Ác Linh Quốc Gia Ii

Chương 63: Chương 63: Nguyên nhân bất diệt




Dịch: Hàn Phong Vũ

Đăng tải: Mặc Nhiên

Hạ Thiên Kỳ ở ngoài cửa thấy buồn nôn, sát khí trong lòng tăng lên càng nhiều, suy nghĩ trực tiếp giết chết Sở Tĩnh Thù.

Vì phạm vi bao phủ của quỷ vực có hạn, cho nên hắn muốn giết chết Sở Tĩnh Thù thì chỉ có thể ra tay lấy cứng chọi với cứng, nhưng mà khó mà nói được sức mạnh của Sở Tĩnh Thù đến mức nào.

Hai mắt dần dần tràn ngập sắc tím yêu dị, bắp thịt toàn thân đều căng phồng lên cực nhanh, khiến Hạ Thiên Kỳ vốn dĩ là thân cao hơn người có vẻ càng cao lớn hơn.

Khô lâu quỷ giáp nổi lên ra ngoài, hơn phân nửa khuôn mặt hoàn toàn bị mũ giáp giống như một khối xương khô che khuất, chỉ lộ ra đôi mắt màu tím, cùng với đôi môi có hơi xám xịt.

Trong nháy mắt tiến hành ác quỷ hóa, quỷ khí màu tím bốc ra từ từng lỗ chân lông trên da, để lại một đoàn quỷ ảnh to lớn trong hành lang có chút mờ nhạt.

Mà trong suốt quá trình này, Sở Tĩnh Thù có vẻ vẫn rất chuyên chú vào chuyện mà nó gọi là làm thức ăn, vốn dĩ không chú ý tới Hạ Thiên Kỳ trốn ở cạnh cửa.

Với một con quỷ, tự nhiên Hạ Thiên Kỳ sẽ không làm cái gì mà quang minh chính đại, ngay trong tâm tư, huyết sát quỷ binh giống như lưỡi hái đã phát ra trận trận tiếng kêu “ông ông” thị huyết bị hắn vừa vặn siết trong tay.

“Chết đi!”

Một cái thuấn di từ ngoài cửa đi thẳng tới sau lưng Sở Tĩnh thù, huyết sát quỷ binh tức khắc huyết quang ngập trời, quỷ thuật cường đại bộc phát, trong không gian vang lên vô số chuỗi âm thanh nhè nhẹ như tiếng oán thán, khiến không gian bốn phía bắt đầu chấn động kịch liệt.

Sở Tĩnh Thù đang trong lúc không chút phòng bị tức khắc vừa vặn bị huyết sát quỷ binh chém xuống, bởi vì quỷ vực của Hạ Thiên Kỳ không cách nào bao phủ trong diện tích quá lớn, thế cho nên toàn bộ tòa lầu gỗ này đều bị một nhát chém của hắn chia thành hai nửa từ phòng bếp.

Một phần lớn vụn gỗ đất đá từ phía trên đổ xuống, chỉ trong nháy mắt, tòa lầu nhỏ ba tầng phong cách cổ xưa biến thành một đống gạch vụn, không còn thứ gì nguyên vẹn sau khi hứng chịu đợt tấn công kịch liệt của quỷ thuật.

Vì Hạ Thiên Kỳ có quỷ vực hộ thể, cho nên không bị vùi lấp trong đống gạch vụn.

Một kích vừa rồi kia hắn thấy rõ ràng, Sở Tĩnh Thù trực tiếp bị huyết sát quỷ binh của hắn bổ trúng, sau đó dưới chấn động của quỷ thuật mà biến thành vô số khối thịt vụn tản ra mùi khét lẹt, hoàn toàn bị vùi lấp dưới đống gạch vụn trên mặt đất.

Giải quyết song Sở Tĩnh Thù dễ như trở bàn tay, điều này khiến trong lòng Hạ Thiên Kỳ thờ phào nhẹ nhõm một hơi thật dài, tuy rằng đối phương không làm gì hắn, thế nhưng quỷ vật chính là quỷ vật, bất kể giả vờ thế nào cũng không thể che giấu tâm tư giết chóc tràn đầy trong lòng nó.

Sự sụp đổ của tòa lầu gỗ này cũng khiến Hạ Thiên Kỳ xuất hiện trên đường nhỏ bên ngoài.

Trên đường nhỏ nhìn không thấy đến nửa cái bóng người, giống như cảnh tượng náo nhiệt hắn thấy lúc tinh mơ kia chỉ là ảo giác của chính hắn.

Không dừng lại làm bất kỳ cái gì, hắn tiếp tuc đi dọc theo con đường nhỏ này đi đến phía trước, nhưng mà lần này hắn đi vẻn vẹn không tới năm phút, trước mắt đã không còn đường nữa.

Có chỉ là một ngôi nhà mà nói đúng không đúng, nói bình thường cũng không bình thường, tòa lầu gỗ nhỏ bị phá hủy trước đó nằm ngay giữa con đường nhỏ trước mắt.

Đồng thời nhìn qua tòa lầu kia, lại không khác nào tòa lầu gỗ bị hắn phá hủy trước đó.

Giống nhau là ba tầng, đứng phía dưới nhìn lên trên, từ cửa sổ vẫn có ánh sáng phát ra, cùng vẻ u ám tĩnh mịch xung quanh có thể nói là tạo thành sự đối lập rõ ràng.

Hạ Thiên Kỳ không đi thẳng vào trong, mà xoay người lại nhìn lại phía sau, kết quả khiến hắn có phần ngoài ý muốn chính là, con đường nhỏ sau lưng đã hoàn toàn không thấy đâu nữa.

Thay vào đó cũng là một tòa lầu gỗ khác.

Hai tòa lầu gỗ đều có ba tầng giống nhau như đúc, gắt gao kẹp hắn ở giữa, còn như hai bên là hai tòa nhà gỗ khác hơi thấp hơn một chút.

Trong nhà gỗ phát ra ánh sáng u ám, dáng vẻ giống như là đã rất nhiều năm rồi chưa từng có ai ở, cửa gỗ vô cùng cũ nát, lại bị gió lạnh ở nơi này len qua mà phát ra rung động không ngừng như đang chơi nhạc.

Bốn tòa kiến trúc chia thành hai cặp đối lập nhau, hai tòa có ánh sáng phát ra từ bên trong, hai tòa khác thì lại bày ra một bộ dạng không khí đầy vẻ đe dọa.

Hạ Thiên Kỳ thử sử dụng năng lực thuấn di để thử thoát khỏi tình trạng bị kẹp chặt ở giữa, kết quả lúc hắn biến mất ngay tại chỗ đến thời điểm xuất hiện trở lại, hắn phát hiện mình đã xuất hiện trong một gian phòng tối đen như mực.

Trong phòng chỉ có chút ánh sáng trăng chiếu vào, bản thân Hạ Thiên Kỳ vốn có khả năng nhìn ban đêm, cho nên tự nhiên là thấy rõ.

Trong gian phòng này không có giường, cũng không có bất cứ đồ vật gia dụng gì khác, chỉ có ba miệng mộ huyệt bằng đá xếp ngang nhau, giống như hoan nghênh hắn chui vào trong vậy.

“Nơi này thật sự quá quỷ dị.”

Nếu như không phải bản thân vẫn còn thực lực của cấp ác quỷ, thì khi gặp phải cảnh lặp đi lặp lại nhiều lần này, tuyệt đối sẽ khiến hắn cho là mình đang lọt vào trong ảo cảnh nào đó rồi.

Thế nhưng thử dùng một tấm phù chú có thể thấy rõ ảo cảnh, cùng với sau khi phán đoán dựa vào quỷ vực của bản thân, hắn cảm thấy đó không phải là ảo cảnh, mà là cảnh tượng thật sự tồn tại.

Dù sao hắn đang ở trong xào huyệt của quỷ vương, quỷ chú xem như là ý chí sau cùng của quỷ vương, tự nhiên có thể tùy ý điều khiển mảnh không gian chính, tùy ý thay đổi toàn bộ nơi này.

Cho nên từ một điểm này nhìn lại, trái lại không thể xem là cái gì quá mức quỷ dị, chỉ có thể nói đây chính tác phong trước sau như một của đám quỷ vật.

Hiển nhiên, sau khi cứu Vương Tú, trừ đi con nữ quỷ Sở Tĩnh Thù này, quỷ chú đã đưa hắn trở thành mối uy hiếp, đồng thời bắt đầu ra tay đối phó hắn.

Mà vài tòa nhà gỗ nhỏ này, còn có tòa lầu gỗ nhỏ kia, có lẽ cũng chỉ là vài món thức ăn khai vị cho hắn mà thôi.

Quỷ chú, danh như ý nghĩa, là đến từ lời nguyền của quỷ vương.

Lý giải chính xác hơn, là đến từ lời nguyền của một con quỷ vương chân chân chính chính, không phải một nhân loại thuộc về cấp quỷ vương.

Quỷ vương chia làm quỷ vương trong quỷ vật và quỷ vương của nhân loại, cái đầu tiên bắt buộc phải là kẻ mạnh nhất trong quỷ vật, còn như cái thứ hai lại thuộc về một loại trình độ sức mạnh.

Sức mạnh của quỷ vương, lớn hơn hoặc tương đương với giám đốc cấp cao trong nhân loại.

Thực lực của đỉnh phong quỷ vương lại tương đương với tổng thanh tra trong nhân loại.

Cho nên cấp quỷ vương thông thường đều đối chiếu với thực lực quỷ vật để hình dung, mà về việc hình dung trình độ sức mạnh của nhân loại, thì phần lớn sẽ lấy cao thấp của chức vị diễn tả mà ra.

Như thực lực của Hạ Thiên Kỳ đang ở cấp giám đốc, nếu như hoán đổi thành quỷ vật, đó chính là xuất phát từ cấp bậc cao nhất của ác quỷ.

Còn như trong liên minh quân phản loạn, “Tam đại quỷ vương” đứng đầu trong truyền thuyết không phải là quỷ vương thật sự, mà là ba giám đốc cấp cao có thực lực ở cấp quỷ vương.

Bất quá là vì bọn họ thực lực nằm trong cấp giám đốc cấp cao này, thuộc về hàng cao nhất, từ đây mới xuất hiện loại danh xưng tam đại quỷ vương này.

Cho nên quỷ vương của nhân loại, chỉ đành phải đánh đồng với nhân loại ở cấp giám đốc cấp cao.

Mà tuy rằng nhân loại cũng có thể hình thành quỷ vực giống vậy, hoặc là sử dụng pháp vực cách ly ra một không gian riêng thuộc về mình, nhưng lại không đủ khả năng để phát huy quỷ chú.

Cũng chỉ có quỷ vật thuộc về cấp quỷ vương, mới có thể phát huy quỷ chú.

Với quỷ chú, Hạ Thiên Kỳ cố gắng tự mình trải qua, càng xem bản bút ký Lãnh Nguyệt giao cho hắn, lại thấy được giải thích đặc biệt tường tận.

Quỷ chú xem như là ý niệm công kích, hơn nữa còn là một thủ đoạn công kích vô cùng hùng mạnh, cho dù có như quỷ vương cũng không cách nào tùy ý sử dụng.

Chỉ có quỷ vương nhiều lần rơi vào bước đường cùng gần như chết đi, thì sau khi quỷ vương phóng xuất ra quỷ chú, ý chí tự thân cũng sẽ biến mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.