Anh Hùng Ngục Giam

Chương 41: Chương 41: Yêu hầu xuất thế​




Rất nhanh, Hoàng Dật thấy được 5 con số trên chìa khoá: 15732. Đây là con số đánh dấu phòng giam, toàn bộ Anh Hùng giam ngục chỉ có 16532 gian phòng giam, con số đánh dấu của chìa khoá này coi như là vô cùng bét.

Hoàng Dật đem cuốn 《 Anh Hùng chi thư 》 mở ra, lật tới trang tin tức tương ứng về phòng giam này, bên trong viết một ít tư liệu --

【 Yêu Hầu】(cấp 103, đánh số 15732)

Thời kỳ Cận Cổ, một con khỉ được Tử Thần nuôi dưỡng trong hoa viên, bởi vì một phân thân tự ý rời đi, tác loạn trong địa vực nhân loại, phạm vào trọng tội, đặc biệt bắt vào phòng giam này, giam cầm cả đời!

. . .

Phía sau còn ghi lại lai lịch của Yêu Hầu, quá trình phạm tội, quá trình bắt giữ, năng lực đặc thù, nhược điểm cùng các loại tư liệu, Hoàng Dật nhìn lướt qua, trong lòng đối với con Yêu Hầu còn chưa gặp gỡ này đã có một lý giải đại khái.

Kế tiếp, Hoàng Dật biến trở về hình thái thú vương, dựa theo bản đồ trong sách đi đến phòng giam đó, đi hồi lâu, rốt cục đi tới trước cửa phòng giam số 15732.

Trong phòng giam, một con khỉ khổng lồ cao hơn mười mét đang nằm ngủ, trong bóng tối chỉ hiện ra một đường cong như núi nhỏ, hơi phập phồng, tần suất thong thả mà ổn định.

Tuy rằng con khỉ này ngủ rất bình ổn, nhưng Hoàng Dật vẫn cảm thấy một loại áp lực nhập thẳng vào đáy lòng, hắn dường như có thể thấy hình dạng con khỉ này sau khi thức tỉnh, loại lực sát thương cường đại tàn sát sinh linh, hủy diệt một phương! Mà loại lực sát thương này chỉ cần phủ xuống Phong Lâm trại, sẽ không ai có thể chống đối!

Hoàng Dật tiến lên vài bước, tiếng bước chân hầu như không thể nghe thấy.

Nhưng con Yêu Hầu này vẫn nghe thấy, nó đột nhiên mở hai mắt, tròng mắt màu xanh nhìn chằm chằm Hoàng Dật ngoài khe cửa, cái loại ánh mắt này giống như là hai con dao găm sắc bén, đâm vào trái tim của Hoàng Dật.

Hoàng Dật nhìn hai mắt của Yêu Hầu, chậm rãi nói: "Yêu Hầu, ngươi bị giam giữ rất lâu rồi! Ta là trưởng ngục giam của Anh Hùng giam ngục, hiện tại ta cho ngươi một cơ hội rời khỏi đây." Nói xong, Hoàng Dật lấy ra chìa khoá, lắc lắc trên khe cửa.

"Hô! Hô! Hô!" Giây phút ấy, Yêu Hầu đột nhiên đứng lên, phản ứng kịch liệt không gì sánh được, ánh mắt của nó nhìn chằm chằm chìa khoá, trong ánh mắt tràn đầy khát vọng, một ít nước dãi không tự giác từ khóe miệng nó chảy xuống.

Nó đã bị giam giữ bao lâu? Ngay cả chính bản thân nó đều không nhớ rõ, vô số năm tháng đã trôi qua, tuy rằng Anh Hùng giam ngục đã làm suy yếu ảnh hưởng của Thời Gian Chi Thần, có thể khiến tốc độ của thời gian ở đây giảm đi rất nhiều, tuổi thọ của nó cũng được kéo dài, nhưng loại cảm giác mất đi tự do này ngày qua ngày dằn vặt hắn, không có tự do, cho dù thực lực có mạnh mẽ, tuổi thọ có kéo dài thì có ích lợi gì? Nó chỉ có thể ở trong không gian nho nhỏ, nghe tiếng tim đập của mình, ngồi đếm tịch mịch và buồn chán dài đến vô tận, ngủ trong đau khổ miên man.

Nó mỗi giờ mỗi phút đều nhớ về thế giới bên ngoài, tàn sát sinh linh, tự do tự tại, cái loại cảm giác này là thời gian vui vẻ nhất của cả đời nó, nhưng nó vĩnh viễn cũng không có khả năng cảm nhận được.

Mà hiện tại, một chiếc chìa khoá có thể cho nó tự do lại lắc lư ở ngoài cửa, đây là cơ hội duy nhất, đây là cơ hội duy nhất thực hiện vô số mộng tưởng của vô số năm qua!

Ánh mắt của Yêu Hầu nhìn chằm chằm chìa khoá, giống như là nam châm, có thế nào cũng không dời.

Hoàng Dật đem chìa khoá thu lại, cắt đứt ánh mắt của Yêu Hầu, chậm rãi nói: "Bất quá ngươi không cách nào thu được tự do chân chính, ta chỉ đem lực lượng cấm ma và phong ma của phòng giam suy yếu, cho một phân thân của ngươi trốn ra, bản thể của ngươi vẫn không cách nào chạy ra."

Hoàng Dật có tính toán của mình, con Yêu Hầu này kiệt ngạo bất tuân, chỉ cần chạy ra Anh Hùng giam ngục, nhất định sẽ làm sinh linh đồ thán, người đầu tiên nó muốn giết, cũng chính là trưởng ngục giam. Đây là một con dao hai lưỡi, muốn mượn đao giết người, sẽ làm tốt chuẩn bị bị đao giết chết. Cho nên Hoàng Dật cũng không dự định hoàn toàn thả nó ra, chìa khoá phòng giam ngoại trừ mở cửa, còn có công hiệu giảm lực lượng cấm ma và phong ma của phòng giam, Yêu Hầu có thể phân thân, chỉ cần đem cường độ ma pháp của phòng giam giảm thấp đến trình độ nhất định, vừa vặn cho phép phân thân của nó trốn ra là được.

Trong mắt Yêu Hầu chợt lóe tinh quang, nhưng rất nhanh biến mất, chờ mong nhìn Hoàng Dật ngoài khe cửa, cho dù là phân thân chạy đi cũng không quan hệ, ít nhất cũng là một cơ hội, so với vĩnh cửu giam giữ ở chỗ này tốt hơn vô số lần.

Sau một khắc, Hoàng Dật đi tới cửa phòng giam, đem chìa khoá chậm rãi nhét vào ổ khóa trên cánh cửa, hơi chuyển tay, cẩn thận điều chỉnh thử một biên độ thích hợp, cánh cửa phòng giam cũng chậm rãi mở ra, khe giữa cánh cửa càng lúc càng lớn.

【 hệ thống nhắc nhở 】: Bạn đang mở phòng giam số 15732 của Anh Hùng giam ngục, tiến độ mở ra hiện nay là 1%.

Hoàng Dật lập tức ngừng lại, căn cứ theo ghi chép trong tư liệu của《 Anh Hùng chi thư 》, phân thân của Yêu Hầu này có thể trốn ra được sau khi cường độ ma pháp của phòng giam giảm xuống 1%, không bị phong ma và cấm ma ảnh hưởng, vừa lúc cũng là giờ phút này.

Quả nhiên, Yêu Hầu thấy khe cửa phòng giam mở đến 1%, thân thể lập tức run lên, phân ra một phân thân nhỏ, mạnh mẽ vọt tới cửa phóng ra ngoài.

Thực lực của cái phân thân đó chỉ có 1% của bản thể, lại vừa lúc không bị năng lực phong ma của phòng giam hạn chế, cái này cũng không có vấn đề gì với kích cỡ của phân thân, mà là có quan hệ với lực lượng mạnh yếu của phân thân. Yêu Hầu hoàn toàn có thể tạo ra một phân thân nhỏ hơn nhưng thực lực lại càng mạnh hơn, nhưng nói vậy, công năng phong ma và cấm ma của phòng giam sẽ có hiệu quả, sẽ có một tầng lực lượng vô hình giam giữ nó lại, căn bản không cách nào chạy ra!

Hầu như là trong chớp mắt, phân thân của Yêu Hầu trốn ra, nó không cần suy nghĩ, trực tiếp công kích qua hướng Hoàng Dật, chỉ cần giết chết Hoàng Dật, là có thể lấy được chìa khoá, tự mở cửa cho mình.

Hoàng Dật cũng nghĩ tới kết quả này từ lâu, nhưng hắn cũng không sợ, hắn có Anh Hùng chi thư, có thể tùy thời rời khỏi đây!

Ngay tại lúc phân thân của Yêu Hầu nhào tới, Hoàng Dật lập tức lựa chọn rời khỏi Anh Hùng giam ngục, thân thể đột nhiên biến mất, phân thân của Yêu Hầu nhất thời vồ hụt vào khoảng không.

Sau một khắc, Hoàng Dật một lần nữa xuất hiện tại Phong Lâm trại, xuất hiện bên cạnh đầu rồng, lúc mọi người còn không có phản ứng, lập tức nhanh chân bỏ chạy về phương xa!

Chỉ có hắn biết, kế tiếp Phong Lâm trại đem sẽ phát sinh một hồi hạo kiếp kinh thiên, khi phân thân của Yêu Hầu trốn ra, Phong Lâm trại sẽ đứng mũi chịu sào, nhất định sẽ gặp phá hủy cực lớn, chỉ có sớm rời khỏi tuyệt địa này mới có thể giữ được mạng sống!

Tốc độ của Hoàng Dật rất nhanh, hầu như là trong chớp mắt đã chạy ra phạm vi của đoàn người, lực chú ý của mọi người đều ở đầu rồng, căn bản không ngờ tới Hoàng Dật sẽ đột nhiên xuất hiện, hơn nữa đột nhiên bỏ chạy, nhưng lúc bọn họ có phản ứng, Hoàng Dật đã bỏ trốn mất dạng từ lâu, vô tung vô ảnh.

Mà đầu rồng đã không còn lực triệu hoán đến từ Hoàng Dật, cũng bắt đầu hóa thành sóng gợn mông lung, dần dần biến mất.

"Hả? Chuyện gì xảy ra? Miểu Sát sao chạy?" Đoàn người hai mặt nhìn nhau, không biết vì sao lại xuất hiện tình cảnh này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.