm, nhưng lại bị trở ngại bởi thân phận. Nếu sự tình vỡ lở ra, với tích cách của đảo chủ Thư Thiên Hào, trượng phu của nàng, hậu quả nàng sẽ không tài nào gánh chịu nổi.

- Tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này?

- Nếu lúc trước không tự chủ trương tìm hiểu tình huống trứng yêu thú, có lẽ Thư Đại, Thư Nhị còn có thể đạt được trứng của Hỏa Hồ. Đã có được đầu Hỏa Hồ biến dị này, Hải Bạo Ngạc, Lục Nha Xà không có cũng chẳng sao!

Nàng thở ra một hơi dài, vô cùng căm hận.

Cái gì mới gọi là lấy đá tự nện lên chân của mình?

Đây chính là nó.

Một quả trứng yêu thú có thể mang lại cho nàng hy vọng, cứ như vậy bị nàng buông tha.

- Chờ chút, có biện pháp, có biện pháp rồi!

Bỗng nhiên, trong đầu nàng linh quang khẽ động, nghĩ ra một độc kế tuyệt diệu.

- Gọi Vũ Đại Đầu đến đây.

Trong nháy mắt, vẻ mặt Thư phu nhân vốn đang tràn đầy dữ tợn, hối hận đã biến thành ôn hòa phân phó cho người hầu.

Vũ Đại Đầu họ Vũ, tên Đại Đầu. Hắn thân hình khôi ngô cao lớn, đứng trước mặt Thư phu nhân, giống như là một cánh cửa lớn, khiến cho người ta có cảm giác rắn chắc, hàm hậu. Nhất là, ấn tượng đầu tiên khi người khác nhìn thấy hắn chính là đầu của hắn rất to. Cùng thân thể quả thực đúng là đầu to thân nhỏ. Hắn cao tầm tám thước, dáng người tráng kiện hùng vĩ. Nhưng nếu so với cái đầu của hắn, vẫn khiến cho người ta có cảm giác nó thực lớn. Như vậy đầu của hắn phải lớn đến cỡ nào?

Bất quá, tuy đầu của hắn lớn, nhưng tính lại cực kỳ chất phác, ruột để ngoài da, vô cùng trung thành với đảo chủ Thư Thiên Hào. Hắn là đứa trẻ mồ côi, phụ mẫu mất bởi chiến tranh, trong một lần công kích thuyền hải tặc, hắn được Thư Thiên Hào cứu.

Hôm nay trưởng thành, trung tâm như một, được Thư Thiên Hào bổ nhiệm làm võ tướng phòng thủ Thư gia thành.

- Phu nhân gọi ta có chuyện gì?

Hắn ồm ồm hỏi. Đối với Thư phu nhân, bởi vì là thê tử của Thư Thiên Hào, hắn vẫn rất cung kính. Thư phu nhân cười càng thêm ôn nhu, ngữ điệu ấm áp như gió xuân.

- Vũ Tướng quân, ta có một chuyện muốn nhờ ngài!

- Không dám!

Vũ Đại Đầu vội hỏi.

- Nếu là vi phạm quân lệnh thì thuộc hạ không dám tuân theo. Còn nếu là mệnh lệnh do đảo chủ chỉ thị xuống, thuộc hạ sẽ dốc hết sức mình hoàn thành!

Trả lời rất ngay thẳng. Thư phu nhân cũng gật gật đầu, tán thưởng nói.

- Vũ tướng quân thực tận tụy với công việc, có ngươi bảo hộ Thư gia thành, cho dù là Cuồng Sư, Phi Hổ, Tàn Lang đến đây, ta cũng không sợ.

Nhưng Vũ Đại Đầu lại thành thật nói:

- Có thể bọn hắn ta đánh không lại, bất quá đảo chủ có lệnh, phái thuộc hạ phòng thủ Thư gia thành. Cho dù thuộc hạ chết, cũng phải chết trên tường thành Thư gia.

- Tốt! Rất tốt!

Thư phu nhân gật đầu mỉm cười, nhưng trong lòng lại đang mắng hắn là tên đầu gỗ.

Ngữ khí thoáng trì hoãn một chút, nàng trở lại chuyện chính nói.

- Ta có một viên Cố Bản Đan, muốn tặng cho Sở vân. Nhưng tên tiểu gia hỏa nghịch ngợm kia lại chạy ra khỏi Thư gia thành. Vài hôm trước, hắn dùng Hỏa Hồ biến dị

chiếm ngôi vị đệ nhất trong lần khảo hạch đầu tiên, thân là di nương, ta cũng cảm thấy vô cùng cao hứng. Viên Cố Bản Đan, đúng là rất cần cho hắn!

Dừng một chút, Thư phu nhân lại nói tiếp.

- Vốn chuyện này ta cũng có thể giao cho người khác xử lý. Nhưng ta thấy tính tình hài tử Sở Vân này nghịch ngợm, chỉ sợ sẽ vứt viên Cố Bản Đan này đi, cũng không muốn tiếp nhận ý tốt của ta. Cho nên mới mời Vũ Tướng quân, đảm đương việc đốc thúc hắn một chút. Nhờ ngài giám sát chuyện này, phải tận mắt chứng kiến yêu thú biến dị của hắn ăn Cố Bản Đan.

Vũ Đại Đầu im lặng một lúc, rốt cục cũng nghĩ thông suốt, cảm thấy việc này cũng không có vi phạm quân lệnh. Liền nhận lấy viên đan dược, thanh âm ồm ồm đáp.

- Vâng, phu nhân! Thuộc hạ nhất định làm được!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.