Ảnh Hậu Nhà Tôi Siêu Ngọt

Chương 16: Chương 16: Từ bỏ? (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Khương tiểu thư hiểu đúng mực, chỉ là...” Thư kí không dám nói, bởi vì lại đề cập người đàn ông hiệu trưởng để ý.

“Còn không có tra được thân phận của anh ta?” Đôi mắt Lục Cảnh Tri thâm trầm, mang ý lạnh.

“Còn cần chút thời gian, bằng không, hiệu trưởng tự mình hỏi Khương tiểu thư?” Thư kí lớn mật đề nghị.

“Cậu cảm thấy cô sẽ nói thật?” Lục Cảnh Tri đùa cợt hỏi ngược lại, theo sau, đưa điện thoại di động trả lại cho thư kí, anh đến nay còn cảm thấy được, Khương Ngữ Ninh luôn mồm thích thực giả: “Ngày mai, tôi phải biết kết luận, quay về nhà cũ Lục gia.”

“Đã biết.” Thư kí vuốt cằm, sau đó cho tài xế lái xe.

Phía trước, bốn xe máy đặc thù cũng đi theo bảo đảm an toàn Lục Cảnh Tri, cho tới bây giờ đều là hàng đầu.

Kỳ thật là thư kí cũng đắn đo tâm tư hiệu trưởng nhà mình, thực ra mỗi ngày anh đều có thời gian đi Ngự Lung Đình vấn an Khương tiểu thư, nhưng tiếp nhận người về sau anh lại cố tình lạnh lùng cô.

Lạnh lùng thì lạnh lùng đi, lại không yên lòng.

Khương tiểu thư là tiểu hồ ly, tuy rằng giảo hoạt, nhưng không mất vẻ đáng yêu, nếu hiệu trưởng muốn làm trái luân lí thì vì sao lại bưng một bộ thái độ thờ ở đây?

Nếu không, anh nên nhắc nhở Khương tiểu thư chủ động?

Bằng không hiệu trưởng hay thích dấm chua này, ăn tới khi nào?

Lúc Bentley lái vào nhà cũ Lục gia, đèn treo phòng khách xa hoa, đang tản phát ra ánh sáng ngọc lộng lẫy.

“Nhị gia đã trở lại.” Người hầu thấy thân ảnh Lục Cảnh Tri, vội vàng nghênh đón: “Dùng cơm không ạ? Cần chuẩn bị không ạ?”

“Không cần.” Lục Cảnh Tri cất bước tiến vào phòng khách, nhưng thấy Lục Tông Dã đang ngồi ở sô pha gọi điện thoại.

“Nhất định phải lập tức tra ra thân phận Khô Kiệt kia, đừng nói lời vô dụng.”

Nghe được hai chữ Khô Kiệt, Lục Cảnh Tri cau mày, đáy mắt giấu kín vẻ tức giận không nhỏ.

Mà Lục Tông Dã ngẩng đầu nhìn thấy Lục Cảnh Tri, sắc mặt chợt biến đổi, lập tức tắt điện thoại, cung kính đứng dậy hô một tiếng: “Nhị ca, anh đã trở lại.”

“Không cần vì việc tư của mình, làm Lục gia hôi thối.” Lục Cảnh Tri lạnh lùng nói xong câu đó, lững thững lên bậc thang.

Lục Tông Dã sợ tới mức mồ hôi lạnh đều chảy ra, chỉ sợ Nhị ca phát hỏa dạy bảo, hoặc nói là trực tiếp đề nghị ông nội, thôi vị trí tổng tài Lục thị của anh ta, may mắn, Lục Cảnh Tri giống như không có tính toán này, nghĩ đến việc này cũng không cảm thấy hứng thú.

Đều do tiểu tiện nhân Khương Ngữ Ninh, cánh cứng, dám phản kháng?

Vợ đạo diễn kia bị buộc nhảy lầu, cũng nên đi ra quấy nhiễu, Khương Ngữ Ninh nghĩ muốn trả thù?

Cửa cũng không có.

Mà Lục Cảnh Tri vào phòng ngủ mình, sắc mặt cũng không có bình tĩnh như vậy, thay đổi áo khoác, lại vội vàng ra của.

“Nhị gia, đã trễ thế này, ngài đi đâu?” Người hầu thấy Lục Cảnh Tri ra cửa, vội vàng hỏi.

“Ngự Lung Đình.” Nói xong ba chữ này, Lục Cảnh Tri tự lái xe ra cửa, không mang thư kí với lái xe đi theo.

Thư kí đã biết, lập tức thông báo cảnh vệ đuổi kịp, bảo đảm an toàn Lục Cảnh Tri.

...

Mà ngay tại khoảng cách Lục Cảnh Tri chạy tới Ngự Lung Đình, Khương Ngữ Ninh ở bồn tắm lớn xa hoa, vừa mới bắt đầu rõ ràng thực hưởng thụ, ngâm lâu về sau, lại cảm giác bụng quặn đau, hơn nữa rõ ràng nóng lên.

Khương Ngữ Ninh vội vàng từ bồn tắm lớn đi ra, trong lòng lập tức không thoải mái, dì cả tới trễ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.